Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 82

Xảy ra chuyện đột xuất, thủ vệ quân ở những căn cứ khác cũng đã tới đó tiếp viện, chúng ta là đội cứu viện cách chỗ đó gần nhất, hiện tại chúng ta đang được kêu gọi qua đó hỗ trợ. Mọi người hiểu không?"

"Chúng tôi đã hiểu."

"Đương nhiên, đội của chúng ta là đội hậu cận, có thể không cần tham gia chiến đấu, nhưng phải tiếp viện từ phía sau, những người có vũ khí có thể tham gia chiến đấu nếu muốn. Mọi người cũng hiểu trong những trường hợp như vậy, có thể lập công biểu hiện tốt thì sẽ có lợi ích rất lớn đối với tương lai của mọi người."

Thích Kim nói khá mơ hồ, nhưng tinh thần của mọi người đều trở nên phấn chấn hô: "Rõ."

Lần này bọn họ hô lớn hơn.

Thời gian cấp bách, Thích Kim nói xong những điều này lập tức cho đoàn xe khởi hành.

Bạch Ngôn Tài vẫn lên xe của Ninh Mông như trước, sau khi lên xe thì lẩm bẩm: "Mặc dù ngồi xe của đội phó Thích chắc chắn sẽ lập được công, nhưng khi có chuyện anh ấy thường xông về phía trước, anh ấy có giá trị vũ lực rất mạnh, nhưng mà tôi là một người sợ chết, nên ngồi xe của cô chắc có hệ số an toàn cao hơn."

Ninh Mông hỏi: "Vừa rồi phó đội trưởng Thích nói, loại trường hợp này nếu biểu hiện tốt thì sẽ rất có lợi, chỉ là không biết được khen thưởng cái gì."

Ninh Mông không nhịn được bĩu môi, cô là người mới vào nên không có cơ hội thì cũng thôi đi, nhưng mà những thành viên khác của đội cứu viện giết zombie từ mạt thế đến tận bây giờ vẫn không đủ điểm cống hiến để tiến vào khu an toàn, đúng là rất buồn cười.

Bạch Ngôn Tài biểu cảm rèn sắt không thành thép nói: "Ôi chao, cô còn không hiểu ý của anh ấy sao, tất nhiên là anh ấy đang đề cập tới số chỉ tiêu ở trong khu vực an toàn rồi."

"Trước đây trong đội chúng ta có tấm gương thành công nào không?" Ninh Mông hỏi. Cô thật sự có hơi tò mò, không biết ở trong truyền thuyết có bao nhiêu người nhận được chỉ tiêu hiếm có như vậy?.

Khu vực nhà máy ban đầu được quản lý khép kín, sau khi chính phủ tiếp quản đã tăng cường các biện pháp bảo vệ nơi này, bố trí cho những người có tư cách vào ở. Ở bên trong có khu sinh hoạt, khu buôn bán, sân bóng, thư viện, rạp chiếu phim, bệnh viện, trường học, hồ bơi và ác tiện ích khác rất hoàn thiện cho nhân viên và cư dân chuyển tới đây.

Ninh Mông "Ồ" một tiếng thật dài, hơi tăng tốc để giữ vững khoảng cách với xe phía trước, rồi lại hỏi: "Chỉ tiêu người ở trong khu vực an toàn không phải rất khó có thể lấy được sao? Chấp hành nhiệm vụ như vậy mà có thể lấy được à?"

"Mấy vị đội trưởng chắc hẳn là tích lũy đủ, những đội viên khác như tôi hình như nghe nói Hướng Dực lấy được rồi. Mặc dù hơi ít người đoạt được, nhưng dù sao vẫn có, đội cứu viện của chúng ta có quy mô nhỏ, không có nhiều cơ hội lắm, những đội cứu viện lớn hơn một chút chắc chắn sẽ có rất nhiều."

Ở trong đầu cô vẫn muốn bổ sung đạn dược, nên không nghĩ về bất cứ thứ gì khác.

Đoàn xe chạy hai mươi phút thì tới nơi trú ẩn số ba ở ngoại ô thành phố, nơi trú ẩn này có điểm rất đặc biệt, đây vốn dĩ dĩ là một nhà sản xuất linh kiện điện tử quy mô lớn, sản phẩm sản xuất ra được xuất khẩu sang nhiều nước, đây thật sự là một thương hiệu vô cùng nổi tiếng, sau thời kỳ mạt thế nơi này biến thành luyện ngục, trải qua một năm chiến đấu gian khổ, nơi này cuối cùng đã được thanh trừ sạch sẽ. Sau khi đảm bảo an toàn, nơi trú ẩn số ba này, chính là nơi trú ẩn lớn nhất trong các nơi trú ẩn ở Nam Thành.

Lúc này Bạch Ngôn Tài thật sự muốn chọc chọc vào đầu Ninh Mông: "Làm sao có thể? Cô đang suy nghĩ chuyện tốt gì vậy? Nhưng mà chính phủ sẽ căn cứ theo cống hiến của đội cứu viện mà tính toán điểm cống hiến cho từng người tham gia. Chỉ cần tích lũy đủ điểm cống hiến, thì có thể lấy được chỉ tiêu người của khu an toàn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận