Nhân Gian Băng Khí

Chương 1040. DK chết? 13

Chương 1040. DK chết? 13
Chương 1040: DK chết? 13
Người dịch: PrimeK
Cảm giác DK đối với Trương Hân Hân hẳn cũng là một loại thói quen, chỉ là chính hắn chưa bao giờ thừa nhận, luôn lấy trò chơi làm cớ mà thôi.
Ngồi trong chốc lát, cảm giác khôi phục chút thể lực, DK mới cố sức nhặt lên thanh mã tấu mình ném ra cách đó không xa, sau đó cắt một đao vào đùi trái, nhất thời máu tươi chảy ròng. Thế nhưng DK ngay cả lông mày cũng không nhíu một chút, dùng hai ngón tay thò vào miệng vết thương vừa mới cắt lấy ra một quả giống như viên thuốc con nhộng. Cái này giống như viên nang bình thường . Đây chính là hắn kíp nổ thuốc nổ khí hắn giấu ở bên trong thân thể của mình khâu lại vết thương, cứ như vậy ngoại trừ chính hắn bên ngoài ai cũng tìm không thấy kíp thuốc nổ khí ở nơi nào.
Nhưng tại sao hắn lại lấy thiết bị nổ ra vào lúc này? Chẳng lẽ vẫn chưa từ bỏ ý định muốn cùng 11 đồng quy vu tận, hoàn thành trò chơi này?
Ai cũng không biết ý nghĩ của DK, mà hắn cũng không có lập tức kích nổ số lượng thuốc nổ khủng bố giấu ở trong tòa nhà này, chỉ là đem kíp nổ giấu ở trong lòng bàn tay tiếp tục dựa vào tường nghỉ ngơi.
Qua không lâu, 11 cùng Hoàng Hậu lại một lần nữa đi xuống cũng trở lại lầu ba, hơn nữa trực tiếp hướng DK đi tới.
DK mở to mắt nhìn một chút, nhìn thấy Trương Hân Hân đang bị 11 ôm ngang trong ngực, tựa hồ mê man, hữu khí vô lực hỏi: "Cô ấy làm sao vậy?"
11 Đi tới cách hắn ba bước, nghe vậy thản nhiên nói: "Kinh hãi quá độ, ngất đi rồi.
DK "A" một câu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, lúc trước Trương Hân Hân vẫn ở vào trạng thái tinh thần cực độ khẩn trương sợ hãi, nhất là nhìn thấy tình cảnh DK liều mạng với thiếu niên da đen, càng thiếu chút nữa khiến tinh thần cô sụp đổ. Sau đó gặp lại người thân 11 này, tinh thần buông lỏng, tự nhiên sẽ không chịu nổi hôn mê.
Dừng một chút, DK còn nói thêm: "Ngươi không nên tới.
11 nhướng mày, rồi lại giãn ra và nói: "Ta phải đến."
DK khịt mũi cười lạnh nói: "Biết rõ là bẫy còn muốn xông vào, ngươi chê mình sống lâu, hay là cho rằng ta không bảo vệ được cô ấy?"
11 và nói: "Chừng nào Hân Hân còn ở đây, dù có bẫy hay không có ngươi, ta cũng phải đến."
DK cười cười, vừa định nói chuyện, bỗng nhiên nhịn không được ho khan kịch liệt, kèm theo ho khan, từ trong miệng hắn lại tuôn ra một lượng lớn máu.
11 nhíu mày nói: "Ngươi bị thương rất nặng”.
DK cười cười, nói: "Không cần ngươi quan tâm." Sau đó ngẩng đầu nhìn 11, cười nói: "Muốn giết ta, bây giờ là cơ hội tốt nhất.
11 cúi đầu nhìn Trương Hân Hân một cái, không nói gì. Trầm mặc một lát mới hỏi: "Còn cử động được không?
DK nhíu mày, lộ ra một tia châm chọc, chỉ là không biết là đang cười nhạo chính mình, hay là đang cười nhạo 11, nói: "Ngươi muốn cứu ta? Ha... Ha ha ha... Khụ khụ..." DK vừa điên cuồng cười hai tiếng lập tức lại che miệng ho khan, máu tươi ồ ồ từ kẽ tay hắn chảy ra, hóa thành một vũng đỏ sẫm nhìn thấy mà giật mình.
11 không để ý đến lời châm biếm của DK, nói: "Chúng ta phải lao ra ngoài.
DK lắc đầu nói: "Không ra được đâu.
11 nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Mặc dù cơ hội không lớn, nhưng có thể thử xem.
DK khịt mũi coi thường nói: "Bớt lừa mình đi, ngươi và ta đều biết, đã vào rồi thì không xông ra được. Ma Quỷ sẽ không chỉ bố trí nhiều người như vậy, nhất định còn có hậu thủ.
Hậu thủ của Ma Quỷ là gì, DK không nói, nhưng 11 cũng biết. Đặc công, kỵ sĩ còn có chiến sĩ cải tạo gien giống như thiếu niên da đen lúc trước, những người này đều không xuất hiện trên chiến trường bên ngoài. Không phải bọn họ khinh thường tham gia loại xung phong chiến đấu này, mà là bọn họ chính là hậu thủ, phòng ngừa đám người 11 chạy trốn. Cho dù đám người 11 có thể xông qua phòng tuyến biển người bên ngoài, cuối cùng cũng xông không lại cửa ải do vô số kỵ sĩ, đặc công cùng chiến sĩ cải tạo tạo thành.
Lúc này, Hoàng Hậu nhắc nhở: "Hầu tử sắp không chịu nổi rồi”.
11 không nói gì, mà là nhìn về phía DK.
DK ho nhẹ hai tiếng, suy yếu nói: "Tầng hầm ngầm có con đường, đó là con đường sống duy nhất.
11 hỏi: "Còn ngươi?"
DK châm biếm nói: "Không để lại một người, ngươi cho rằng các ngươi có thể đi được sao?"
11 nhíu mày, vừa định nói, DK lại nói: "Cút đi, ông đây không cần ngươi thương hại. Ta là DK, chỉ có ta xứng đáng được gọi là mạnh nhất."
11 không nói nữa nói vào tai nghe: "Hầu Tử, Lãnh Dạ, lui vào tòa nhà.
Sau khi phân phó xong, hắn lại nhìn chăm chú DK thương tích đầy mình từ đầu đến chân một cái, yên lặng xoay người, ôm Hân Hân liền đi đến đầu cầu thang.
“11. "DK bỗng nhiên kêu lên.
11 dừng bước và quay lại nhìn hắn.
DK nói: "Trận đấu này, là tôi thắng.
11 trầm mặc một chút, gật đầu nói: "Ừ, ngươi thắng”.
DK nhếch miệng cười cười, cười vẫn ngông cuồng như trước, kiêu ngạo như vậy. Hướng 11 hất cằm, nói: "Chơi thêm một trò chơi nữa thì sao?
Không đợi 11 trả lời, hắn đã nói: "Một phút. Trong vòng một phút, xem các ngươi có thể chạy được bao xa.
11 gật đầu một cái, nói: "Sẽ rất xa.
"Ha ha ha ha ha..." DK ngông cuồng cười ha hả, cho dù miệng không ngừng phun máu vẫn cười không ngừng. Cười một hồi lại kịch liệt ho khan, vô lực phất phất tay, giống như đuổi ruồi bọ không kiên nhẫn nói: "Mau cút đi. Chỉ có một phút, có thể chạy bao xa thì cút cho ta bao xa.
11 không nói gì nữa, xoay người cùng Hoàng Hậu vội vàng chạy xuống cầu thang. Lúc này, DK mới giãy dụa đứng lên, dựa vào tường che miệng kịch liệt ho khan một trận, sau đó lảo đảo đi xuống lầu. Hắn mỗi một bước bước ra, trên mặt đất đều sẽ lưu lại một dấu chân máu rõ ràng, nhìn mà ghê người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận