Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 184
Thật ra, mọi người đều nhìn ra, chỉ có một mình cô ấy, giống như một đứa ngốc, ôm lấy hy vọng nhỏ bé bị giữ chặt trong bóng tối.
Vu Giai lúc này vô cùng buồn bã, cô ấy cúi đầu, nhìn dáng vẻ Từ Dương đang ở trước mặt Ninh Mông nịnh hót lấy lòng, cảm thấy bản thân thật là một trò đùa.
Thẩm Ngôn đứng dậy, đi đến chỗ Vu Giai, vỗ vai cô ấy và nói: "Đừng nghĩ nhiều, mọi chuyện sẽ qua thôi, chốc nữa ở lại trên xe, công việc hậu cần cần có sự kiên nhẫn và khả năng thích ứng nhất định, chúng tôi cần cô."
Vu Giai có chút giật mình, gật đầu nặng nề trong nước mắt, sự đánh giá của cô đã tụt xuống điểm âm, Thẩm Ngôn lại độ lượng nó với cô ấy một câu "chúng tôi cần cô", khiến Vu Giai thoát khỏi sự khổ đau của thất tình.
Đúng vậy, đây là ngày tận thế không được phép ngây thơ và ngu ngốc, tình yêu chẳng qua chỉ là gia vị trong cuộc sống, quan trọng nhất là phải sống sót.
Cô ấy là một phần của họ, nên không thể để tâm đến một tên cặn bã, nếu anh ta muốn làm một kẻ không từ thủ đoạn để lấy lòng người khác thì để anh ta làm, chỉ đáng tiếc, có thể thấy được Ninh Mông căn bản không thích có anh ta ở bên cạnh.
Bây giờ không phải lúc để nói chuyện tình cảm tầm thường, Vu Giai quyết định khi về sẽ nói với Từ Dương, để hai người hoàn toàn cắt đứt với nhau mới được.
Tất nhiên sẽ tốt hơn nếu có thể tạo ra một số chấn động, zombie sẽ càng điên cuồng hơn.
Bên kia bộ đàm, Hướng Dực đã dẫn mọi người đi đào đường hầm, nếu ở bên đây họ không thành công, Hướng Dực, Ninh Mông và mọi người sẽ gặp nguy hiểm.
Tạ Tử mang theo loa và thiết bị truyền tin vô tuyến xuống xe.
Chỉ là những zombie hôm nay có chút khác, chúng không phản ứng nhiều với những tiếng ồn và thiết bị truyền tin vô tuyến, Tạ Tử đùa giỡn với chúng một lúc, chỉ thu hút được một lượng nhỏ zombie.
Thẩm Ngôn cảm thấy sức mạnh trong cơ thể đang chuyển đổi, cô ấy thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng nói: "Ninh Mông, để tôi đi cùng với Tạ Tử, tôi có thể dẫn theo một người trong vòng ba kilomet, nếu gặp chuyện gì, tôi có thể dẫn theo anh ấy dịch chuyển tạm thời."
Thật ra, nếu không cần đưa theo người khác theo cùng, Thẩm Ngôn có thể dịch chuyển tức thời được rất nhiều lần trong thời gian ngắn, cho đến khi dị năng dịch chuyển chuyển giao đến chế độ lắng nghe trái tim.
Tạ Tử chủ động nói: "Tôi kỳ thực có rất nhiều kinh nghiệm trong việc thu hút zombie, trước đây tôi luôn chiến đấu một mình, nếu chiến đấu trực tiếp với zombie, tôi có thể đã chết từ lâu rồi, nên đây là kỹ năng tôi thường sử dụng."
Tạ Tử có chút lo lắng, anh ấy cắn chặt răng hỏi: "Trong thời gian ngắn cô có thể dịch chuyển tức thời được bao nhiêu lần?"
Nói như vậy tỉ lệ thành công cao hơn rất nhiều, Ninh Mông vội vàng nói: "Được, nhưng mọi người vẫn phải chú ý an toàn."
Ninh Mông gật đầu: "Được, vậy anh với Lục Trác phụ trách thu hút zombie đến nơi khác. Hai người phải cẩn thận, nhiệm vụ này không dễ dàng đâu, nhất định phải chú ý ẩn nấp kỹ."
Nhưng hiện tại điều kiện có hạn, như vậy cũng đủ rồi.
Tạ Tử gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi, cô hãy luôn chuẩn bị sẵn sàng."
Theo kinh nghiệm của anh ấy, việc tạo ra tiếng ồn và tần sóng nhất định của thiết bị truyền tin vô tuyến có thể thu hút được một số lượng lớn zombie.
Anh ấy nói xong, liền mở rộng cánh tay, ngẩng đầu lên một góc 45 độ và nhắm mắt lại.
Thẩm Ngôn đáp: "Trong phạm vi ba kilomet tôi có thể đưa anh đi năm lần, đây là con số an toàn, nếu nhiều hơn, ta có thể làm được nhưng có thể sẽ ngất đi vì kiệt sức."
Nhưng nếu đưa theo người, dù chỉ đi một quãng ngắn số lần cũng sẽ giảm đi rất nhiều, hơn nữa, vì vết thương trước đó nên cơ thể của cô ấy vẫn chưa khỏe lại, năm lần đã là giới hạn hiện tại của cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận