Người Chơi Hung Mãnh

Chương 879: Tạo hình

Lý Ngang xem một ít đồ gia dụng trên trung tâm mua sắm online, rồi đăng xuất khỏi không gian cá nhân đến quảng trường.
Lúc này đã có phần lớn người chơi tiến vào trung tâm mua sắm.
Còn lại vài người chơi ở lại trên quảng trường và tụ tập ở một vài tòa kiến trúc đã được kích hoạt xung quanh.
- Cái đó là... đấu trường, địa ốc quảng trường và nơi ghi danh công hội?
Lý Ngang liếc nhìn chức năng bản đồ vừa mới đăng nhập trên bảng điều khiển cá nhân, hiển nhiên các tổ chức lớn đã thừa dịp lúc này bắt đầu sắp đặt.
Căn cứ vào thuyết minh quy tắc quảng trường trò chơi cho thấy, người chơi có thể tiêu hao số tiền nhất định để nhận một mảnh đất trống ngẫu nhiên từ hệ thống, cung cấp cho người chơi xây dựng công hội và mở cửa hàng.
Mặc dù là phân phối đất ngẫu nhiên, nhưng mà tiêu càng nhiều tiền thì vị trí chỗ đất lại càng gần quảng trường, nhà lầu được tặng lúc vừa bắt đầu cho người chơi lại càng lớn.
Nếu là phía tổ chức chính phủ thì dĩ nhiên là phải lộ rõ thể diện.
Chỉ trong vòng thời gian mấy phút mà nơi trước cửa địa ốc quảng trường đã rồng rắn xếp thành hàng dài, vô số người chơi trang phục kỳ dị chờ mua nhà.
Trong đó vừa có người phát ngôn của các tổ chức lớn, vừa có thủ lĩnh của một số thế lực nhỏ, hoặc là người chơi Cô Lang.
- Có cần cuồng nhiệt như vậy không…. Vừa mới xuất hiện đã phải mua đất trống rồi.
Lý Ngang chép chép miệng:
- Tổ chức cỡ lớn muốn mua đất trống là vì chiếm cứ vị trí đắc địa, còn có thể thông cảm được, những người khác à, khả năng cao là đầu cơ bất động sản nhỉ. Nếu như được phân phối vị trí tốt sẽ bán đất qua tay, vừa đến vừa đi nói không chừng lại có thể kiếm tiền nhanh. Ghê tởm! Ta không mua nổi phòng cũng là bị những kẻ đầu cơ này hại!
Ngoài miệng Lý Ngang mắng đám người đầu cơ bất động sản, dưới chân cũng rất thành thực mà hướng tới văn phòng địa ốc.
Khó có cơ hội gặp được nhiều người chơi như vậy, đi lên nhìn chút việc đời.
Bởi vì đám người đang xếp hàng đều mặc quần áo kỳ lạ, cho nên Lý Ngang mặc áo blouse trắng dưa leo ngâm đứng trong đó cũng khó mà nhận ra được.
Người ở trong quảng trường không thể làm tổn thương lẫn nhau.
Chỉ có đạt được sự đồng ý của đối phương thì mới có thể can thiệp lẫn nhau, chưa được tiếp xúc trực tiếp, Lý Ngang cũng không thể sử dụng chức năng kẻ đào bí mật ở đây.
- Ôi… xếp hàng dài quá, nhìn cứ như thể là quán trà sữa ấy.
Lý Ngang nhìn trước nhìn sau một chút, hắn không nhịn được gật đầu một cái:
- Nhiều người xếp hàng như vậy mà vẫn duy trì trật tự được. Đây là đất lành chim đậu trong truyền thuyết sao? Cái này ta thích.
- Đất lành gì thế?
Người chơi ở phía trước quay đầu lại, hất cằm sang bên cạnh một cái, nói:
- Có nhìn thấy NPC ở bên kia không?
- Hả?
Lý ngang chỉ cho anh ta thấy phía bên kia, trên quảng trường diễn ra trò chơi có một vài người đàn ông vạm vỡ cao trên hai mét, cầm vũ khí, khôi ngô cường tráng, nhìn là biết không thể động vào.
Khi Lý Ngang tập trung nhìn về phía bọn họ thì trước mặt lập tức hiện ra một dòng chữ lờ mờ, hiển thị là [Bảo vệ quảng trường].
- Những NPC này đều mới được lôi từ dưới đất lên, trong thiết kế của hệ thống có lựa chọn thể hiển thị một cách bị động tên của tất cả NPC.
Người chơi đứng trước mặt Lý Ngang bình tĩnh nói:
- Bảo vệ của quảng trường phụ trách duy trì trật tự ở các khu vực. Nếu người chơi làm mất trật tự hoặc làm ra những hành động quá khích thì lúc đó bọn họ sẽ ra tay. Khi nãy có một vị huynh đài không tin, định thăm dò công kích bảo vệ quảng trường một chút, một giây sau đó liền bị NPC đánh cho một cú, rồi bị trọng thương phải lùi bước. ta dự đoán là nếu còn dám công kích NPC thêm một hai lần nữa thì khả năng cao sẽ trực tiếp bị giết luôn. Cho nên những người này mới tuân thủ trật tự như vậy.
- Ồ.
Lý Ngang gật đầu, khẽ liếc mắt về phía người đang nói chuyện. Ở phía trước anh ta có một anh chàng tương đối đẹp trai.
Mày kiếm, mắt sáng, mũi cao thẳng. Anh ta mặc một bộ giáp da màu đỏ đen, trước ngực đeo huy hiệu cá voi màu lam. Eo anh ta buộc một thanh kiếm dài, nhìn khá cổ xưa, chân đi trường hoa, trên cổ còn quấn một cái khăn quàng cổ màu đỏ tươi như máu.
Nếu xét về trang phục thì cho dù vị soái ca này đến triển lãm trò chơi cỡ lớn mà lấy được chủ vị cũng không phải là chuyện khó, vừa xuất hiện chắc chắn sẽ thu hút được rất nhiều fan nam, fan nữ chụp ảnh hò hét.
Chỉ tiếc có đúng một chỗ là…
Anh ta... hói đầu.
Nói một cách chính xác thì trên chóp đầu anh ta trần trùng trục không có lấy một cọc tóc nào, còn hai bên đỉnh đầu lại mọc ra hai lọn tóc dài đầy phóng khoáng.
Tóc không được buộc lại một búi mà được quấn quanh đầu thành hình tròn. Khi có gió thổi đến nó sẽ bay nhè nhẹ.
Cái tạo hình này không những không giải quyết được cái kiểu tóc nửa hói của các doanh nhân trung niên chốn thành thị nông thôn mà ngược lại còn gây thất vọng khi nhìn vào tổng thể, làm cho người khác chỉ muốn đưa tay ra túm lấy kiểu tóc vòng tròn của anh ta.
- Ngươi... anh đang nhìn tạo hình của ta đúng chứ?
Dường như soái ca đầu hói đã nhận ra ánh mắt của Lý Ngang, đôi mắt anh ta lập tức trở nên sắc bén, trầm giọng nói:
- Thật ra đầu ta trọc lông lốc, hai cái lọn màu đen trên đó chỉ là đồ trang trí thôi, đồ trang trí ấy, ngươi hiểu không? Đây thật sự không phải kiểu tóc hói của mấy ông chú Địa Trung Hải đâu…
Bạn cần đăng nhập để bình luận