Người Chơi Hung Mãnh

Chương 669: Tín ngưỡng

Ánh trăng dần tối, Từ quản sự chạy về để cho mấy người thay phiên nhau canh gác đêm, những người khác thì trải chăn đệm xuống đất, mê man ngủ say, dùng mộng cảnh để trốn tránh một ngày dày vò sinh tử.
Vạn Lý Phong Đao ngáp một cái ngủ xuống, Liễu Vô Đãi dựa vào trụ cột giả vờ ngủ, Hình Hà Sầu nhắm mắt lại đưa tay vuốt ve viên sắt, hắn uống thuốc chế tạo từ Cục Đặc Sự, có thể không cần ngủ mấy ngày mấy đêm, chỉ là tinh thần sẽ có chút mệt mỏi.
Lý Ngang nhìn lửa trại, như suy nghĩ điều gì đó.
Tầng thứ hai của Mộng Cảnh Sinh Nam Vương.
Quả thực có thể so với một tiểu thế giới có tất cả các nguyên tố hoàn thiện đầy đủ, nếu như không biết trước, rất khó nghĩ tới đây sẽ là mộng cảnh.
Trong lòng Lý Ngang yên lặng nói:
- Ban ngày tên sơn tặc luyện Kim Cương Bất Hoại kia, năng lực siêu phàm cũng là chân thật.
Dựa theo cách nói của Trúc Học Dân trên tư liệu, Bạch Liên giáo trên thế giới này có một loại công pháp thông qua việc ăn đồng loại lẫn nhau, để cho phàm nhân có được pháp lực cấp thấp.
- Cái này có gì kỳ quái sao?
Sài đại tiểu thư tò mò hỏi:
- Trong thế giới thực không phải cũng có kỹ năng không sai biệt lắm sao?
- Không giống.
Lý Ngang lặng lẽ nói:
- Thế giới này, cho dù đó là hoa, chim và cá, hay là sự vật như người đi đường đều giống như thế giới thực.
- Nhưng có một điều kỳ lạ, con người ở đây dường như có thể cung cấp cho tôi nhiều tín ngưỡng chi lực hơn.
- Hở?
Sài đại tiểu thư nghe vậy sửng sốt, lúc trước trong thế giới truyện cổ tích, Lý Ngang làm giả tăng lữ phương Đông biết y thuật trị liệu, trị liệu không ít người trong Vương quốc Ruen.
Trong quá trình này, có thể thu hoạch được một hai điểm tín ngưỡng lực lượng từ bệnh nhân và gia đình của họ, để nạp năng lượng thần minh ấn ký.
Theo suy đoán của Lý Ngang.
Chỉ cần đạt được người khác sùng bái, tín nhiệm, thần minh ấn ký có thể đạt được tín ngưỡng chi lực, cũng không nhất định phải người khác quỳ lễ sùng bái, tôn sùng là chân thần duy nhất.
Một phàm nhân nhận được giúp đỡ to lớn có thể cung cấp một chút tín ngưỡng chi lực.
Một tín đồ phàm nhân bình thường có thể cung cấp ba điểm tín ngưỡng.
Như vậy ban ngày hắn cứu tất cả mọi người thương đội, một hơi cung cấp cho hắn không sai biệt lắm một trăm điểm tín ngưỡng lực, vượt xa thế giới thực cùng với thế giới cổ tích.
Ngày hôm sau, đội ngũ thu dọn hành lý tiếp tục xuất phát.
Bởi vì có nữ quyến gia nhập, chút ít xe ngựa đều dùng để cho các cô ngồi, có lẽ là Từ quản sự ngày hôm qua thông báo cho các nữ tử những gì Lý Ngang an bài, trong xe ngựa không còn truyền đến tiếng khóc của nữ nhân.
Các khách quý như Lý Ngang cũng đành phải ngồi ngựa đi đường.
Ngay từ đầu Từ quản sự và Dương Nhị còn có chút lo lắng, cảm thấy cao nhân như đạo sĩ có thể không am hiểu cưỡi ngựa, trong hành trình kế tiếp sẽ khó khăn.
Không nghĩ tới mấy vị đạo gia cưỡi rất ra dáng, đặc biệt là vị Khôn Đạo kia cũng chính là Liễu Vô Đãi. Nam đạo trưởng tôn xưng Càn Đạo, nữ đạo trưởng tôn xưng Khôn Đạo.
- Dương tiêu sư, Từ quản sự, hai vị hành tẩu giang hồ nhiều năm, đã từng nghe qua cái gì yêu ma quỷ quái, sơn dã tinh quái, kỳ nhân dị sự, các loại câu chuyện chí quái?
Lý Ngang cưỡi trên ngựa, câu được câu không cùng bọn Từ quản sự tán gẫu.
- Chí quái?
Từ quản sự không biết nghĩ tới cái gì thở dài:
- Đạo trưởng hẳn là cũng đã nghe qua Long Hổ sơn, Vũ Đức Vệ chứ?
Lý Ngang gật gật đầu:
- Có chút nghe thấy.
- Ngàn năm trước, thiên sư đạo tổ sư Trương Thiên Sư khai phái mang theo Vương Trường, Triệu Thăng hai vị đệ tử, trèo lên núi Thanh Thành, lấy kiếm ấn phù lục Thái Thượng Lão Quân.
- Hội bát bộ súc soái, chế phục ngoại đạo ác ma, tru tuyệt tà ngụy, một đường phạt sơn phá miếu, quét sạch huyết thực quỷ thần, cứu hộ sinh dân.
- Từ đó về sau, Thiên sư Đạo Long Hổ Sơn đã trở thành giáo phái cao nhất của các triều đại, được cả nước lễ ngộ.
Từ quản sự dáng người mập mạp vươn tay mập ra, nhéo nhéo hai cái râu, chậm rãi nói:
- Đạo trưởng của Long Hổ Sơn phần lớn phiêu miểu tuyệt tích u ẩn sơn lâm, không hỏi thế sự, chỉ có rất ít đệ tử đi lại trần thế, quét dọn yêu ma quỷ quái.
- Đáng tiếc, ta không có phúc duyên kia có thể gặp được cao nhân một lần.
Lời này vừa nói xong, Từ quản sự liền tự giác lỡ lời, vội vàng nói với Lý Ngang:
- Đương nhiên, Tây Môn Tử đạo trưởng đạo pháp cao thâm, học tập thiên nhân, thể hợp tự nhiên, trong ngoài thuần tĩnh, hàm quang tàng huy, càng là cao nhân.
- Ha ha, Từ quản sự khách khí.
Ly Ngang phất phất tay, không thèm để ý cái mông ngựa mới ra lò này:
- Đạo trưởng Long Hổ Sơn hành tẩu thế gian, đã từng lưu lại tên tuổi?
- Điều này ... Tại hạ chưa từng nghe thấy.
Từ quản sự lắc đầu nói:
- Thiên hạ đạo môn không chỉ có một phái, ngoại trừ Long Hổ sơn ra, còn có Toàn Chân, Tịnh Minh vân vân. Chỉ là các đạo trưởng xuống núi phần lớn không cầu danh lợi, cho dù trừ tà hàng yêu cũng rất ít lưu lại danh tính.
- Mấy năm gần đây chính là kiến thức về triệu thần diệt tà ma ngoại đạo đều ít đi rất nhiều.
- Ngược lại, tin tức về Vũ Đức Vệ được lưu truyền rộng rãi trong dân gian.
- Ồ?
Lý Ngang nhướng mày.
Thế giới này đang trong thời điểm vương triều phong kiến suy sụp, cái gọi là quốc chi tương vong tất có yêu nghiệt, dựa theo thống kê của Trúc Học Dân, mấy chục năm gần đây mật độ tần suất việc truyền đến tin tức về yêu ma ở các nơi tăng lên theo từng năm.
Chỉ là bởi vì nạn châu chấu, binh tai ôn dịch các loại thiên tai càng thêm hiểm ác, tạo thành ảnh hưởng càng thêm ác liệt, lúc này mới che giấu đi thật lớn nguy hại yêu ma mang lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận