Nguyên Tôn

Chương 1801: Nguyên Tôn (6) - Đại Kết Cục


Chương 1801: Nguyên Tôn (6) - Đại Kết Cục

Tô Ấu Vi trầm mặc một lúc, cuối cùng thở dài bất đắc dĩ, giơ tay lên:

- Được được, theo ý cô tất, ta cùng với cô đi ra ngoại giới nhìn xem.

Võ Dao thấy thế, lập tức cười rộ lên, sau đó khoác tay bắt lấy vòng eo thon của Tô Ấu Vi, cất bước nhảy vào trong lỗ đen.

- Ha ha, chúng ta đi ra ngoài vui chơi, mặc kệ tên kia chết sống thế nào.

Cùng lúc đó.

Ở trong ngọn núi sâu nào đó trong Thương Huyền Thiên, có một cây đào khổng lồ sinh trưởng rậm rạp.

Chu Nguyên vốn đang ôm Yêu Yêu nằm chợp mắt dưới cây đào, chợt mở mắt, nhìn qua nơi nào đó trong hư không, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

- Chàng cứ mặc kệ để cô nàng làm ẩu thế à? – Trong ngực đột nhiên có âm thanh truyền tới.

Chu Nguyên cúi đầu, nhìn dung nhan tuyệt mỹ của Yêu Yêu, hắn cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng, cười khổ nói:

- Ta cũng không cản được, tình huống này thật là quá không hiểu nổi. Nhưng ta đã để lại ấn ký trên người các nàng, một khi có chuyện, ta sẽ cảm ứng được.

- Thiên Nguyên Giới ngày càng lớn mạnh, tương lai rồi sẽ đến lúc phải giao thương với ngoại giới. Bây giờ để các nàng đi trước tìm đường cũng tốt.

Vừa nói chuyện, ánh mắt của hắn lại nhìn cái bụng nhỏ hơi nhô lên của Yêu Yêu, trên khuôn mặt cũng lộ ra nụ cười ấm áp.

- Theo nàng, tiểu gia hỏa này là nam hay nữ?

- Chàng có thể tự cảm ứng được mà?

- Thì… làm thế thì mất vui mất rồi.

- Vậy chàng thích tiểu Chu Nguyên hay tiểu Yêu Yêu?

- Chắc chắn là tiểu Yêu Yêu rồi, tiểu Chu Nguyên có gì hay?

- Chàng đang trọng nữ khinh nam!

- Ta mặc kệ, kiểu gì nàng cũng phải sinh cho ta một bé tiểu Yêu Yêu.

- …

Tán hoa đào bay múa, tiếng cười nhỏ vụn của đôi tình nhân truyền ra thấp thoáng, cuốn lên hoa đào, bay về phía chân trời, mang đi một đoạn lịch sử ầm ầm sống dậy.

---------------------------

Chẳng biết lúc nào, chỗ nào.

Bên trong một không gian hắc ám.

Có vô số con thuyền khổng lồ dữ tợn, đen kịt lướt qua, nơi chúng đi qua, từng tòa tiểu thế giới bị chôn vùi.

Tại trong tòa chiến hạm cầm đầu kia, có một tên nam tử mặc áo bào trắng đang đứng chắp tay, nhìn qua tinh không, hắn đứng ở nơi đó, thân thể tỏa ra uy thế tràn ngập.

Bất chợt, hắn nhàn nhạt mở miệng:

- Bây giờ hẳn là Thánh tộc ta đã mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lúc rời khỏi Thiên Nguyên Giới chứ?

Ở trong bóng tối phía đằng sau, có âm thanh truyền tới:

- Bẩm Thánh Thần, dưới sự dẫn dắt của ngài, Thánh tộc ta đã xưa đâu bằng nay.

Người trước mắt rõ ràng là kẻ nở ra từ qua trứng Thần do Thánh Thần để lại năm xưa. Hiển nhiên, vị Thánh Thần đời thứ hai này đã sinh ra, đồng thời truownrgt hành.

Nam tử mặc áo bào trắng gật nhẹ đầu, nói:

- Trước đây từng phát hiện một tòa đại thế giới à?

- Vâng, mà lại tòa đại thế giới này còn chưa có Thần thủ hộ sinh ra.

Thánh Thần mỉm cười, nói:

- Vậy chiếm cứ tòa đại thế giới này, liền có thể coi nó là đại bản doanh, sau đó tìm cơ hội, giết trở về cái Thiên Nguyên Giới kia.

- Ra lệnh, chuẩn bị động thủ đi.

- Rõ! – Bóng người trong hắc ám rời đi.

Thánh Thần cũng khép hờ hai mắt, mà khi hắn lại cảm ứng được động tính, chậm rãi mở mắt ra, đã không biết qua bao lâu rồi.

- Thánh Thần, đại quân đã tới bên ngoài tòa đại thế giới kia.

- Chúng ta đã từng giao đấu với dân bản địa bên trong, thực lực của bọn hắn cũng không yếu.

- Dù sao cũng là một phương đại thế giới, cũng phải có chút nội tình. – Thánh Thần thản nhiên nói.

- Nhưng những dân bản địa này chém giết cùng chúng ta, lại đặt cho chúng ta một cái tên khác, gọi là Vực Ngoại Tà Tộc?

Trên môi Thánh Thần nổi lên ý cười:

- Vực Ngoại Tà Tộc à? Thật ra tên cũng rất chuẩn.

- Thôi được, chuyện của quá khứ cũng không cần lưu luyến, cái tên Thánh tộc đã là của quá khứ.

- Từ nay về sau, chúng ta chính là Vực Ngoại Tà Tộc!

- Mà ta…

- Liền gọi là Thiên Tà Thần đi!

...

viptruyenfull.com



Bạn cần đăng nhập để bình luận