Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 259

Ninh Mông nhìn thấy bản thân kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến còn có chút hiểu, sau đó nhìn lại thì thấy khó hiểu.

Phần thưởng nhiệm vụ và thăng cấp xe nhà đều là không biết, đây là có ý gì? Nhưng Ninh Mông cũng lười tìm hiểu, phần thưởng không biết, không phải là không có phần thưởng, số điểm tích lũy hôm nay còn sót lại không nhiều lắm, các đội viên còn gấp hơn cô, ai cũng hận không thể nhảy ra ngoài chém giết zombie, nên cô không vội.

Khương Hàn chọn nghiên cứu kỹ căn phòng sau này, Khương Tuyết cũng rời giường, cô bé thắt cho mình chiếc đuôi sam nhỏ, sau khi rời khỏi phòng Cao Thiến nhìn một cái liền gọi: "Tiểu Tuyết tới đây, chị làm giúp em."

Khương Tuyết ngoan ngoãn ngồi trước mặt Cao Thiến, Cao Thiến gỡ bỏ sợi dây chun gân, thắt lại cho cô bé một cái nơ con bướm cực kỳ đẹp.

Khương Hàn ở bên cạnh co quắp đứng nhìn, anh ta không kinh nghiệm chăm sóc bé gái, cho tới giờ cũng không chung đụng với phái nữ, chỉ có thể hâm mộ đứng nhìn,

"Cảm ơn cô, Cao Thiến, sau này tôi còn phải học tập những thứ này từ mọi người."

Cao Thiến cười nói: "Anh chỉ cần để ý việc nghiên cứu, những thứ như vậy sau này học cũng còn kịp."

Khương Tuyết ăn điểm tâm xong liền đi vào ngồi trong thư viện, Khương Hàn ngồi ở bên cạnh, đặt trước mặt một quyển tạp chí trẻ em, thỉnh thoảng liếc nhìn con gái mình.

"Ừ, ừ, ba không khóc."

"Cái gì?"

"Không có gì... chỉ là ba nhìn thấy con, ba rất vui."

Anh ta ở cùng con gái không bao lâu, Đằng Nghiêu liền bước vào nói: " Khương Hàn, phòng nghiên cứu đã ‌được‌ làm xong."

Sự ra đời của "Tiệp Tháp 336", anh ta cũng có một phần lỗi trong này, ban đầu khi anh ta phụ trách hạng mục cũng chưa từng nghĩ tới thời điểm hiện tại, một ngày mà cái bệnh độc ác này hại chết người nhà của mình.

Căn phòng này giống như tự mọc ra vậy, thật sự quá thần kỳ.

Lúc cô bé đọc sách nhìn giống vợ của anh ta.

Khương Hàn vội vàng đứng dậy đi ra ngoài nhìn.

"Ba. . sao ba lại khóc?"

Nghĩ tới vợ, lòng anh cực kỳ áy náy.

Anh ta đâu có quyền được buồn, chỉ có thể dùng cuộc đời còn lại cố gắng đền bù sai trái của mình, mới có tư cách trở thành ba của Tiểu Tuyết.

"Chào ngài, tiến sĩ Khương, tôi là Aaron, tôi giỏi vi khuẩn học, ta là trợ lý của ngài.

"Vui cũng không được rơi nước mắt đâu." Khương Tuyết cầm một quyển sách nói.

"Khương Hàn tiên sinh, tôi là Gloria, tôi cũng là chuyên gia trong phương diện vi khuẩn học, đồng thời tôi có nhiều bối cảnh nghiên cứu khoa học, tôi là một trợ lý khác của ngài."

Ngay kế bên thư viện, đã xuất hiện nhiều hơn một căn phòng, ngoài cửa viết ba chữ: phòng nghiên cứu.

Mở‌ cửa ra, đi vào phòng nghiên cứu, ba người máy bước ra trước mặt anh ta.

"Khương Hàn." Ninh Mông nói: "Nếu như còn cần thêm dụng cụ nào nữa, anh có thể nói cho tôi bất kỳ lúc nào."

Bên trong phòng nghiên cứu có một bộ dụng cụ PCR vô cùng hoàn mỹ, có nhiều loại thuốc hóa học phức tạp, có các biện pháp bảo vệ phòng thí nghiệm khép kín hoàn toàn, rất phù hợp với yêu cầu của anh ta.

Khương Hàn tiếp tục đi vào trong.

"Được, tốt, các cậu đều tốt."

Khương Hàn cảm thấy tất cả những thứ này thật không thể tưởng tượng nổi, trình độ phòng thí nghiệm được xây dựng tốt hơn rất nhiều so với mong đợi của anh ta, cộng thêm ba người máy làm trợ lý nữa, có thể tăng nhanh tốc độ nghiên cứu của anh ta.

"Xin chào ngài Khương, tôi là David, giỏi máy tính, ta cũng là trợ lý của ngài, bất kỳ số liệu nào cần sửa sang lại, ghi chép, phân tích đều có thể giao cho tôi xử lý, tôi có năng lực vận hành vượt xa bình thường."

Khương Hàn cười khổ nói: "Tôi đã xài của cô không ít tiền..."

"Anh không cần quan tâm đến chuyện điểm tích lũy và tinh hạch, chỉ cần có thể nghiên cứu ra thuốc giải của vi khuẩn zombie và thuốc ngừa, chúng tôi sẽ nghĩ ra tất cả biện pháp đảm bảo nhu cầu của anh. :

"Vậy thì tôi muốn bắt đầu ngay bây giờ, cô để mọi người ra ngoài đi, chuẩn bị cho tôi thêm vài hộp mì gói, không cần lo lắng cho tôi, mọi người lo việc của mọi người là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận