Người Chơi Hung Mãnh

Chương 813: Đóng vai

Cảm giác này tuy không mãnh liệt, nhưng lại có cảm giác vừa đau vừa sướng.
Giống như lúc đầu khi Lý Ngang dùng tiêu bản sinh học để tái tạo nội tạng của minh, còn cần phải chích vào xương ba phân, nhưng chí ít lúc đó hắn có thể tự tiêm thuốc mê cho mình.
Chuyện gì đã xảy ra?
Lý Ngang trợn to hai mắt, hắn không hề nghĩ ngợi mà mở thanh vật phẩm ra, lấy từ trong đó ra một lọ thuốc sinh mệnh nhỏ.
Trong đầu dần dần có ý thức, trước mắt lập tức xuất hiện một thanh vật phẩm nửa rõ nửa mờ.
Nhưng mà lần này, thanh vật phẩm hay thậm chí toàn bộ bảng thông tin người chơi đều chuyển thành màu xám mờ, cho dù có nhấp vào nó như thế nào cũng không có bất kỳ phản hồi.
[Trong nhiệm vụ này, người chơi đang ở hình thức đóng vai, không có thuộc tính cường hóa, ngoài những kỹ năng xưng hào thì không thể sử dụng kỹ năng hoặc quyển trục kỹ năng, không thể truy cập thanh vật phẩm trong kho và không thể sử dụng đạo cụ trang bị].
- …
Mí mắt Lý Ngang giật giật. Loại hình thức sắm vai này lần trước là trong nhiệm vụ của [Lầu cao ngu phu] ở Philippines, khi đó, ít ra hắn cũng có thể giữ lại thuộc tính cường hóa, có thể sử dụng đồ vật trong ba lô.
Phương thức mở đầu cũng được thay thế bằng người điều khiển SWAT., cầm súng trường, mặc áo chống đạn, vũ trang được trang bị đến tận răng.
Mà lần này thì…
Xoẹt…
Trên đầu truyền đến âm thanh của dòng điện, sau đó đèn được bật sáng, Lý Ngang hơi nheo mắt lại, đưa tay lên che trước trán, để cho đôi mắt từ từ thích ứng với ánh sáng chói lòa.
Đây là một căn phòng nhỏ hình chữ nhật không quá rộng rãi. Trên ba bức tường có dán giấy dán tường hoa văn hình hoa màu nâu vàng. Mặt bên trong cùng của bức tường có một cánh cửa sổ, cánh cửa khảm những mảnh kính không đồng đều thô mờ.
Đối diện với bức tường nơi có cửa kính, có một cánh cửa kim loại lớn có kích thước tương đương với bức tường.
Có một hàng đinh tán ở phần trên và phần dưới của cánh cửa kim loại, vị trí tay nắm cửa là một thanh kim loại hình chữ L đơn giản và thanh mảnh.
Lý Ngang chịu đựng cơn đau ở cánh tay, chậm rãi ngồi dậy. Hắn đang ở trên một chiếc giường đệm lò xo đơn giản phía bên trái của căn phòng. Kích thước của chiếc giường như một chiếc giường đơn, chiều dài hai mét chiều rộng là chín mươi xăng-ti-mét. Giường làm bằng kim loại có màu sáng bạc, một số nơi có đã bị gỉ nhẹ, trên giường có một tấm đệm, ga trải giường màu xanh xám rộng rãi. Chỗ bên cạnh đầu nơi Lý Ngang nằm ban nãy, có một vật bằng thủy tinh hình trụ. Mặt ngoài của hình trụ thủy tinh có hình tia chớp vàng, bên trong chứa đầy chất lỏng trong suốt, đáy của hình trụ là một vòng kim loại hơi nhô lên, giống như một loại pin thường thấy trên thị trường.
Đối diện giường ngủ là bồn rửa tay bằng sứ.
Kết hợp với bồn rửa tay là một vòi nước kim loại đơn giản, phía trên bồn rửa không có gương, trên mặt đất bằng phẳng bên dưới có một ống nhựa thẳng.
Ống nhựa gần tường, nhưng có vẻ như không phải là nối với ống thoát nước trong bồn rửa.
Tiếng nhỏ nước mà ban nãy Lý Ngang nghe được chính là tiếng nước chảy ra từ vòi, rơi xuống bồn rửa và nhỏ trên mặt đất, theo lẽ thường thì ở đó thiếu một đường ống hình chữ U. Phía trước bồn rửa có một chiếc ghế gỗ bình thường có tựa lưng, ở góc tường bên trái bồn rửa, có một cái tủ kim loại rất lớn.
Chiếc tủ kim loại đó rất cao, cao gần sát trần nhà, toàn bộ là màu xám bạc, bên ngoài được bao phủ bởi những bức phù điêu phong cách Baroque, là một phong cách nghệ thuật bắt nguồn từ Phục Hưng Ý.
Phần giữa tủ được khoét rỗng, có ba vật hình nón treo ngược , bên dưới vật hình nón là bệ có lưới lọc.
Có chút giống... máy giải khát trong quán nước tự phục vụ?
Cơn đau lại ập đến, Lý Ngang không dám chậm trễ, cầm lên vật hình trụ bằng thủy tinh trong tay, lật người xuống giường.
Cơ thể của hắn hiện tại không phải là cơ thể của người chơi đao thương bất nhập, mà chỉ là một người vô cùng bình thường. Mặc dù không biết cơ thể này có vấn đề gì, nhưng nếu như cứ tiếp tục trì hoãn, thì đối với bản thân hắn vô cùng bất lợi. Lý Ngang không muốn thử kiểm tra điều gì sẽ xảy ra sau khi thời hạn một phút của nhiệm vụ trôi qua một chút nào. Thanh vật phẩm đã bị niêm phong, không thể triệu tập Sài đại tiểu thư ra ngoài.
Lý Ngang đứng trên mặt đất, nhìn qua bản thân một lượt. Hắn hiện đang mặc một bộ trang phục màu nâu, hơi giống bộ đồ lặn của thế kỷ trước. Cổ, ngực, eo, bụng, khuỷu tay, đầu gối của quần áo được làm bằng kim loại, những nơi khác lại là một chất mềm gì đó tương tự như cao su, quần áo không có bất kỳ cái khóa kéo nào, chỉ có một lỗ khóa ở cổ ngực áo. Trên tay hắn đeo một đôi găng tay bằng da ngu ngốc, dưới chân mang một đôi ủng nặng nề được nối liền với bộ đồ lặn, cử động một chút cũng tiêu hao một lượng lớn sức lực.
- Đồ lặn? Hay là đồ hàng không?
Lý Ngang quét mắt nhìn quanh phòng, tâm trí thay đổi.
- Vật hình trụ thủy tinh trong tay này bên trên mặt có hình tia chớp, bên trong có chất lỏng trong suốt, phần nhô ra bằng kim loại ở phía dưới lại vừa khớp với rãnh tròn trên cánh tay trái, nhìn có vẻ giống một cục pin. Mô tả nhiệm vụ cho giai đoạn đầu tiên là “lắp pin cho trang phục để giảm các triệu chứng sốc.” Hay nói cách khác, việc lắp pin có thể làm giảm các triệu chứng của điện giật. Mình không cần phải cởi quần áo rồi mới lắp pin để phòng tránh cho bản thân không điện giật khi lắp pin lúc đang mặc quần áo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận