Nhân Gian Băng Khí

Chương 1045. Mộng cảnh? Triệu hồi? 2

Chương 1045. Mộng cảnh? Triệu hồi? 2
Chương 1045: Mộng cảnh? Triệu hồi? 2
Người dịch: PrimeK
Lúc này Lục Đạo đã phủi mông đứng dậy, cười ha hả với đám 11: "Trên đường không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"
11 lắc đầu, đầu tiên là liếc mắt nhìn Tiểu Bạch giống như là bị định thân, liền trực tiếp đi tới bên cạnh 13 cùng ông ta quan sát hai hàng chữ nhỏ này, về phần Tiểu Bạch biểu hiện ra dị thường, 11 ngược lại đoán ra đại khái, tiểu tử kia vốn chính là kết quả cải tạo gien của Cửu Vĩ Hồ, mà nơi này lại là nơi ngủ say của con Cửu Vĩ Hồ trước đó, nó có phát hiện cũng là bình thường, bất quá 11 không biết chính là, Tiểu Bạch sở dĩ biểu hiện ra dị thường cũng không phải bởi vì nơi này có một con Cửu Vĩ Hồ lưu lại hơi thở, mà là sau khi nó tiến vào trong đó, cũng mơ hồ cảm giác được hình như có cái gì đó đang triệu hoán nó, mà cỗ triệu hoán kia chính là từ phía sau vách đá này truyền ra. Loại khí tức xa lạ lại quen thuộc này, mới thật sự là nguyên nhân khiến nó cảm thấy mê mang.
13 Mắt không rời khỏi hai dòng chữ nhỏ, mở miệng hỏi: "Ngươi biết?"
11 lắc đầu: "Không biết"
13 lại hỏi: "Ngươi có biết đây là đâu không?"
11 đáp "Vùng đất ngủ say"
Trầm ngâm một lát rồi nói: "Nghe nói từng có một con cáo chín đuôi bị đóng băng ở đây?"
11 gật đầu, đột nhiên chuyển hướng hỏi: "Cửa vào ở đâu?
13 Bình thản đáp: "Ở đây."
Khi nào thì mở?
13 "Đêm nay"
11 gật đầu, không nói gì nữa cũng không nói gì nữa, hai người đều trầm mặc quan sát chữ nhỏ.
Bên kia, Lãnh Dạ hướng Thiên Táng đi tới, trêu chọc nói: " lão quỷ Lông trắng, ngươi còn chưa chết sao?"
Thiên Táng trợn trắng mắt mỉa mai: "Đây không phải nói nhảm, nếu ta chết còn có thể đứng ở đây?
"Xì, Lãnh đại gia là dựa vào bản lĩnh ăn cơm, dựa vào thực lực nói chuyện" Lãnh Dạ liếc liếc bị Thiên Táng ôm ở trong ngực cây súng bắn tỉa svd kia, sắc mặt cổ quái hỏi: "Ta tặng ngươi khẩu G16 đâu? Sao lại không dùng thế”
Vừa nói đến Thiên Táng này lập tức tức giận, trừng mắt quở trách sóng lớn không dứt nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ? Cho ta súng, thế mà cũng chỉ có một viên đạn? Một viên đạn!”
Hắn đem hai chữ "một viên đạn" cắn âm rất nặng, còn dựng thẳng một ngón trỏ không ngừng dùng sức lắc lư trước mặt Lãnh Dạ.
Lãnh Dạ ngoáy mũi nói: "Không thể nói như vậy, ngươi cũng không phải không biết loại đạn này ta tự mình làm không được, chỉ có thể dựa vào cướp được, số lượng thực sự có hạn nha, dùng hết một phát liền bớt một phát nói thật, cho ngươi một phát này vẫn là nể tình hai ta quan hệ đủ thân thiết, nếu đổi lại là người khác, rắm cũng không cho đâu."
Thiên Táng cũng sắp hôn mê, gặp qua vô sỉ, chưa thấy ai lại vô sỉ đến cảnh giới như Lãnh Dạ như vậy cho nên nói, da mặt dày cũng là một loại bản lĩnh
Lúc trước ở Thái quốc, Lãnh Dạ nhặt được một khẩu súng bắn tỉa G16 đưa cho Thiên Táng, khiến Thiên Táng cảm động. Nhưng là, Lãnh Dạ cái keo kiệt này sau khi đưa súng ra lại chỉ cho hắn một viên đạn! Một phát có thể làm được gì? Đáng hận chính là lúc hắn lấy viên đạn ra thế mà còn biểu hiện ra vẻ không cam lòng tình nguyện, bộ dáng càng đau lòng, làm cho Thiên Táng hận đến nghiến răng, khi Thiên Táng đòi hắn thêm mấy viên đạn, Lãnh Dạ lại càng vô liêm sỉ nói, cao thủ chân chính chỉ cần một viên đạn là đủ rồi, Thiên Táng thiếu chút nữa không bị tức ngất xỉu ngay tại chỗ, làm cho một chút cảm động còn sót lại của hắn trong lòng Thiên Táng cũng thoáng chốc hóa thành hư ảo.
Lúc này, Lãnh Dạ đáp lên Thiên Táng bả vai, lấy lòng cười nói: "Đúng rồi, Vận Mệnh các ngươi có công xưởng quân sự của mình?
Thiên Táng nhất thời tức giận trợn trắng mắt nói cũng không nên lời, thì ra Lãnh Dạ cam lòng tặng hắn một viên đạn, chính là vì mục đích này, nói đến cái này, Thiên Táng liền càng là một bụng hỏa, hắn sau khi trở về vốn định để cho xưởng quân sự dưới trướng Vận mệnh chiếu theo hàng mẫu sản xuất hàng loạt đạn, nhưng là Lục Đạo lại nhảy ra nói tốn kém lắm, dù sao ý tứ kia chính là không đồng ý vì một mình hắn lãng phí số tiền này, cuối cùng vẫn là Thiên Táng khuyên can mãi, Lục Đạo mới lộ ra ý đồ của hắn, hóa ra ý tứ chân chính của hắn là để cho Thiên Táng đem G16 cũng cùng giao ra, mang về để cho các chuyên gia xưởng công nghiệp quân sự dỡ xuống nghiên cứu, sau đó sản xuất hàng loạt loại súng này vì có thể đạt được viên đạn, Thiên Táng cuối cùng cũng chỉ có thể thỏa hiệp bỏ đi thứ yêu thích, đây cũng chính là vì cái gì hắn lúc này còn cõng SVD nhưng không phải G16
Bên này Thiên Táng cùng Lãnh Dạ tại lầu bầu chửi nhau, bên kia Hầu Tử Dawell cùng thành viên hạch tâm Vận Mệnh khác cũng bắt chuyện, những người kia vừa nhìn thấy Ống pháo của Hầu Tử liền lập tức biểu hiện ra hứng thú cực lớn, vù vù thoáng một phát tất cả đều vây quanh cùng Hầu Tử, mà Hầu Tử cũng là tên hay chuyện, chỉ chốc lát sau liền cùng đám người kia hòa thành một mảnh chỉ có Hoàng Hậu giống như cái vách tường một mực canh giữ ở bên người 11, không tham dự tiến vào
Trong khi Thập Tự Hắc Ám và Bộ đội Vận Mệnh đang chờ thời khắc cửa mở ra, phía bên kia, sâu trong dãy núi Yên Sơn của Long quốc.
Chỗ sâu nhất sơn mạch Yên Sơn Khổng lồ đến nay có không ít khu vực con người chưa đặt chân qua, nơi đó rừng rậm rậm rạp, dã thú phong phú, tùy tiện đi vào là rất nguy hiểm mà ngay tại chỗ sâu bị rừng rậm bao trùm, có một hố trời, hố trời đến nay đều chưa từng bị người phát hiện qua
Hố trời ẩn sâu trong dãy núi Yên Sơn ít người lui tới, sâu chừng hơn trăm mét, vách đá dưới đáy bị người ta đục ra một số lượng hang động nhỏ khổng lồ mà nhìn vết búa đục đứt, những hang động này người ta đục ra đến nay ước chừng hơn ngàn năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận