Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 188

Vì tránh cho sau khi bọn họ đi rồi thiết bị lại bị phá hư, Hướng Dực đã phong tỏa hết cửa dẫn đến phòng điều khiển chính.

Tận dụng hết khả năng dọn dẹp đám zombie xung quanh, sau khi bọn họ ra khỏi đường hầm, dùng những tảng đá lớn đem chặn cửa đường hầm.

Làm xong hết thảy, mọi người men theo đường hầm đi trở về, lúc này bộ đàm phát ra âm thanh nôn nóng của Bạch Ngôn Tài.

"Đội trưởng, tình hình có điểm không đúng, mọi người vừa mới khởi động thiết bị phát điện có thể là đã kinh động đến những con zombie bên ngoài kia rồi, hàng loạt zombie muốn nghĩ cách đột phá vào bên trong, cái khác tất cả đường đều không thể đi vào, cho nên rất nhiều zombie đều đi tới hướng này, làm sao bây giờ?."

Ninh Mông nghe được tin tức, tức khắc cảm thấy bản thân toát mồ hôi lạnh, zombie bên ngoài... kia ít nhất cũng phải trên một nghìn con, nếu đều hướng tới hướng này mà đi đến, không phải là bọn họ có thể chống đỡ được.

Hướng Dực móc ra dao găm, nắm chặt, yên lặng đi đến phía trước đội ngũ, bây giờ phía sau đã không cần phải lo lắng, áp lực phía trước tương đối lớn, anh ta không thể để Ninh Mông đi đằng trước.

Từ Dương vừa nghe tin tức xong phản ứng đầu tiên là rất sợ hãi, nhiều tang thi như vậy, bọn họ sợ không phải là muốn chôn thây lại ở đây rồi, nhưng tròng mắt hắn vừa di chuyển, đã thấy Hướng Dực đi đến phía trước đội ngũ, mà Ninh Mông cũng chẳng có một chút dáng vẻ nào là lùi bước.

Bọn họ khẳng định vẫn còn bảo bối gì đó trong túi vẫn chưa lấy ra.

Lúc này Tạ Tử không còn cách nào khác đành nhìn bạn bè và đồng đội bị zombie chặn mất ở trong đường hầm, lần nữa nhảy xuống xe, muốn mạo hiểm dụ dần zombie.

Trong xe mọi người đều toát mồ hôi, La Mộng ôm chặt con trai, nhưng Hạ Vĩ không muốn thoát khỏi mẹ, cậu vốn nghĩ rằng những zombie mà trước cậu nhìn thấy ở xe bồn chở xăng đã đủ nhiều, đã đủ khủng bố rồi, nhưng trước một màn này, làm cậu hoàn toàn bị đông cứng tại chỗ, không thể động đậy.

Ninh Mông cười cười: "Anh không cần lo lắng cho tôi, tôi có bùa hộ thân, đao thương bất nhập, ngược lại là anh, chú ý an toàn."

"Vô dụng, dị năng của tôi trong thời gian zombie bạo động, hoàn toàn không có tác dụng gì, nhưng đám zombie được dẫn dắt bởi zombie biến dị, đã tiến vào trạng thái hung bạo."

Ninh Mông: "Ừ, tôi biết, chúng ta hiện tại còn chưa đi tới phạm vi 500 mét, chờ đến zombie đều vào rồi tôi lại dùng."'

Đám zombie nhanh chóng tới gần đường hầm, sau đó từng một con chen đi vào, chúng nó điên cuồng va đập vào vách tường của đường hầm, phát ra âm thanh khiến người ta tê cả da đầu.

Từ Dương cũng đi theo phía sau lưng hai người, loại nguy cơ này chính là thời điểm biểu lộ năng lực.

Thì ra... đội cứu viện thi hành nhiệm vụ là nguy hiểm như này...

Hướng Dực lại nói thêm: "Đội trưởng, cô vẫn là nên đứng phía sau, đợi lát nữa khả năng sẽ tương đối... kích thích."

Từ Dương nói: "Đội trưởng, cô trước tiên đừng dùng phạm vi công kích."

Hôm nay anh ta sử dụng quá nhiều dị năng, nếu tiếp tục sử dụng ắt sẽ có nguy hiểm, cả Thẩm Ngôn và Bạch Ngôn đều hiểu rõ điều này, nhưng ai cũng không có ngăn cản, bởi vì người trong đường hầm cũng đang gặp nguy hiểm.

Đối với con zombie nguy hiểm như vậy, Hướng Dực không có cách chống đỡ, tuy nói nổ súng bên trong đường hầm sẽ rất nguy hiểm, nhưng lúc này cũng không lo nhiều được như vậy, anh rút súng ra," bang bang bang bang" liên tục bốn phát đạn bắn ra, liên tục trúng vào đầu con zombie, kiến đầu nó trực tiếp nổ tung.

Cô phải đứng ở phía trước đội, bởi vì chỉ có như vậy, khả năng phạm vi lớn nhất để giết zombie đang xông tới.

Trong bóng tối, Hướng Dực chiếu đèn pin, mọi người đều có thể nhìn thấy, con zombie lao tới phía trước hiển nhiên không phải là con zombie bình thường, nó chạy với tư thế kì lạ, hành động tốc độ cực nhanh.

"Đội trưởng, đám zombie đang tiến vào đường hầm!" Bạch Ngôn cầm bộ đàm lên lớn tiếng cảnh giới nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận