Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 160
Khi cô đang đến trước cửa của toà nhà có toạ độ, đột nhiên phía bên phòng thí nghiệm vận chuyển ra một cái thùng lớn, vậy mà bên trong lại phát ra tiếng gào thét chỉ có zombie mới có.
"Hừ!"
Ninh Mông bị doạ sợ, nhanh chóng quay đầu lại nhìn một cái, chỉ nhìn thấy người kiêng cái thùng cũng bị doạ sợ, một người mặc quân phục tay trơn, rơi một góc thùng xuống đất.
"Hừ hừ!" Vật thể không rõ ở bên trong phát ra tiếng gào thét càng lớn hơn, người đàn ông bên cạnh của bộ dạng của sĩ quan giận dữ hét: "Làm cái gì đó, không phải kêu mấy người cẩn thận chút rồi sao? Tay chân vụng về! Còn ngây người ra đó làm gì, còn không mau khiêng cái thùng vào!"
Người quân dân phạm lỗi đó nhanh chóng nhấc góc thùng lên, mấy người hợp lực khiêng thùng đó vào trong, còn có rất nhiều thùng giống như cái thùng này vậy...
Trong lòng Ninh Mông nổi lên chút nghi hoặc, âm thanh phát ra từ bên trong cái thùng đó, rất hiển nhiên chính là âm thanh của zombie, nhưng vì sao sau khi chính phủ tiếp nhận nơi này lại đưa nhiều zombie đến đây như vậy?
Thời gian gấp rút, cô không có cách nào suy nghĩ kỹ càng, nhanh chóng đi vào trong tòa nhà ở trước mắt.
Chính vào lúc này, cô gái này tỉnh lại, sắc mặt cô ấy trắng bệch, môi miệng đều bởi vì mất máu quá nhiều mà lộ vẻ không hề có chút máu, đôi mắt của cô nhìn về phía Ninh Mông: "Cứu... tôi. Tôi không muốn chết, nhất định... cứu tôi."
Đây là ý thức tỉnh táo cuối cùng của cô ấy, nhìn ra được cô gái vẫn luôn chống cự để bản thân không hoàn toàn ngất đi, chính là vì đợi bọn họ đến cứu viện.
Điều khiến người ta không ngờ tới chính là cô ấy lại nằm trong một vũng máu, sau lưng cô ấy có một vết thương rất sâu, vết thương có thể nhìn thấy được xương.
Cô ấy mắt vẫn không chớp nhìn chằm chằm Ninh Mông: "Tin tôi, tôi có thể... tôi có thể... vượt qua được."
Nhưng mà cô mở hai cửa sổ của cửa sau ra, Cao Thiến và Hướng Dực cũng leo vào rồi, ba người cùng nhau tìm ở mấy tầng tiếng theo.
Vừa rồi Hướng Dực chỉ mới nghi ngờ, đợi anh ta kiểm tra vết thương sau lưng cô gái, mới dùng giọng điệu chắc nịch nói: "Là vết thương bị zombie cào, bị thương rất nghiêm trọng, cô ấy nhất định sẽ chết, tỉnh lại lần nữa nói không chừng chính là lúc phát bệnh, tôi thấy không nên cứu."
Do gần đây không có thông tin tín hiệu, cô không có cách nào liên lạc với đối phương, chỉ có thể tìm từng tầng.
Nhưng lúc này cô ấy đã không chịu được nữa rồi, nói xong câu này, cô ấy hoàn toàn ngất đi.
Thông qua tìm kiếm, bọn họ ở tầng thứ năm của toà nhà tìm được cô gái đó.
Cô rất nhanh đã tìm ở tầng thứ nhất, không có người.
Hướng Dực nhìn về phía cô ấy, hỏi: "Vết thương sau lưng của cô, do cái gì tạo thành vậy? Là zombie đúng không?"
Việc này không nên chần chờ nữa, Ninh Mông nhanh chóng đưa ra quyết định: "Cứu cô ấy, đưa cô ấy lên xe đi, tôi cõng cô ấy xuống lầu!"
Hướng Dực đặt ngón tay vào trên cổ tay của cô ấy: "Người còn chưa chết, nhưng nếu như không cứu, có lẽ không sống nổi qua hôm nay."
Hướng Dực ngăn lại: "Không được, làm như vậy quá nguy hiểm, đội trưởng, lỡ như cô ấy bị lây nhiễm thật..."
Cao Thiến lo lắng hỏi: "Đội trưởng, anh Hướng, chúng ta phải làm sao đây? Cô ấy hôn mê rồi, không cứu nhất định sẽ chết, nhưng nếu cứu thì...
Cao Thiến: "Nhưng mà không cứu nhất định cô ấy sẽ chết, mà... chúng ta cũng sẽ mất đi 5000 điểm tích lũy."
Ninh Mông nói: " Anh quên rồi sao, áo giáp của tôi cũng có thể ngăn được công kích của zombie, một mạng người so với 5000 điểm tích lũy, tôi vẫn muốn thử mạo hiểm một chút. Còn nữa... trước kia chúng ta cũng đã từng gặp người bị zombie cắn cũng không bị lây nhiễm, Hơn nữa trong xe còn có Bạch Ngôn Tài, nói không chừng anh ta sẽ có cách."
Bạn cần đăng nhập để bình luận