Người Chơi Hung Mãnh

Chương 995: Thù hận

Bây giờ, chỗ gọi là khách sạn Cá Heo này, chỉ là một lữ quán tối tăm, thấp bé chật chội với lại lạc hậu mà thôi.
[Mục tiêu nhiệm vụ giai đoạn đầu tiên: Đi vào khách sạn Cá Heo].
[Thời gian hạn chế cho nhiệm vụ: 20 phút].
[Phần thưởng nhiệm vụ: Không].
[Trừng phạt nếu thất bại: Không].
[Trong nhiệm vụ lần này, người chơi không thể triệu hồi động vật, thực vật, vi sinh vật, máy móc, Linh Thể ở bên trong vật triệu hồi].
[Trong nhiệm vụ lần này, lá chắn sát thương đồng minh sẽ tạm thời đóng lại].
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống trực tiếp vang lên từ trong tim, nhưng không ai nhúc nhích.
Một hai ba bốn…
Những người chơi đứng ở mặt đường đá vụn, cẩn thận quan sát nhau.
Cảnh giác, đề phòng, xem xét tường tân.
Nhóm người Lý Ngang không phải lấy hình thức riêng lẻ trong chế độ lập đội công hội tiến vào. Ở đây, trước khách sạn Cá Heo, tính cả bọn họ, tổng cộng có mười bốn người chơi!
Một người có khuôn mặt âm nhu anh tuấn, mặc âu phục màu trắng, đeo mắt kính gọng vàng, nhìn qua có vài phần “Mặt người dạ thú”.
Một người đầu đeo mặt nạ ác linh đen kịt, mặc áo giáp hai màu đen vàng, tay trái cầm sách cổ, tay phải cầm một con dao găm hình rắn, balo du lịch dựng bên chân.
Một người cao to, cao gần hai mét rưỡi, bên ngoài khoác Tỏa Tử Giáp màu lam, trong tay cầm một thanh đại kiếm cào ngang người, trên mặt cũng đeo mặt nạ ác linh đen kịt, chỉ là họa tiết xung quanh không hoa lệ như người đầu tiên.
Ba người chơi da đen, một người có thân hình cao gầy, mặc Tỏa Tử Giáp. Một người khá mập mạp, mặc giáp da, tướng mạo khá là quen mắt. Một người cường tráng khỏe mạnh, ở trần, trên cổ đeo vòng cổ răng sói.
Trừ những người đó ra, còn có một bác sĩ tay cầm trường trượng đầu rắn, đeo mặt nạ mỏ quạ. Một cô gái Đông Á trẻ trung xinh đẹp mặc trang phục thủy thủ màu xanh, bên hông buộc một thanh kiếm Nhật. Một người thanh niên có khuôn mặt nham hiểm, màu da ngăm, mặc tây trang đen, tóc được bện thành mấy chục bện thừng, nhìn màu da thì có vẻ giống với người Nam Mỹ. Còn một người trên đội vật có hình dạng như bể cá, trên người khoác áo choàng dài màu đỏ… Bể cá trên đầu chứa đầy chất lỏng màu lam đậm, hoàn toàn không thể nhìn thấy hình dạng cụ thể của hắn.
Mà dư lại nhóm bốn người Lý Ngang, lại giữ nguyên trang phục quảng trường ban ngày vào trong trò chơi, mơ hồ đứng thành một nhóm, xem xét người chơi khác.
Mười bốn người chơi này…
Trong một nhiệm vụ, số lượng người chơi và độ khó nhiệm vụ không hoàn toàn liên quan đến nhau.
Nhưng số lượng người chơi tham gia nhiều hay ít, ít nhiều cũng chứng minh mức độ hung hiểm của nhiệm vụ.
Một lần triệu tâm đến mười bốn người chơi Level 15 trở lên…
Cái khách sạn Cá Heo này, rốt cuộc ẩn giấu thứ kinh khủng gì…
Người chơi ở đây không phải dạng người ngu ngốc, lập tức nghĩ đến vấn đề này.
Thực ra trong thời gian hệ thống nhắc nhở, cố ý nhấn mạnh hiệu quả lá chắn sát thương đồng minh tạm thời không hoạt động. Điều này cũng nói lên rằng, trong lúc đó người chơi có thể công kích lẫn nhau, tổn thương, vơ vét tài sản, thậm chí vì đường sống của mình mà giết chết đối phương, không phải nhận bất kỳ hạn chế nào… cho dù là hạn chế trong nội bộ công hội.
Phần lớn người chơi ở đây ngay lập tức nhấc vũ khí lên, nhìn nhau đề phòng, trong nháy mắt không khí hiện trường trở lên giương cung bạt kiếm.
- Mười bốn bậc chí tôn khuôn mặt nham hiểm, đứng đối diện nhau, trong lúc giơ tay nhấc chân, phảng phất như Vũ Trụ sơ khai, lực Hỗn Độn dâng trào, tùy thời chuẩn bị chiến đến Vũ Trụ Biên Hoang, làm Tinh Hà nứt vỡ, làm Đại Đạo phai mờ.
Giọng nam khàn khàn trầm thấp, mạnh mẽ hùng hồn đan xen vang lên từ một góc nhỏ.
Chúng người chơi quay đầu lại nhìn, thì thấy một thứ đeo mặt nạ đầu rồng, mặc áo khoác trắng đưa hai tay lên miệng làm thành hình cái kèn, trang nghiêm nói:
- Không biết bậc chí tôn nào có thể tấn thăng Thiên Đế trong trận chiến này, nhất niệm hoa khai, quân lâm thiên hạ, trấn áp tất cả kẻ địch trên thế gian.
Một đám người chơi bị quấy rầy như vậy, cục diện vốn hết sức căng thẳng không thể nào duy trì nổi nữa, dứt khoát bỏ vũ khí xuống.
- Chí tôn tại đây không hẹn mà bỏ đi địch ý, không biết có phải thông qua sóng thần lực trong cõi U Minh mà cùng thống nhất hay không, hay là đã mơ hồ nhận ra kẻ địch chân chính là những kẻ đang ẩn núp ở bên ngoài Tinh Hà.
Vẻ mặt Lý Ngang nghiêm túc, tiếp tục dùng giọng nói hùng hồn mà tiếp tục tiếp lời.
Sắc mặt người chơi ở đây đều cứng đờ, trong lòng không hẹn mà cùng nôn mửa.
Chàng trai anh tuấn đứng ở một góc đẩy kính gọng vàng trên sống mũi, thở dài, lấy một tấm thẻ kim loại hình chữ nhật từ túi quần ra, bước lên một bước, giơ tấm thẻ lên, nói:
- Trước tiên mong các vị yên lặng một chút, tôi là chuyên gia phân tích tin tức tình báo của Đặc Sự Cục, mọi người có thể gọi tôi là Bạch Hạo Chính. Nhiệm vụ kịch bản lần này vô cùng kỳ lạ. Không chỉ số người tham gia rất nhiều, còn có hạn chế, không thể sử dụng sinh vật triệu hồi, còn hủy bỏ thiết lập lá chắn sát thương đồng minh giữa các người chơi. Trước mắt chúng ta không nắm rõ hình thức nhiệm vụ cho lắm, không nắm rõ kẻ địch thuộc kiểu nào, cũng không biết rõ điều kiện qua cửa. Dưới tình huống hoàn toàn không biết gì, bây giờ không cần phải biến người chơi khác thành kẻ địch tiềm ẩn của chính mình… Đây cũng không phải là nhiệm vụ tử đấu.
Chuyên gia phân tích tin tức tình báo à?
Tròng mắt Lý Ngang hơi híp lại, bên tai truyền đến tiếng nói nhỏ như tiếng muỗi của Liễu Vô Đãi, xác nhận vị nhân huynh này không giả mạo thân phận, đúng là một thành viên của Đặc Sự Cục.
Chỉ có thể nói là có tốt có xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận