Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 228

Cần bắn liên tiếp vào đầu mới có thể giết chết nó.

"Súng bắn tỉa bắn trúng phần đầu của zombie cũng không thể giết chết nó bằng một phát súng... Vậy chúng ta làm thế nào để tiêu diệt nhiều zombie như vậy?" Bạch Ngôn Tài nói.

Ở mức độ khó này... Sợ rằng nơi trú ẩn số 18 sẽ bị chúng nó quét sạch.

Hướng Dực đang ở phòng điều tra quan sát hình anh do flycam và người máy trinh sát gửi về.

"Đội trưởng, có chuyện!"

Ninh Mông nhanh chóng tiến vào phòng điều tra, cảnh tượng trước mắt khiến có khá lo lắng.

Trên hình ảnh do flycam gửi về, một số zombie đã xông vào nhà trẻ, trong đó có trẻ nhỏ vẫn chưa kịp trốn thoát!

Một số trẻ nhỏ đã được phụ huynh ở gần đón về, còn giáo viên thì không thấy đâu, cửa lớn của nhà trẻ được đóng chặt và khóa lại, zombie biến dị rất mạnh, đã có một con zombie trở mình từ tòa nhà bên cạnh rơi xuống bên trong vách tường, những đứa nhỏ thét chói tai chạy trốn ở sân thể dục của nhà trẻ, chỉ cần con zombie này chậm lại, nó sẽ vồ lấy những đứa nhỏ này.

Bên cạnh cô bé còn có một đứa trẻ nhỏ hơn cả cô bé.

"Chị... Em ngồi xổm tê chân quá, em có thể đứng dậy nghỉ một chút không?"

Lúc này, có hai đứa nhỏ trốn trong vườn hoa của nhà trẻ.

"Đừng sợ, chắc chắn là mẹ của em cũng muốn đến, bà ấy không đến nhất định là vì không thể đến được, nhất định phải trốn thật kỹ." Cô bé nhỏ giọng an ủi.

"Mọi người chú ý, chúng ta tiến vào nhà trẻ này trước, cứu các bạn nhỏ ra ngoài. Zombie lần này rất mạnh, sau khi xuống xe, mọi người nhớ chú ý an toàn!"

"Thật sự... Thật sự sẽ có người đến cứu chúng ta sao?" Bé trai nhỏ giọng hỏi.

Ninh Mông gấp gáp, vội dùng bộ đàm nói: "Bạch Bạch, anh lái xe thẳng về phía trước, cố hết sức đến gần cửa lớn của nhà trẻ."

"Không được! Em tuyệt đối không được đứng dậy, nếu không ngồi xổm được nữa thì quỳ xuống đất như chị, tuyệt đối không được cử động, thứ vừa rồi là zombie, nếu như bị nó phát hiện, chúng ta sẽ bị cắn chết."

"Rõ!"

Bạch Ngôn Tài lái xe qua, nhưng mà rất tiếc, khoảng cách của nhà xe và con zombie đó vẫn rất xa.

"Chị... Em sợ. Tại sao mẹ của em vẫn chưa đến đón em, các bạn nhỏ khác đều được đón đi rồi."

Mặc dù mọi người đều nói rằng bị zombie bao vây sẽ chết, nhưng mà cô bé biết, nhất định sẽ có người đến, nhất định sẽ đợi được, bởi vì cô bé... Đã từng đợi được!

Bé gái cuộn tròn người lại, thậm chí cô bé còn tháo hết kẹp tóc trên đầu rồi ném đi vì sợ zombie phát hiện.

Sau khi dừng xe, cửa xe mở ra, Lục Trác là người xuống xe đầu tiên.

"Ừm..." Bé trai rất tủi thân, rất sợ hãi, rất muốn khóc, nhưng mà chị gái nhỏ bên cạnh vẫn luôn an ủi cậu bé, cổ vũ cậu bé để cậu bé có thể tiếp tục kiên trì.

Bé gái không cần suy nghĩ đã trả lời: "Có, nhất định sẽ có! Em yên tâm, chắc chắn sẽ có người tới!"

"Đội trưởng, cô đừng sử dụng phạm vi tấn công vội." Hướng Dực nói.

Sau khi tiến vào, bọn họ mới phát hiện ở trong nhà trẻ không chỉ có một con zombie, ngay khi bọn họ mở cửa nhà trẻ đã có mấy con zombie nhảy vào.

Sau khi mở cửa sắt ra, nhà xe lái thẳng vào trong nhà trẻ.

Cao Thiến khen ngợi: "Lục Trác đỉnh nhất là mở khóa!"

Những con zombie này rất khó đối phó, tốc độ di chuyển của chúng vô cùng nhanh, trong đó có một con rất nhanh đã chạy vào khu dạy học.

Cậu ấy lật người nhảy qua tường nhà trẻ một cách linh hoạt, chỉ mười mấy giây đã mở được cửa nhà trẻ.

Chỉ có mấy con zombie biến dị đã sử dụng phạm vi tấn công thì quá lãng phí, mặc dù rất thương những đứa nhỏ, nhưng mà có lẽ kế tiếp còn có nhiều người cần cứu mạng hơn, phạm vi tấn công phải sử dụng vào thời điểm thích hợp nhất.

"Được." Sau khi bình tĩnh lại, Ninh Mông cũng hiểu phạm vi tấn công lúc này không có hiệu quả, hoàn toàn không thể giải quyết vấn đề.

Ninh Mông quyết định từ bỏ phạm vi tấn công, đuổi giết zombie trước rồi tính tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận