Người Chơi Hung Mãnh

Chương 877: Cam kết

Loại bài viết này mới nhìn thì rất cao siêu, trong đó có một đống lớn 'thuật ngữ chuyên môn' và tiếng lóng trong nghề, làm người ta không hiểu gì mà chỉ biết rất lợi hại, chỗ phần cuối còn ám chỉ mình là đảng người thân, văn vẻ là nội dung này nhận được từ cơ mật nội bộ của các tổ chức cực lớn.
Nhưng sau khi đọc xong, xem xét kỹ càng.
Hoặc là không có nói gì, hoặc là bài đăng ẩn ý, mục đích cuối cùng chính là cổ xúy người chơi hãy sớm tìm một tổ chức lớn mà đầu nhập vào, hoặc là đề cử người chơi mau chóng dọn dẹp G-coin tồn kho, đúng lúc chuyển hoá G-coin đang tích lũy trở thành chiến lực.
Lý Ngang quét qua vài bài đăng có loại văn chương như thế này, quả nhiên không ngoài dự đoán chẳng cái nào có bất kỳ dinh dưỡng gì.
- Suy cho cùng thì ngay cả quảng trường trò chơi cũng chưa mở ra, phân tích gì đó toàn là do đầu óc tưởng tượng ra.
Lý Ngang lắc đầu, thả con chuột ra.
- Trước mắt thông báo của hệ thống nói rằng 'Giai đoạn thứ hai của sự kiện lớn' cũng chỉ có cái tên 'Môn Phi Tranh Đoạt Chiến' này mà thôi, không có tin tức nào nữa. Có khả năng lại phải đợi thêm một thời gian ngắn.
Sài đại tiểu thư liếc mắt nhìn đồng hồ treo trên tường.
- Đến lúc quảng trường trò chơi mở ra… còn lại sáu tiếng, tối nay muốn thức đêm hả?
- Ừ.
Lý Ngang gật đầu, thuận tay ném di động cho Sài đại tiểu thư, nói:
- Điện thoại di động ta giao cho cô bảo quản trước, bởi vì vừa tiến vào quảng trường trò chơi thì cơ thể sẽ biến mất trong thế giới thật. Cục Đặc Sự hoặc là những tổ chức khác, có khả năng sẽ làm một ít chuyện xảy ra vào lúc tất cả người chơi tiến vào quảng trường trò chơi.
Sài Sài đang cầm điện thoại thì sửng sốt:
- Kiếm chuyện?
- Nói ví dụ như, gọi điện thoại, gửi tin nhắn cho người mà bọn họ nghi ngờ là người chơi. Hoặc là trực tiếp lấy lý do là kiểm tra khí đốt tự nhiên, giao hàng mà bất ngờ đánh tới cửa, xem xem đối tượng tình nghi có đột nhiên biến mất các thứ hay không.
Lý Ngang nhún vai, tùy ý nói:
- Khả năng như vậy rất nhỏ, chẳng qua là không thể không đề phòng. Ta đoán là quảng trường trò chơi có kỹ thuật nhiễu tất cả phương thức liên lạc ngoại trừ thanh trò chuyện với bạn bè. Sau khi ta đi vào quảng trường trong vòng khoảng nửa giờ rồi đăng xuất ra, xem tình huống lại đăng nhập lại. Phòng ngừa có người đột nhiên tới cửa.
- Ừ.
Sài đại tiểu thư gật đầu đồng ý, bỗng nhiên tự dưng nghĩ tới cái gì, ho khan nhắc nhở một tiếng:
- Cái kia, nếu như có người không gọi điện thoại mà trực tiếp tới cửa thì phải làm sao bây giờ?
- Đúng nhỉ.
Lý Ngang nhướng mày, suy nghĩ một lúc, xoay người đi vào rương nuôi thú cưng tự động, đi ra, cầm trên tay... một cái túi da Lý Ngang?!?!
Đối với vẻ mặt hoảng sợ của Sài đại tiểu thư, Lý Ngang giống như chơi phi đĩa Ấn Độ mà bình tĩnh lắc lắc túi da nửa trong suốt rồi xoay xoay túi da trên đầu ngón tay.
- Yên tâm, đây là tú da do ta dùng chất bài tiết của con giun để làm ra, nếu như có người tới cửa, cô mặc giáp Thanh Nga vào, rồi lại mặc một tầng da này lên là có thể ứng phó.
- ...
Sài Sài nuốt một ngụm nước bọt, mặc dù cô đã ở chung dưới một mái nhà với Lý Ngang lâu như vậy, nhưng vẫn sẽ có lúc cô không thể đoán được hành động tiếp theo của Lý Ngang là gì.
- Được không…
Sài Thúy Kiều đưa hai đầu ngón tay ra kẹp lại túi da mỏng dính rồi chui vào. Sau lưng túi da rất tiện lợi có trang bị cả khóa kéo, mặc vào thuận tiện giống như đồng phục đặc biệt của Siêu Nhân Điện Quang.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng khách nhiều ra thêm một Lý Ngang.
Làn da của bộ mặt Lý Ngang giả có phần không đúng, đôi mắt cái mũi có phần sai lệch, miệng vẫn đang duy trì nụ cười cứng ngắc dối trá, mới nhìn qua thì thấy có chút đáng sợ.
- Đứng yên đừng nhúc nhích.
Lý Ngang bảo Sài Sài đang đâm tới đâm lui đứng vững lại, mười ngón tay đặt lên cái trán của Lý Ngang giả, dùng kỹ năng Bậc Thầy Sinh Học điều chỉnh lại một chút, nhanh chóng chỉnh lại vị trí túi da một chút, nhìn lại bình thường hơn không ít.
- Ừ… Hẳn là bây giờ không còn vấn đề gì.
Lý Ngang gật đầu:
- Đêm nay cô hãy ở lại trong nhà, không có chuyện gì thì không nên đi lung tung. Có người tới cửa thì nhớ bắt chước hình thức và lời nói ngày thường của tôi.
Sài Sài dùng âm thanh của mình nói:
- Hiểu rồi.
Sau đó rất nhanh phản ứng kịp thời, ho khan hai cái, hạ giọng xuống để ngụy trang thành dáng vẻ khàn khàn như cổ họng của Lý Ngang.
- Hiểu rồi…
Lý Ngang có phần không tin tưởng nhìn Sài đại tiểu thư, vẫn luôn cảm thấy Sài Sài chỉ đổi tấm da này xong rồi hưng phấn nhảy nhót, có loại cảm giác kích động tham gia trò chơi đặc công.
Để cô ấy trông nhà, hẳn là không có vấn đề gì... nhỉ?
Khi kim đồng hồ nhảy đến đúng một giờ sáng, Lý Ngang võ trang đầy đủ đang đứng trong phòng khách chờ đợi. Cùng với Sài Sài vừa rồi còn đang ngồi ghế salon chơi điện thoại di động giờ nhìn chằm chằm vẻ ngoài của hắn, hai người liếc mắt nhìn nhau.
- Tôi đi đây.
- Ừ.
Sài Sài gật đầu, đẩy ánh mắt lên sống mũi, dùng giọng nói giả nam sinh, hạ giọng nói:
- Yên tâm đi, nhà này đã có tôi canh giữ.
- Cam kết với cô một lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận