Người Chơi Hung Mãnh

Chương 823: Xuống giếng

Sau một hồi im lặng, người đàn ông nói lần nữa.
- Alice.
- Con ở đây. ".
- Thời gian hiện tại.
- 7 giờ đến 9 giờ 30 phút.
- Bây giờ còn tới kịp không?
- Sao bố lại nói thế chứ? Tới kịp chứ.
- Ta sẽ đi xuống giếng.
- Thật sao, con sẽ chuẩn bị ngay lập tức.
- Con không cần phải đi theo…
- Bố nói điều ngớ ngẩn gì vậy? Nếu không có con, chắc chắn bố sẽ làm loạn cả phòng thí nghiệm lên, ngay cả ống nghiệm và cốc chịu nhiệt ở đâu bố còn không nhớ rõ.
- Tạ ơn trời…
Tiếng bước chân của Lý ngang càng ngày càng xa trong tiếng la.
- Vẫn giống như lúc trước.
Lý Ngang hít sâu một hơi.
- Được rồi, lần này lại xuất hiện một giọng nữ, tạm thời có thể biết cô ấy là con gái lớn của nhà giả kim. Cô ấy nói bây giờ là là 7 giờ đến 9 giờ 30 phút, căn cứ theo mức tiêu thụ pin trên cánh tay trái của mình, chắc là mình sẽ thức dậy lúc 7 giờ đến 9 giờ tối, 9 giờ 10 phút sẽ rời khỏi căn phòng A, 9 giờ 15 vào căn phòng B thì nghe thấy cuộc nói chuyện của 2 vợ chồng trên lầu. Chờ đã, nhà giả kim và vợ ông ta vẫn đang thảo luận về những gì đã xảy ra sau khi vấn đề được giải quyết. Tại sao mới qua 15 phút đồng hồ, ông ta đã chắc chắn mình đã thất bại? Còn nói muốn xuống giếng để cứu vợ và con gái nhỏ.
Lý Ngang cũng không tiếp tục suy nghĩ quá lâu.
Rầm.
Tiếng gạch đá ma sát vào nhau lại một lần nữa vang lên ngoài hành lang, Lý Ngang cầm chén nước và ống nhựa trên đất lên, chạy vội tới bức tường, ấn mạnh chiếc nút màu đỏ.
Quả nhiên, đúng như những gì đã viết trong thư, sau khi bấm nút, cánh cửa bên trong căn phòng C mở ra, Lý Ngang vội vã bước vào vòng tròn, đợi cánh cửa bên ngoài mở ra - lần này cánh cửa mở chậm hơn nhiều, giống như một con ốc sên bò xung quanh.
Lúc cửa mở ra vừa đủ cho một người qua, Lý Ngang đã không kịp đợi nữa mà lao ra khỏi cửa, trong nháy mắt thò đầu ra ngoài hành lang, hắn chỉ thấy một bóng người mặc quần áo bước vào cửa căn phòng D bên cạnh rồi biến mất.
- Dừng lại, đừng chạy!
Lý Ngang chạy tới trước cửa căn phòng D, đưa tay gõ cửa, nhưng lại không có phản hồi nào.
- Chết tiệt.
Hắn cảm thấy nhiệt độ cơ thể hiện tại của mình đang tăng lên do tâm trạng thất thường.
- Anh trốn trong phòng đúng không? Tôi xem anh chạy đi đâu.
Nút màu đỏ chỉ có thể bật hệ thống nước một lúc, một khí bỏ lỡ nó rất có thể sẽ không thể khởi động lại.
Lý Ngang chạy đến căn phòng A, mở vòi nước, nhưng lại chỉ nghe thấy tiếng vo ve từ vòi, mà không có nước phun ra.
Trong đầu hắn chợt lóe lên một tia sáng, nhặt lấy chiếc ống nhựa lên vặn thành hình chữ U, ý muốn cố gắng nối đường ống giữa bồn rửa và đường ống thoát nước trên mặt đất.
Bởi vì đôi găng tay quá lóng ngóng, chân tay lại yếu ớt nên một hành động đơn giản như vậy cũng mất rất nhiều thời gian.
Hắn miễn cưỡng lắp đặt ống nước gọn gàng, lao ra khỏi cửa, chạy đến cửa căn phòng D, lại lần thứ ba nghe thấy âm thanh ầm ầm vang lên.
Vị trí vẫn là bức tường đá cạnh phòng F.
Khi Lý Ngang phóng nhanh qua, hắn nhìn thấy cảnh tượng một người đàn ông mặc bộ đồ cao su, trên lưng cõng một con quái vật dị dạng, biến mất sau bức tường đá dần dần đóng lại.
Con quái vật kia chỉ để lại hình dáng cơ bản giống hình người, đại khái là ở vị trí đầu liên tục phát triển ra một lượng lớn những sợi lông màu xanh lục biến dạng che gần hết cơ thể.
Vẫn còn một số mảnh vải khó xác định lưu lại trên cơ thể, tay chân mảnh khảnh tái nhợt nhạt, ở tư thế mà ngay cả một nghệ sĩ nhào lộn cũng không thể làm được, uốn cong vặn người về phía sau, chỉ cần nhìn vào cũng có thể khiển người khác cảm thấy đau đớn.
[Không thể để tôi tìm thấy, không thể để tôi tìm thấy].
Đột nhiên xuất hiện một hàng chữ viết hơi mờ trong tầm mắt, Lý Ngang nhìn bức tường đá tự động đóng lại, lập tức nhận ra kỹ năng [Đào Bí Giả] của hắn có hiệu lực, có thể nhìn kĩ những bí mật sâu trong lòng mục tiêu mà không muốn bên ngoài biết được, đều sẽ trực tiếp hiển thị trong tầm mắt.
- Những gì mình nhìn thấy là bí mật về con quái vật dị dạng, hay bí mật của người mặc quần áo giống mình...
Lý Ngang nghiến răng, hắn muốn đập tường để tra hỏi, nhưng thời gian hệ thống cấp nước lại đang trôi qua từng chút từng chút một.
Đạp.
Bàn chân giẫm lên trên mặt đất, Lý Ngang chạy nhanh trở lại cửa căn phòng D, đặt chiếc chăn dát vàng có khắc chữ "5L" ở chỗ trống phía bên trái của điện thờ trước cửa.
Két.
Kích thước của chiếc chén 5L hoàn toàn vừa vặn với không gian trống, bệ thờ hơi chìm xuống, sau đó, có tiếng nước chảy từ căn phòng A.
Nước chảy tuôn ra khỏi vòi, theo ống nhựa chữ U, đi vào ống thoát nước, đi vòng quanh các đường ống, cuối cùng đổ vào lỗ khảm trên đỉnh bàn thờ thần ở cổng D, biến điện thờ trở thành bể chứa.
- Dùng cái chén 5L và 3L để lấy 4L nước…
Lý Ngang lẩm bẩm một mình rồi di chuyển tay cầm ở bên trái của điện thờ để nước chảy vào cốc 5L, sau khi đã đầy, tắt dòng nước và sử dụng nước trong cốc 5L đổ đầy cốc 3L rỗng, sau đó đổ hết nước trong cốc 3L đi, đổ 2L nước còn lại trong cốc 5L vào cốc 3L, sau đó lại lấy đầy nước vào cốc 5L, dùng một phần nước trong cốc 5L đổ vào cốc 3L cho đến khi đầy, vì cốc 3L đã đổ đầy 2L nước trước đó nên cốc 5L chỉ rót được 1L nước.
Cuối cùng Lý Ngang đổ hết nước trong cốc 3L, tiếng nước trong căn phòng A cũng vừa vặn dừng lại, thời hạn đã hết, nước còn lại ở điện thờ, còn đúng 4L.
Cửa ngoài căn phòng D cũng chậm rãi mở ra, Lý Ngang không chút do dự xông vào, giẫm lên hoa văn dấu chân, tiến vào bên trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận