Người Chơi Hung Mãnh

Chương 861: Đạo đức

Dẫu sao thì khả năng của một người bình thường luôn luôn có giới hạn.
Nhưng với ngài thì lại khác, đạo đức và lương tâm của ngài đã tra tấn ngài trong một thời gian dài, làm cho ngài không thể thờ ơ, để cho ngài vô số lần như Đôn Ki-Hô-Tê đâm vào cái ác, phải chọn cái chết để nghỉ ngơi.
Bạo Long dừng lại một chút và nói tiếp:
- Đạo đức là các tiêu chuẩn và chuẩn mực cho cuộc sống chung của chính các sinh vật sống và hành vi của chúng .
Vì nó là một tiêu chuẩn nên nó phải có phạm vi áp dụng của nó. Từ phạm vi gia đình, dân tộc, quốc gia, nền văn minh, loài, thế giới và hành tinh, đạo đức có thể ảnh hưởng đến quan điểm nhìn nhận sự vật.
Mặc dù phạm vi đạo đức của ngài đều chỉ gói gọn trong phạm vi của đất nước và nền văn minh hầu như toàn thời gian , nhưng tôi tin rằng lương tâm của ngài đã đủ để cho phép ngài nhìn vào vấn đề từ một góc độ cao hơn.
Chúng tôi mong mỏi nhận được câu trả lời từ ngài.
- Ngài quá khen!
La Tử gật đầu, hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Các vị đại biểu, tôi muốn biết trước một điều, liệu trong thực vật có tồn tại linh hồn hay không?
- Vấn đề này…
Bạo Long T-bone nhíu mày, chậm rãi nói:
- Trước đây chúng tôi cũng từng nghiên cứu và sau khi trải qua quan sát lâu dài thì biết trong cơ thể thực vật chỉ có phản ứng linh năng cực kỳ mờ nhạt và gần như không có linh hồn, cũng không có bản chất linh hồn.
La Tử lại hỏi:
- Vậy nên quyền sinh tồn của thực vật cũng sẽ không nằm trong phạm vi khảo sát Minh Phủ đúng không?
Bạo Long T-Bone gật gật đầu:
- Tuy rằng hơi đáng tiếc, nhưng không sai, đúng là như vậy.
- Vậy còn linh hồn của vi khuẩn, virus, nấm và tảo thì sao?
- Chúng Không có bản chất linh hồn, cũng không có suy nghĩ.
- Còn tế bào ung thư?
- Không có bản chất linh hồn, không có suy nghĩ.
- Động vật đơn bào?
- Cũng không có bản chất linh hồn, không có suy nghĩ.
- Gấu nước?
- Ý ngài là sinh vật Tardigrata sao?
Bạo Long lại lắc đầu:
- Nồng độ linh hồn trong cơ thể bọn họ thật sự quá thấp, không thể thành thực thể, bọn họ thậm chí không cần tham dự vào vòng luân hồi linh hồn, hiện tại chỉ cần hấp thu năng lượng từ linh hồn không cố định là có thể tồn tại, san hô và các động vật khác cũng giống vậy.
- Tôi hiểu.
La Tử gật gật đầu:
- Nói cách khác, trong hệ thống đạo đức của Minh Phủ, nhân tố quyết định sinh vật có được hưởng quyền lợi hay không, chỉ nằm ở có linh hồn hay là không?!
Bạo Long đồng ý:
- Đúng vậy!
- Vâng, trở lại câu hỏi trước đó.
La Tử chậm rãi nói:
- Nếu dựa theo quan niệm đạo đức của loài người thì hành động của con người cũng không tính là quá đáng, nếu không có kỹ thuật chăn nuôi hiện đại thì hiện tại giá thịt sẽ tăng vọt, nhiều người sẽ không ăn được thịt.
Hành vi tiêu thụ thịt của con người trong nhà, hay ở nhà hàng, cũng giống như đi săn thú, đó vốn là một sự cân bằng của tự nhiên.
Nếu từ quan điểm của hai thế giới, thì việc con người nuôi động vật để ăn thịt, đúng là không chỉ đi ngược lại với đạo đức của thế giới, mà còn là phi đạo đức, ở mức độ thực tế, nó cũng có hại cho hai thế giới.
Tuy nhiên, cá nhân tôi tin rằng vấn đề này có thể được giải quyết bởi chính con người trong tương lai.
- Ồ?
Bạo Long hỏi:
- Ý ngài là, khi đời sống vật chất được cải thiện thì đạo đức của tất cả mọi người sẽ thúc đẩy chế độ ăn chay toàn dân, toàn nhân loại?
- Không phải như vậy!
La Tử học theo bộ dáng của Lý Ngang lắc đầu:
- Ăn thịt mang đến niềm vui vị giác, điều này đã được khắc sâu trong bản năng của con người, và tôi cũng không cho rằng, trong một thời gian ngắn mà tố chất đạo đức của con người có thể đột nhiên tăng lên để không ăn thịt tất cả các loài động vật .
- Vậy ý của ngài là?
- Có thể nhờ vào khoa học và công nghệ mới. Khoa học và công nghệ sẽ xác định đời sống vật chất, mà đời sống vật chất lại quyết định các tiêu chuẩn đạo đức của xã hội.
La Tử thẳng thắn nói tiếp:
- Không biết các vị có từng nghe nói qua loại thịt nhân tạo hay không. Thịt nhân tạo được chia thành hai loại, một là loại protein từ đậu nành. Nó được làm từ protein đậu nành, rau, chất béo, và phụ gia thực phẩm, sau đó ép bằng máy để làm cho nó gần với hương vị thịt động vật.
Một loại khác là thịt động vật được nuôi cấy có nền tảng từ các tế bào gốc của động vật. Bất luận là loại nào thì hẳn là đều có thể đáp ứng được tiêu chuẩn đạo đức của Minh Phủ và cả tiểu chuẩn thực dụng.
- Ừm hai loại kỹ thuật này quả thật phù hợp với chuẩn mực đạo đức, nếu có thể phổ biến trên quy mô lớn thì sẽ không còn xảy ra vấn đề vi phạm đạo đức nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận