Người Chơi Hung Mãnh

Chương 781: Nã pháo

Hình dáng thân thể hiện lên hình ống đồng, phần sau dẹt, đầu dài, mép vừa ngắn vừa tròn, mở miệng ra thi bên trong toàn là răng nanh sắc nhọn, trong đôi mắt cá trắng bệch phản chiếu hình ảnh của con người.
Ngư yêu bị dòng nước chảy xiết kéo lên, một nửa thân thể của nó lộ ở trên mặt nước.
Cho dù máu tươi trong miệng tràn ra tứ phía, nhiễm đỏ cả mang cá.
Vẫn hung hãn như lúc trước cắn xé xích sắt ở trong cổ họng.
Đồng thời đong đưa đuôi cá, quẫy lên sóng lớn, một chút nữa đã làm lâu thuyền bị lật.
Bỗng nhiên cuồng phong nổi lên, mây đen dày đặc bao trùm lấy bầu trời, trong đám mây còn hiện ra sấm chớp, tiếng sấm sét vang lên đinh tai nhức óc.
Hai tay của La Tư Viễn dùng hết sức giữ lấy cây phất trần, duy trì dòng nước đẩy ngư yêu lên.
Trên mặt nổi đầy gân xanh, đã không còn bình tĩnh ôn hòa như lúc trước, nói:
- Còn mời các vị giúp ta một chút, tru sát ngư yêu!
Các tu sĩ còn lại không do dự nữa, đồng loạt ra tay.
Ánh lửa, phi kiếm, băng sương, tia điện, phi vũ đầy trời.
Khiến cho da thịt bên ngoài của Hắc Ngư bị nổ và bong tróc, vì quá đau mà điên cuồng hét lên, phát ra tiếng "ô ô" kéo dài.
Lửa đạn nổ vang, pháp thuật bay tán loạn.
Một lúc lâu sau, kết hợp với mưa to như trút nước rơi xuống.
Ngư yêu chậm rãi không còn giãy giụa nữa, thân thể tùy ý bị lưỡi câu treo lên, rũ xuống ở trên mặt sông.
Tiếng hoan hô nhiệt liệt ở ba chiếc lâu thuyền chiến thuyền vang lên.
Tướng quân Đỗ Đình Hoài cất giọng cười to, vỗ lên bả vai của La Tư Viễn đang dựa lên lan can thở hổn hển.
Các vị tu sĩ cũng thu hồi pháp lực, mặt mang theo mỉm cười hưởng thụ thành quả thắng lợi.
Ầm ầm...
Một đạo sấm chớp chợt hiện lên.
Khuôn mặt bị nước mưa làm cho ướt nhẹp của Trúc Học Dân nhìn qua ngư thi trông như ngọn núi nhỏ, thở dài một hơi.
Trên khuôn mặt của hắn ta không hiện lên cảm xúc vui sướng.
Có, cũng chỉ vẻn vẹn là u uất.
- Phải bắt đầu rồi...
Đứng bên cạnh người của Trúc Học Dân, giáo úy của Vũ Đức Vệ mỉm cười nghe được những lời chúc mừng đã trừ yêu thành công, theo bản năng quay đầu lại, thuận miệng hỏi:
- Bắt đầu cái gì cơ?
Một giây sau.
Ngư yêu ở giữa không trung nghe không hiểu lay động một chút.
Xích sắt rũ xuống thổi quẹt qua giá đỡ, phát ra tiếng ma sát bén nhọn.
Tiếng hoan hô náo nhiệt bỗng nhiên dừng lại im bặt, đám người ở trên thuyền giống như là bị bóp cổ, nhìn về phía mặt nước.
Thân thể của ngư yêu đã sớm bị trúng pháp thuật, lửa đạn, phi kiếm bắn cho rách tung tóe, không hề nghi ngờ là đã mất đi sinh mệnh.
Nhưng hiện tại.
Ngư thi giống như giống lại bình thường đang điên cuồng vùng vẫy.
Đuôi cá vung vẩy, quẫy lên sóng lớn, khiến nước dưới sông tràn ngập mùi tanh bị hắt lên trên boong tàu.
Không đợi đám người đang bối rối theo bản năng cầm lấy vũ khí đi tấn công tới ngư yêu.
Da cá màu đen đã nổi lên trên mặt nước từng chút từng chút một.
Sau khi ổn định tinh thần nhìn lại.
Mới có thể phát hiện mấy thứ nhỏ bé đang nổi lên này không phải là vẩy cá.
Mà là từng khuôn mặt con người nhìn rất mơ hồ đang nổi lên.
- Đây là, cái gì...
Giáo úy của Vũ Đức Vệ không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh.
Chỉ thấy mặt người hiện lên dưới lớp da cá chen chúc thành một đoàn, liều mạng gào thét ra bên ngoài rồi đè ép, khiến da cá dày đặc cứng cỏi bị ép thành một lớp mỏng manh.
Toàn bộ thân cá hẹp dài đều bị bành trướng thành hình cầu.
"Bùm!"
Trên ngư thi vỡ ra một miệng vết thương vô cùng lớn.
Những quái vật dị dạng nhiều không đếm xuể trào ra mãnh liệt từ bên trong miệng vết thương, rơi vào cái bơi chèo rồi ngã vào trong nước.
Khiến cho thân cá hình cầu cũng dần dần xẹp xuống.
Những cái "đồ vật" này chui ra ngoài từ bên trong ngư thi.
Toàn thân hiện lên một màu đen nhánh.
Bên trên khối đầu lâu hình bầu dục, có in một thứ héo queo héo quắt, chỉ có hình dáng ngũ quan cơ bản là trên khuôn mặt của con người.
Cái cổ tinh tế.
Thân hình thì tròn giống như con thoi, xung quanh thân thể cũng không theo lẽ thường mà lại mọc ra một cái đầu hoặc mấy cái cánh tay, không có tay chân.
Chỉnh thế tạo hình, giống như con nòng nọc chưa phát dục.
Mấy giây ngắn ngủi trôi qua.
Số lượng quái vật nòng nọc trào ra từ bên trong ngư thi rồi rơi xuống nước, đã vượt qua khả năng mà ngư thi có thể chứa được.
Xung quanh ba chiếc lâu thuyền chiến thuyền đều tràn ngập nòng nọc mặt người, phóng tầm mắt nhìn tới, màu đen của mặt người trên mặt sông nhiều đến mức không tan ra được.
Mưa to tầm tã, tiếng sấm rền vang.
Quái vật nòng nọc trên mặt nước há to miệng, phát ra âm thanh "oa oa" nghe giống như tiếng khóc của trẻ con vừa mới sinh ra.
Một bộ phận trôi theo dòng nước ngầm mãnh liệt, lấy tốc độ cực nhanh mà khuếch tán đi hướng về phía hạ lưu.
Một bộ phận khác thì duỗi ra số lượng những cánh tay lởm chởm khác nhau.
Bám chắc vào ván gỗ ở mặt ngoài trên thân của lâu thuyền, ung dung lắc lắc cái đuôi, từng chút từng chút mà bò lên trên thuyền .
- Tướng quân! Chúng nó bò lên trên này!
Quân tốt thấp thỏm lo âu hô to.
Toàn bộ mặt sống dĩ nhiên đã hóa thành một bộ phận màu đen nhánh.
Đám người ở trên thuyền giống như thân thể đang ở một hòn đảo hoang ngoài đại dương vậy.
Tướng quân Đỗ Đình Hoài sững sờ hai giây, mới định thần lại cảm nhận toàn bộ thân thể mình đang toát ra mồ hôi lạnh, vung cánh tay lên, giận giữ hét to lên hướng về phía thủ hạ:
- Nã pháo! Công kích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận