Người Chơi Hung Mãnh

Chương 890: Miếu hoang

Mấy công trình kiến trúc trên thương thành vô cùng hố người, quy định muốn xây công trình nào thì bắt phải có khung xương trước, mà cái này thì chắc chắn sẽ mất tiền.
Mà những thứ lát bên ngoài công trình đó, từ viên ngói, viên gạch, cửa sổ đều phải tốn tiền mới xây dựng được. Chỉ có đồ nội thất bên trong công trình thì người chơi mới được phép vận chuyển từ thế giới hiện thực vào.
Tiền của Lý Ngang chẳng phải tự nhiên mà có, trên tinh thần cần sử dụng thực tế, hắn quả quyết lựa chọn những kiểu dáng đơn giản nhất.
Một gian nhà trệt, cửa làm bằng loại gỗ rẻ tiền nhất, cửa hình chữ thập, nom vô cùng sơ sài đơn điệu.
Gian nhà cực kì giống chữ Quýnh, hoặc là căn miếu hoang mà Tôn Ngộ Không ở năm xưa.
Tất cả đều là chuyện nhỏ, dù sao sau này không hài lòng nữa thì có thể bỏ tiền thăng cấp bề ngoài của cửa hàng.
Lý Ngang hài lòng gật đầu đi vào trong, bên tai lập tức vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, tất cả mọi người đều có quyền hạn đi vào lô đất mà hắn vừa mới xây dựng.
Khi ở bên trong gian nhà trệt này, hắn có thể thỏa thích sử dụng kỹ năng và đạo cụ của người chơi, nhưng không thể đứng bên trong rồi làm tổn thương tới người chơi khác đi qua được.
Ngoài ra, chủ nhân của lô đất và kiến trúc đó còn có quyền đuổi người chơi khác xâm nhập kiến trúc ra ngoài, nếu người đó không chịu rời đi hoặc chuẩn bị làm loạn thì chủ nhân cũng có quyền gọi NPC hộ vệ ở quảng trường vào chủ trì công đạo.
Nếu chủ nhân của căn nhà muốn biến nó thành cửa hàng kinh doanh thì phải tiêu tiền xin giấy phép thương mại và giấy phép kinh doanh, và toàn bộ quá trình đều được giám sát.
Mặc kệ cung cấp loại hình kinh doanh nào cũng không được làm tổn thương tới người tiêu thụ.
Lý Ngang cẩn thận xem qua quy tắc trong kinh doanh, sau đó mới đóng cửa, đổ từ trong thanh ba lô ra một đống bùn đất lớn, rồi mới lấy nội thất đã chuẩn bị sẵn.
Bàn ghế, bàn tính tiền, máy điều hòa không khí, tủ lạnh, bàn phẫu thuật, máy phát điện...
Đống vật dụng này đều là hắn tự chế tác bằng thuật luyện kim khi dùng vật liệu trong hộp nuôi thú cưng tự động. Kỹ năng luyện kim này vô cùng tiện lợi trong cuộc sống sinh hoạt thường ngày, chỉ cần hiểu rõ cấu tạo của vật chất là có thể làm ra bất cứ thứ gì từ bùn đất.
Chẳng mấy chốc Lý Ngang đã sắp xếp và trang trí xong.
Để tránh vật liệu không đủ, hắn còn cố tình đổ một đống đất cát lên một góc khuất trên sàn nhà.
- Tiếp theo...
Lý Ngang ngồi trên ghế gỗ gửi tin cho La Tử.
- Có ở đó không?
Từ lần hợp tác thành công ở nhiệm vụ Minh Phủ, quan hệ giữa Lý Ngang và La Tử tốt hơn không ít, sau lần nói chuyện tiếp theo, La Tử đã ngầm chấp nhận hắn chính là cố chủ.
Chuyện Lý Ngang mở cửa hàng lần này cũng muốn nói với La Tử trước tiên.
Hẹn vào thời gian hôm nay, La Tử cũng sẽ tới tham mưu một chút.
Với tư cách là một người cái gì cũng biết, La Tử rất nguyện ý đề ra ý kiến với người bạn của mình.
- Có.
La Tử đáp với tốc độ cực nhanh.
- Tôi tới quảng trường rồi, cậu gửi vị trí cho tôi đi.
Lý Ngang gửi tọa độ cho La Tử, chẳng mấy chốc, một bóng người đội mũ trùm đầu, cưỡi con ngựa Bojack tiến về phía cửa hàng, từ xa đã báo ra biệt danh người chơi.
Người cơi có thể lựa chọn hiện thị thông tin người chơi cho bạn bè của mình để xác nhận thân phận của đối phương.
- Chào buổi sáng.
Lý Ngang vẫy tay với La Tử từ xa, ra khỏi cửa hàng, cả hai cùng nhìn kỹ nhau.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau thực sự, hình thể của Con Lửa còn gầy, nhỏ lùn hơn so với tưởng tượng của Lý Ngang, giọng nói khàn khàn trung tính.
Cộng thêm cái mũ trùm đầu che gần hết cả đầu thì thực sự rất khó để phân biệt giới tính và tuổi tác.
Tương tự, La Tử cũng đang thăm dò Lý Ngang.
Bên trong mặc áo sơ mi, bên ngoài mặc áo khoác trắng, quần jean đen, giày thể thao không có nhãn hiệu, tay đeo găng tay cao su, đầu cũng đội mũ che kín.
- Cái gì đây... Sao cậu lại đội cái đầu rồng lớn như thế?
Chần chừ một lúc, La Tử không nhịn được liền nói.
Không sai, hiện tại thứ mà Lý Ngang đang dùng để che đầu là một cái đầu rồng.
Sừng hươu, lân xanh, bờm đỏ thắm như máu, râu rồng thật dài tự phất phơ trong gió, tạo hình tổng thể vừa uy vũ vừa ngang ngược, vừa bá đạo lại vừa điên cuồng.
Vấn đề duy nhất chính là cái đầu rồng này quá lớn, to ngang với chiều dài hai bả vai của một người bình thường.
Theo động tác của Lý Ngang, cái đầu rồng kia còn lung lay trái phải một hồi.
Nom vừa đần độn vừa đáng yêu.
- Bởi vì tôi muốn làm con rồng của ngành cải tạo thân thể.
Lý Ngang chống nạnh, lắc lư cái đầu rồng che kín trên đầu, nói như lẽ đương nhiên:
- Dĩ nhiên là phải là con rồng đứng đầu của những con rồng thì mới có thể xứng đôi với địa vị và thân phận của mình.
- Thứ đồ chơi này không chỉ có bộ dáng uy vũ mà hai sợi râu rồng bên hai lỗ mũi còn ẩn giấu cơ quan.
- Kéo râu rồng bên trái, mũ Long Vương sẽ lập tức phun ra a xít.
- Kéo râu rồng bên phải thì mũ Long Vương sẽ phun ra lửa.
- Khi lên chiến trường, mấy ám chiêu này sẽ khiến cho kẻ địch bị bất ngờ không kịp chuẩn bị, cuối cùng trúng chiêu.
- Đối với một người hay đi đây đi đó thì đây là một vũ khí ám sát vô cùng cần thiết.
- Cũng là sản phẩm đầu tiên trong cửa hàng của tôi, anh thấy sao?
Cái đầu rồng to tổ chảng chĩa thẳng mặt như này mà cậu định dùng để ám sát à? Ngay khi bị tóm được cậu nhất định sẽ bị chặt đứt chân đấy có hiểu không?!
Con Lừa nuốt một ngụm nước bọt, không biết nên nói gì cho phải.
- Cũng thật là tinh xảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận