Người Chơi Hung Mãnh

Chương 992: Nhà hàng

Điều này khiến cho nhà hàng Khẳng Mạch Hoa ngoại trừ gà rán, Hamburger các loại thực phẩm rác cùng mỹ thực đặc hiệu do người chơi hệ hậu cần nấu ra, còn có thể cung cấp nhiều món ăn cấp bậc đại sư của các nền ẩm thực khác nhau, hoàn hảo thuận theo sở thích của người chơi, những người sành ăn yêu thích mỹ thực.
Nếu như người chơi có nhu cầu, nhà hàng Khẳng Mạch Hoa thậm chí còn có thể cung cấp phục vụ phòng chiếu 3D. Đầu bếp nổi danh ở thế giới thực sẽ lấy hình thức chiếu 3D, đứng bên cạnh người chơi, tự mình giảng giải kỹ thuật nấu món ăn cùng mỹ cảm nghệ thuật.
Ngay cả khi Lý Ngang trông tiệm ở Vô Cấu Dung Lô, cũng thích đồ ăn bán bên ngoài của bọn họ.
Có lần ngẫu nhiên mang chút đồ ăn thừa về cho Sài Sài, người này sau khi ăn xong lập tức chảy nước mắt, gào khóc kể lể nói Lý Ngang không sủng cô nàng. Có đồ ăn ngon như vậy vì sao không cho cô nàng sớm một chút, lẽ nào lại nhẫn tâm để mỗi ngày Sài Sài đều ăn thực phẩm rác không có dinh dưỡng hay sao?
Làm cho Lý Ngang không thể không vượt khỏi định mức ra ngoài mỗi ngày hơn mấy lần để mua đồ ăn bán bên ngoài… món ăn đặc hiệu có giá cả xa xỉ, nhưng tác phẩm của đầu bếp nổi danh quốc tế, chỉ cần một hoặc vài G-coin là có thể mua được một đống lớn.
Không thể không nói, khứu giác của một số thương nhân mạnh hơn so với người khác rất nhiều. Có thể dùng chênh lệch tỉ suất hối đoái giữa tiền trong trò chơi và tiền ở thế giới hiện thực chơi ra hoa.
- Làm ơn cho tôi một phần ruột xào thô, lươn cuộn hầm, cá Lai Phong, rong biển hầm cùng nhân sâm và hoa huệ, một cốc Coca đá to, một bát cơm.
Lý Ngang ngồi ở trên ghế nhà hàng Khẳng Mạch Hoa, bình tĩnh chọn món, ở trên mặt bàn xuất hiện mấy miếng chip, tiếp tục chờ người.
Leng keng…
Cửa nhà hàng Khẳng Mạch Hoa bị đẩy ra, Liễu Vô Đãi đeo mặt nạ quạ đen không nhìn nhân viên hai bên nhà hàng đang cúi đầu hoan nghênh, liếc nhìn nhà hàng một vòng, rất nhanh tìm được Lý Ngang đang phất tay ra hiệu.
- Sao cậu đã bắt đầu ăn rồi?
Thật sự thái độ đối xử của Liễu Vô Đãi với Lý Ngang cũng không quá lạnh lùng, hai người cùng làm chung nhiệm vụ nhiều lần, đã thành người quen, đồng bạn, bằng hữu thân thiết.
- Người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa đói đến hoảng.
Lý Ngang nhấp một hớp Coca lạnh, ung dung nói:
- Nhà hàng này làm ăn vẫn thật chuyên nghiệp quá. Lão già người thành phố Ân này à, thích ăn xúc xích sống này, ài, heo mới giết, ruột già còn mời, kết hợp với Coca đá này, khà, chân đạo, đúng vậy, trò chuyện như thế này. Đáng tiếc, nhà hàng của bọn họ không có sashimi ruột già, nếu không thì một mảnh ruột dài mảnh trắng bóng cuộn lại trong mâm, cầm lấy một đầu dùng sức cắn, có chuyện gì phải ra cửa, thì quấn ruột già ở quanh hông, một bên cắn một bên làm việc. Đó mới là đạo đúng đắn.
- Còn ta thì lại khá tò mò, người nào ở thành phố Ân lại thích ăn như thế.
Liễu Vô Đãi bị mặt nạ Hàn Nha che trên mặt, không nhìn ra biểu tình gì. Ít nhiều cô cũng đã quen với cách thức hành động của Liễu Vô Đãi… Hai bên từ trong nhiệm vụ trốn tìm Long Hằng rất lâu trước đây, đã biết đối phương là người thành phố Ân, thậm chí là dân địa phương thành phố Ân.
- Ăn vài miếng chứ.
Lý Ngang dùng đũa kẹp một đoạn ruột già lên, sau khi nghe thấy Liễu Vô Đãi từ chối lại hỏi:
- Những người khác mà cô mời tới đâu?
Liễu Vô Đãi hơi nghiêng đầu, nhìn về cửa trước nhà hàng Khẳng Mạch Hoa:
- Đã đến rồi.
Leng keng…
Cửa bị đẩy ra, một bóng người quen thuộc rơi vào mắt Lý Ngang.
La Tử đeo BoJack Horseman đi vào nhà hàng Khẳng Mạch Hoa, trông thấy Lý Ngang ngồi đối diện Liễu Vô Đãi, vừa nhướng đuôi lông mày, không nói gì, đi thẳng đến, ngồi xuống cạnh bàn ăn.
- Vị này là lái buôn tin tức…
- Không cần, bọn tôi quen nhau.
Lý Ngang mở miệng đã cắt đứt lời giới thiệu của Lý Ngang, đáy lòng hơi kinh ngạc, vậy mà Liễu Vô Đãi lại biết La Tử, còn mời người sau La Tử gia nhập công hội mới sáng lập.
Cảm giác La Tử không giống người sẽ quá thân với người chơi khác nha. Hơn nữa coi như là hắn muốn gia nhập công hội tìm kiếm che chở, hẳn là cũng sẽ tìm dạng thế lực như Cục Đặc Sự hoặc là Liên minh Siêu nhiên Toàn cầu, không cần phải tham gia một công hội nhỏ chưa đâu vào đâu cả.
Hay là nói, La Tử cũng giống như hắn, tạm thời tham gia một cái công hội, muốn lập tổ đội hoàn thành nhiệm vụ kịch bản, kiếm kinh nghiệm và phần thưởng…
- Thật à.
Liễu Vô Đãi nhẹ gật đầu, cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ Lý Ngang có quen biết La Tử.
Đây là chỗ không tốt của người chơi Cô Lang. Một Cô Lang đều phải cảnh giác với tất cả người chơi khác, cho dù là người quen, cũng không thể nào tiến thêm một bước trở thành bạn bè thậm chí là đồng đội tin tưởng lẫn nhau.
Cảnh giác, hoài nghi, đề phòng.
Tựa như xã hội nguyên tử biến thành khu rừng hắc ám.
Leng keng…
Cửa lại bị đẩy ra lần nữa, Vạn Lý Phong Đao đeo kính râm, mặc quần bãi biển mang tính biểu trưng đi đến.
- Ơ, Tiểu Đao ca.
Lý Ngang phất phất tay với hắn, Vạn Lý Phong Đao bất đắc dĩ nhếch khóe miệng, đến gần ngồi xuống, cầm nước trắng trên bàn uống một ngụm, hỏi Liễu Vô Đãi:
- Chỉ bốn người chúng ta à? Người đã đến đông đủ rồi?
- Có hai người từ chối lời mời, nên trước mắt chỉ có bốn người.
Liễu Vô Đãi từ tốn nói:
- Nếu mọi người thấy có người thích hợp, có thể tiến cử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận