Người Chơi Hung Mãnh

Chương 842: Kẻ nhìn thấu mật mã

[SOS - Hình chiếu bên ngoài] trong mô tả của đạo cụ này, những người chơi được mời không thể can thiệp vào thế giới bên ngoài, nhưng họ có thể nhìn, nghe, có thể can thiệp vào bản thân, sử dụng kỹ năng, trang bị và đạo cụ.
“Kẻ nhìn thấu mật mã” của Hắc Sắc Mộc Mã có thể nhìn thấy các bản chất thuộc tính của mọi thứ, máy ảnh của Mèo Rừng cũng có thể tự do chụp và hiển thị kết quả cho chủ nhân bức ảnh.
La Tử nhìn lướt qua bức ảnh, hơi nhướng mày:
- Đúng là rất đẹp trai.
Phù thủy mở miệng, nói:
- Mục tiêu nhiệm vụ không có giới hạn thời gian ban đầu. Khoảng thời gian này có khả năng là để người sử dụng tìm ra danh tính của cơ thể này. Trước tiên sờ thử xem bên trong áo quần có gì không.
- Ừm.
La Tử gật đầu, tìm trên tìm dưới một hồi, lấy từ túi quần ra một tấm danh thiếp, một bao thuốc lá và một chiếc bật lửa.
Danh thiếp bị hư hỏng nặng, nền màu xanh lam, trên nền có in một cái cân tiểu ly màu trắng, mặt còn lại của tấm danh thiếp lại có nền trắng, in lên dòng chữ tiếng anh màu đen, có thể lờ mờ nhận ra đó là dòng chữ Kevin Lomax, luật sư trong một công ty luật nào đó.
Bao thuốc đã được mở ra, vỏ ngoài màu vàng, trên đó có in hình chân dung một người da đỏ Bắc Mỹ đang hút thuốc, bên trong còn lại ba điếu thuốc.
Bật lửa được làm bằng kim loại, màu đen và màu vàng kim xen lẫn nhau, gia công tinh xảo, nhìn có vẻ đắt tiền, mở nắp ra vẫn dùng được.
Mấy người chơi được mời vây quanh đầu La Tử giống như một cuộc tư vấn của chuyên gia, nhìn kỹ ba vật.
Phù Thủy lạnh lùng nói với La Tử:
- Lần này hệ thống bớt keo kiệt trong việc cung cấp thông tin về nhân vật rồi đấy. Thân phận hiện tại của anh, nếu không phải là luật sư Kevin Lomax, thì cũng là một người có mối quan hệ sâu sắc với Kevin Lomax, bộ tây trang trên người anh đang mặc cắt may rất khéo léo, xé đi nhãn mác, là hàng cao cấp được thiết kế riêng, trong túi còn có chiếc bật lửa đắt tiền, tôi nghĩ vế thứ nhất có nhiều khả năng hơn một chút.
- Nếu là luật sư, thì có khả năng như này không?
Mèo Rừng nói:
- Kevin Lomax khi còn sống đã ký hợp đồng với quỷ dữ, ma quỷ đã giúp anh ta trở thành một luật sư nổi tiếng với những trận chiến thắng lợi, nhưng điều kiện là phải lấy đi linh hồn của anh ta sau khi chết. Đó cũng là tên của nhiệm vụ “Đồng hành cùng quỷ dữ”.
- Cũng có thể là như vậy.
Hắc Sắc Mộc Mã gật đầu, nói:
- Hiện tại chỉ có thể thu thập được từng này thông tin, mặc dù không có giới hạn thời gian, nhưng theo ý kiến cá nhân của tôi, tốt hơn hết là nên đến đỉnh núi càng sớm càng tốt.
Mọi người đều không phản đối,
La Tử nhặt một cành cây khá thẳng trên mặt đất, dùng nó làm gậy và vũ khí, rồi đi về hướng sườn núi.
Người chơi được mời có khả năng di chuyển tự do, có thể bay và di chuyển bình thường trong một phạm vi nhất định từ Cố chủ.
Bởi vì những người bạn đồng hành khác trông có vẻ đáng tin cậy, Lý Ngang cũng khá là nhàn rỗi, bay theo phía sau nhóm mà nước đục thả câu.
La Tử đi một hồi, rất nhanh đã có thể leo lên sườn núi.
Từ trên núi nhìn lại, bên dưới là một khu rừng rộng lớn trải dài bất tận, không có bất kỳ dấu vết tồn tại nào của con người.
Khi La Tử đang nhìn vào khoảng không phía xa, những tảng đá lớn phía sau bên trái, một vài viên đá lăn xuống và phát ra tiếng động.
- Cẩn thận!
Hắc Sắc Mộc Mã lớn tiếng cảnh báo.
La Tử vội vàng quay lại, cầm cây gậy gỗ chắn trước mặt.
Loạt soạt.
Bên phải La Tử, một con Báo hoa nhảy ra từ phía sau tảng đá khổng lồ.
Con báo có bộ lông màu vàng được bao phủ bởi những đốm đen, dưới ánh mặt trời bộ lông vừa bóng vừa trơn. Đôi mắt nâu lặng lẽ nhìn La Tử với cái nhìn của một kẻ săn mồi.
Nhà môi giới tình báo không phải là một nhà động vật học chuyên nghiệp, có thể thấy được, con Báo hoa dài gần 2 mét nặng 70 cân này sử dụng ngôn ngữ cơ thể nhịp độ chậm dãi để chỉ ra rằng, nó rất có hứng thú với chính bản thân mình.
- Đây không phải là con báo hoang bình thường.
Hắc Sắc Mộc Mã đưa ra một thông điệp còn tồi tệ hơn:
- Năng lượng của nó dao động không bình thường, rất có thể nó là một sinh mệnh siêu việt.
La Tử mím môi, cơ bắp toàn thân co lại, hai tay nắm chặt cành cây, để một đầu cành cây đặt trên đất theo đường chéo, hai mắt đối diện con báo, chân từ từ lùi về phía sau.
Quay lại bỏ chạy chắc chắn là sự lựa chọn tồi tệ nhất. Nhưng La Tử trong trạng thái nhập vai cùng lắm cũng chỉ là người bình thường, trên mặt đất bằng còn chạy không lại Báo hoa, chứ nói gì đến chạy trên những rặng núi gồ ghề dốc đứng này.
Tình hình không tốt rồi...
Ánh mắt Mèo Rừng chớp động, cô hướng máy ảnh bói toán đến con báo mà chụp lia lịa.
Phù Thủy vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía bên phải, trầm giọng nói:
- Cẩn thận bên phải!
- Cái gì?
La Tử nhìn về phía bên phải của sườn núi, thấy một con sư tử đực có bộ lông rậm rạp đang chậm rãi đi về phía này.
Thân hình nó thậm chí dài gấp đôi con báo, từ hàm răng đến đuôi, bộ phận nào cũng thể hiện ra khí chất của kẻ săn mồi hàng đầu trong giới tự nhiên.
Tệ hơn nữa, con đường xuống núi cũng đã bị chặn, một con sói gầy guộc chỉ có cái bụng phình to lặng lẽ xuất hiện sau lưng La Tử. Nhìn chằm chằm vào nhà môi giới tình báo với ánh mắt tham lam.
Trái phải phía sau đều là mãnh thú, mà vũ khí duy nhất trong tay La Tử chỉ là một thanh củi mà ngay cả đầu nhọn cũng không có.
- Thật đáng tiếc, nếu như có Tyson ở đây thì tốt rồi.
Lý Ngang trầm giọng nghiêm túc nói:
- Hắn thường hay chiến đấu với các loài động vật ảo trong thế giới tự nhiên, kinh nghiệm vô cùng phong phú, khẳng định là chỉ cần dùng tay không cũng có thể loại bỏ ba con mãnh thú này.
- Lúc này không cần kể chuyện cười đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận