Người Chơi Hung Mãnh

Chương 684: Cứu độ chúng sinh

Hình Hà Sầu nhíu mày:
- Đạo hữu chỉ có một người, sẽ không sao chứ?
Lý Ngang khoát tay áo:
- Chỉ là một Nga Thành nho nhỏ mà thôi, sẽ có yêu nghiệt gì đáng sợ cơ chứ. Nếu thật sự không xử lý được, tôi sẽ sai người đưa tin báo cho mọi người biết.
Cái gọi là người đưa tin chính là chỉ Ong lính trinh sát ở trên cao, bọn chúng có thể dựa vào những hành động như lao xuống phía dưới, xoay tròn để báo cho đám Hình Hà Sầu biết được phía trước có nguy hiểm, lại còn có thể phát ra âm thanh vo ve để nói với Hình Hà Sầu và mọi người rằng Lý Ngang gặp phải phiền phức.
Chỉ cần một tiễn Xuyên Vân, thiên quân vạn mã cùng gặp lại.
- Vậy, bần đạo đi trước một bước.
Lý Ngang kéo dây cương quay đầu ngựa lại, ra roi đuổi theo quản gia chạy về hướng huyện nha.
Bên trong huyện nha Nga thành, bầu không khí nặng nề xơ xác tiêu điều.
Giữa phòng có hai người, một đứng một nằm.
Người đứng vẻ mặt rụt rè, thân hình hơi run, trông có vẻ bồn chồn bất an.
Người nằm có làn da ngăm đen, khuôn mặt xấu xí, tay chân bị xiềng xích lại trưng ra bộ dáng bất cần đời, không hề sợ hãi.
Hai bên nha môn đứng hai hàng sai dịch, mỗi người cầm một cây Thủy Hỏa Côn cao ngang lông mày, trên đen dưới đỏ.
Chính bởi vì câu Diêm Vương dễ gặp, Tiểu Quỷ khó chơi.
Bách tính thiên hạ sợ nhất là những tên quan phủ nha dịch hoành hành bá đạo không phân đúng sai này, sợ bọn họ tay cầm Hỏa ký, Lệnh truyền, mang theo yêu đao, xích sắt, gông cùm tùy tiện bắt người, giết lương mạo công.
- Giải thích, "giết lương mạo công" là tục ngữ, ý chỉ tàn sát người vô tội để giả mạo công lao giết địch. Hết giải thích.
Nhưng mà lúc này đây, hai hàng sai dịch đều lộ vẻ trầy trật, lo sợ bất an, mặc dù đang cầm Thủy Hỏa Côn, biểu tượng uy nghiêm của nha môn, nhưng tay lại run lên nhè nhẹ.
Nỗi sợ của bọn họ bắt nguồn từ người đàn ông có làn da ngăm đen nằm ngã trên đất, trông rất thê thảm lại vẫn bày ra sắc mặt kiêu căng khó chiều kia. Tiếng khóc nháo của già trẻ trai gái ở bên ngoài vọng vào đại đường, ngay cả cửa lớn cũng không ngăn nổi, khiến cho Mã Bang Đức càng tức giận hơn.
- Đánh cho ta!
Mã huyện lệnh vỗ mạnh lên án thư công đường, khiến ấn quan, văn thư, án quyển, nghiên mực trên bàn đều bị chấn động đến mức chệch đi cả tấc.
Bọn nha dịch hai mặt nhìn nhau, có một sai dịch trông lớn tuổi chần chừ nói khẽ:
- Đại nhân, đã đánh tám mươi đại bản...
- Bản quan nói, đánh tiếp.
Mã Bang Đức nghiến răng nghiến lợi, giọng điệu uy nghiêm.
Thế giới này đồng dạng có năm hình "Si, Trượng, Đồ, Lưu, Tử". Si hình là dùng roi trúc, roi mận gai để quất phạm nhân, mà Trượng hình là dùng Thủy Hỏa Côn bằng gỗ thiệt đánh sống lưng, mông và chân của phạm nhân.
- Giải thích, Đồ nghĩa là đi tù; Lưu nghĩa là Bị đày, trục xuất; Tử nghĩa là Bị tử hình. Hết giải thích.
Thủy Hỏa Côn rất nặng, nếu như nghi phạm không luồn cúi đút lót đủ tiền thì nha dịch sẽ cố tình ra tay độc ác, chỉ cần hai mươi trượng là có thể đánh một người trưởng thành nam tính đến gần chết, còn nếu dùng lực bình thường thì bốn mươi trượng cũng đủ để cho người đó nằm mấy tháng vẫn chưa gượng dậy được.
Tám mươi đại bản…Đánh chết tươi một người đều dư sức.
Sai dịch già nghe thấy mệnh lệnh của Huyện lệnh, đành phải quay đầu nhìn lại thuộc hạ, hất cằm hướng người đàn ông ngăm đen kia.
Hai tên nha dịch không tình nguyện, lần khần bước ra, cầm lấy Thủy Hỏa Côn tiếp tục đánh lưng người đàn ông ngăm đen.
Bộp.
Bộp.
Bộp.
Thủy Hỏa Côn phát ra âm thanh ngột ngạt vang dội, hẳn là lực đạo mười phần. Vậy mà người đàn ông ngăm đen kia chẳng những không giống những nghi phạm trước khóc lóc xin tha, mà còn thong thả nghiêng đầu, ngoáy ngoáy lỗ tai, ngước nhìn Mã Bang Đức ngồi phía sau án thư công đường, cười tươi nói:
- Mã huyện lệnh, ông thật sự không cân nhắc việc thả tôi đi sao? Chỉ với những thủ đoạn này của các người, đừng nói là Trượng hình đánh chết tôi, ngay cả việc muốn đánh đau tôi cũng đã rất khó khăn rồi đó.
- Sắp chết đến nơi rồi mà còn mạnh miệng!
Mã Bang Đức cười lạnh nói:
- Vương Triều, Mã Hán, đi lấy vại nước đến đây ngay lập tức! Ta ngược lại là muốn xem thử tên yêu nhân này còn có thể nói ba hoa chích chòe như vậy được ở dưới nước hay không.
- Ui chà.
Người đàn ông da đen lắc đầu:
- Huyện thái gia ơi là Huyện thái gia, tôi đã không quỳ xin tha thì tất nhiên phải có biện pháp. Đừng nói là lấy nước dìm tôi, cho dù mấy người nhốt tôi vào lò lửa, tôi cũng sẽ vui vẻ chịu đựng, điềm tĩnh như thường. Ngược lại là ngài…
Người đàn ông nhìn chằm chăm Mã Bang Đức, nói bóng gió:
- Cứ tiếp tục nhốt tôi thế này, khiến việc lớn của Thánh giáo bị trễ nãi, ngày nào đó bị trưởng lão giáo hội trách cứ, đừng nói là ngài, toàn bộ bách tính Nga thành đều sẽ gặp phải tai ương đến chết.
Mã Bang Đức cười lạnh nói:
- Gì mà Thánh giáo, còn không phải là yêu giáo Bạch Liên chuyên đi mê hoặc lòng người, gây ra tai nạn, kích động bách tính vô tri hay sao!
- Phù sa xuất từ Hỗn Độn Khải, Bạch Liên vừa hiện khắp thịnh thế.
Người đàn ông da đen thở dài:
- Người đời bị quan phủ mê hoặc nên hiểu lầm Thánh Bạch Liên của tôi rất nhiều, cứ bảo chúng tôi yêu ngôn hoặc chúng, lại không biết dưới cái nhìn của Thánh giáo Bạch Liên, đời là bể khổ, khắp nơi đều là địa ngục, chỉ có thể lấy hết khả năng cứu độ chúng sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận