Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 270

Dịch Đào cái gì cũng không nói, nhưng ngay lúc này Lục Tự vui mừng đến mức phát khóc, anh ta đã biết, anh nhận ra Lục Tự rồi.

Từ ánh mắt của Lục Tự anh ta có thể nhìn ra rồi.

"Được, được, Dịch Đào, sau khi quay về nhớ hồi phục cho tốt, tôi vẫn còn nhiệm vụ khác, không thể nào ở bên cạnh anh mãi được. Anh bảo trọng."

Dịch Đào vẫn vậy vẫn không nói, chỉ có thể chớp mắt, tỏ ý mình đã nghe thấy rồi.

Cuối cùng, phòng thí nghiệm dưới lòng đất có 15 người, bọn họ chỉ có thể cứu được 5 người.

Nhưng mà theo lời của Khương Hàn nói, anh ta vốn nghĩ rằng có thể cứu được một người đã là chuyện quá sức rồi, dù sao thì chất lượng nước cũng đã biến chất đục ngầu rồi, có thể cứu sống 5 người đã tạo ra 5 lần kỳ tích rồi.

Công việc tiếp theo sẽ do đội cứu viện Bắc Hải phụ trách.

Mỗi xe chỉ có thể chở được một người bị thương, thở oxy trong suốt quá trình vận chuyển, vận chuyển cẩn thận.

Có điểm tích lũy rồi, mỗi ngày Ninh Mông có thể mua thêm thời gian cho Khương Hàn, để anh ta tiến hành nghiên cứu.

Khương Hàn vẫn luôn nhốt mình trong phòng nghiên cứu, Khương Tuyết không có cách nào tìm ba để chơi, lúc này gặp phải Ninh Mông.

Hướng Dực vẫn như cũ cho máy bay không người lái đi tuần tra tình hình xung quanh, nhìn thấy nơi nào có nhiều zombie, cho dù có tốn một chút thời gian, bọn họ cũng sẽ đi đường vòng để giải quyết.

Lần nữa quay lại Nam Thành, mọi người đều rất xúc động.

Đằng Nghiêu và Hướng Dực cũng biết lái xe, hai người cùng với Bạch Ngôn Tài đổi vị trí lái xe, như vậy ba người thay phiên nhau, buổi tối cũng có thể chạy xe như bình thường.

"Ừm, chị nhớ."

Bất cứ lúc nào bác sĩ trên xe cũng có thể theo dõi dữ liệu cơ thể của bọn họ, nếu như có gì bất thường cũng sẽ kịp thời dựa theo tình hình mà đưa thuốc.

Vừa vào Nam Thành, cô đã nhận ra rồi, nằm trước cửa sổ nhìn.

Vì phải nán lại ở đây một thời gian, Bạch Ngôn Tài mới tăng tốc nhưng vẫn phải bảo đảm tình hình an toàn.

Sau khi hoàn thành công tác cứu viện ở phòng thí nghiệm dưới lòng đất, các thành viên của đội cứu viện Hoả Bạn tiếp tục hành trình đi đến Nam Thành.

Hai ngày sau, bọn họ thuận lợi tới Nam Thành.

"Anh ấy, có lẽ có chút mệt."

Dù sao thì zombie bằng với điểm tích lũy, không nói trước được nhiệm vụ theo sẽ cần bao nhiêu điểm tích lũy.

Trước đó Lục Tự vẫn luôn bên cạnh đồng đội, không nghỉ ngơi đàng hoàng, sau khi tiễn đồng đội xong, anh ta liền nằm xuống ngủ.

"Chị ơi, chị có nhớ không, trước đây nhà của em ở bên kia, lần đó vẫn chị cùng với anh Lục Tự đã cứu em."

"Anh Lục Tự, sao vẫn không thấy ra?"

"Được thôi."

"Đội trưởng, chúng ta có cần dừng lại ở Nam Thành không?"

Bạch Ngôn Tài chống nạnh nói: "Ai nói mua sắm là sở trường của con gái, tôi nói cho cô nghe Cao Thiến, hôm nay tôi mua hành lá có thể giảm tới 50%!"

Có lẽ trước đó là dựa vào dị năng mới có thể chống cự lâu như vậy, nhưng dù sao thì dị năng đã tiêu hao quá mức, đối với cơ thể cũng sẽ có ảnh hưởng, vậy nên ngủ liền hai ngày.

Ninh Mông suy nghĩ một chút rồi nói: "Dừng lại một chút, chúng ta ở khu an toàn tiến hành tiếp tế vật tư, mua ít đồ ăn đồ dùng, tiếp theo còn phải nhanh chóng lên đường nữa. Mua sắm xong chúng ta tiếp tục lên đường."

Bạch Ngôn Tài đã nói, Lục Tự cũng là người có dị năng, dị năng của anh ta là năng lực tự phục hồi.

Khoảng thời gian này vẫn luôn căng thẳng chấp hành nhiệm vụ, cho dù tất cả mọi người có ngủ thì tinh thần đều bị kéo căng, đột nhiên có một nhiệm vụ là mua mua mua, tất cả mọi người đều tranh giành đi mua.

Cao Thiến: "Việc mua sắm này là sở trưởng của con gái, đúng không Thẩm Ngôn."

Thẩm Ngôn gật đầu lia lịa.

Thời kì phục hồi của loại dị năng này, ai cũng không giúp đỡ gì được, đồng đội mỗi ngày đều đưa cơm vào cho anh ta, thỉnh thoảng anh ta cũng sẽ ăn một ít, sau đó ngủ tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận