Người Chơi Hung Mãnh

Chương 643: Đại Hội

- Phúc Thần! Phúc Thần! Đáng chết, anh ta ngất đi rồi! Tăng thêm lượng thuốc, nhanh lên!
Giọng nói xa lạ của người đàn ông bằng tiếng Nhật truyền đến, cảm giác linh hồn bị lôi kéo lại đột kích thêm lần nữa, Vạn Lý Phong Đao trơ mắt nhìn mình bay ra khỏi thân thể của Phúc Thần Bình Nguyên, một giây sau, hắn trở về trong không gian màu đen, ngồi ngay ngắn trên ghế gỗ.
Vạn Lý Phong Đao cúi đầu nhìn hai tay của mình, lại nhìn Hình Hà Sầu đang trợn mắt há hốc mồm và vẻ mặt bình tĩnh của Lý Ngang, ngơ ngác nói:
- Tôi lại trở lại rồi?
- Ừ.
Lý Ngang gật đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình đen kịt ở phía trước, hét lên:
- Liễu tiểu thư, có thể nghe thấy tôi nói chuyện không?
Màn hình chậm rãi tỏa ra ánh sáng, như là mở hai mắt, trong không gian quanh quẩn âm thanh vô cùng yếu ớt của Liễu Vô Đãi.
- Có thể.
Vào lúc này, Liễu Vô Đãi đang ngồi xếp bằng trong một căn phòng kín, trên tấm ván trong phòng đặt một ngọn nến thẳng đúng, đang lộ ra ánh sáng lờ mờ.
Mượn ánh sáng có thể trông thấy bóng dáng ba người hai nam một nữ mặc quần áo thoải mái, cũng giống như mình, ngồi xếp bằng, hình như đang nói chuyện gì đó với nhau.
Cẩn thận theo dõi, có thể phát hiện trên mặt của bọn họ đều không có mắt mũi, vị trí trên miệng hoàn toàn mơ hồ, nhìn không rõ lắm.
- Như vậy, tôi tuyên bố, bây giờ trò chơi thử thách lòng can đảm bắt đầu.
Cô gái cột tóc đuôi ngựa chắp tay trước ngực ngồi đối diện Liễu Vô Đãi, mở miệng nói:
- Hy vọng các vị từ Quái Đàm Xã có thể hăng hái lên tiếng, nói ra chuyện xưa quái dị vô cùng kinh khủng, không được để lại sự nuối tiếc cho mùa hè này.
- Rõ ràng để lại sự tiếc nuối chính là đoàn trưởng của cô mới đúng chứ.
Nam sinh ngồi bên trái Liễu Vô Đãi yếu ớt nói:
- Thử trò chơi thử thách can đảm rõ ràng là đi thăm dò nơi giống như đền thờ, mộ, phế tích. Một nam một nữ cầm đèn pin đang đi lục lọi trong bệnh viện bỏ hoang u ám kinh khủng, nam sinh cố gắng giả vờ dũng cảm, an ủi nữ sinh, bởi vì tiếng nước nhỏ xuống, nữ sinh nắm lấy cánh tay của nam sinh, do đó bị xoẹt ra tia lửa tình yêu thời thanh xuân, đây mới là bản chất của nghi lễ! Trốn ở trong phòng ký túc xá nói chuyện xưa quái dị cũng không có ý nghĩa rồi!
- Dài dòng!
Nữ sinh cột tóc đuôi ngựa được gọi là đoàn trưởng, to giọng không phù hợp với dáng người, trách cứ:
- Lẽ nào anh không biết có rất nhiều con muỗi trong bụi cỏ vào mùa hè sao? Đi ra ngoài dạo một vòng, hội trưởng có rất nhiều chấm đỏ. Được rồi, nhìn các người không tình nguyện như vậy, vậy để cho tôi mở đầu đi.
Nữ sinh hắng giọng một cái, tư thế ngồi đoan trang, dùng giọng nói buồn bã sâu sắc nói:
- Chuyện lạ thứ nhất của tôi có tên là Đát Đát.
Nam sinh bên trái vô thức nôn ọe nói:
- Cái tên thật chả ra làm sao, là mã Morse à?
- Câm miệng!
Đoàn trưởng hung hăng siết chặt nắm đấm, hắng giọng, tiếp tục nói:
- Đã từng có người đi làm vô cùng xui xẻo, bởi vì công ty cạnh tranh có áp lực rất lớn, mỗi ngày đều tăng ca, không có tiền tăng ca lại còn bị lãnh đạo thủ trưởng ghen ghét chèn ép, nói lời châm biếm, hợp tác nghiệp vụ công ty cũng thường xuyên đưa ra nhiều yêu cầu thay đổi thất thường và không hợp lý, vô duyên vô cớ tăng lượng công việc cho anh ta. Khiến cho anh ta sức cùng lực kiệt, không thể thừa nhận, đã suy nghĩ đến chuyện coi thường mạng sống của mình.
Nam sinh nôn ọe nói:
- Thật đúng là chuyện xưa quái dị thực tế đến đáng sợ!
Cô gái bỏ qua hắn, tiếp tục nói:
- Anh ta leo lên sân ga, vốn định nhảy xuống đoàn tàu, coi thường mạng sống của mình, lại bất hạnh lệch đi một chút, nửa người dưới của anh ta bị xe cán gãy, nửa người trên rơi vào đường ray, nhận hết sự đau khổ và tra tấn, trơ mắt nhìn mình chậm rãi tử vong. Có lẽ do chấp niệm quá mãnh liệt, thường xuyên có người đứng trong đoàn tàu nhìn thấy người đàn ông chỉ còn nửa thân chậm chạp bò trên đường ray, vừa bò vừa phát ra tiếng teke-teke, đây là âm thanh cúc áo của anh ta chạm vào đường ray.
- Nếu như trong nhà ga nghe thấy âm thanh teke-teke, nhất định nhớ kỹ không được quay đầu lại, lập tức bỏ chạy, càng nhanh càng tốt, nếu không thì sẽ bị anh ta đuổi theo, chém thành hai đoạn, dùng nửa người dưới của người khác để bổ sung cho anh ta.
Lúc này một ánh sáng hiện ra ngoài cửa sổ, tiếng sấm nặng nề nổ vang trên trời.
Cô gái vừa kể xong chuyện lạ thì đột nhiên giật mình hét lên một tiếng, thân thể ngửa ra sau, thiếu chút nữa ngã xuống, sau đó mới phản ứng lại, ra vẻ bình tĩnh khẽ ho hai cái, tùy ý nói:
- Cái gì chứ, hóa ra là tiếng sấm à.
- Nghĩ không ra đoàn trưởng đại nhân được gọi là “Bàn tay hổ”, vậy mà bị tiếng sấm hù dọa.
Nam sinh sâu thẳm nói, mắt thấy đoàn trưởng ra vẻ muốn đánh người, vội vàng giơ hai tay đầu hàng.
- Được rồi được rồi, sau đây tới lượt tôi kể chuyện quái dị rồi.
- Hừ!
Đoàn trưởng chậm rãi thu hồi tay, chậm rãi ngồi xuống.
Nam sinh ủ bầu không khí, mở miệng nói:
- Nhân vật chính trong chuyện này là bạn của tôi. Tạm thời gọi anh ta là A Quân đi. Hôm đó A Quân đưa theo bạn gái đi ra ngoài chơi, ngoài ý muốn đi tới một chỗ rất xa xôi, không biết vì sao cãi lộn um sùm, hai người không vui tách nhau ra. Sau khi một được một đoạn, A Quân cảm thấy hơi hối hận, vì vậy quay về đường cũ, nhìn thấy cô gái đang ngồi xổm khóc thút thít, A Quân vô cùng đau lòng, vội vàng nói xin lỗi rồi dỗ dành bạn gái, tay trong tay đưa cô gái về nhà.
- Lúc đi đến một cái ngã tư, A Quân nhìn thấy ven đường có người đang vẫy tay với bọn họ, A Quân sợ đến khuôn mặt trở nên trắng bệch, kéo bạn gái chạy như điên về phía trước, sắp chạy tới cửa nhà của bạn gái mới chậm rãi dừng lại. Lúc này bạn gái anh ta hỏi làm sao vậy, A Quân liền trả lời, động tác kỳ lạ ngược lại với người bình thường, vừa rồi người đứng ở ven đường đang dùng bàn tay vẫy tay với bọn họ. Nói một lúc, A Quân dừng lại, anh ta nhìn thấy bạn gái chậm rãi giơ bàn tay lên, trên mặt lộ ra nụ cười kỳ lạ. “Bạn gái” của anh ta, đang dùng bàn tay bị bẻ ngược, nắm tay với anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận