Nhân Gian Băng Khí

Chương 1108. Đồ vật tản mát 3

Chương 1108. Đồ vật tản mát 3
Chương 1108: Đồ vật tản mát 3
Người dịch: PrimeK
13 mặt lạnh trở lại chỗ cũ, khom lưng nhặt dao găm Huyết Sát và Âm Lão ném ra, tùy ý ném ánh mắt về phía Gia Cát Hoàng. Gia Cát Hoàng luống cuống tay chân, cầm chủy thủ vẻ mặt tự nhiên nhìn 13.
“Cho ông phòng thân "13 lạnh lùng bỏ lại một câu, liền trực tiếp đi về phía trước. Đi được hai bước, hắn đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Gia Cát Hoàng, không khỏi nhíu mày nói: "Đi theo tôi.”
Gia Cát Hoàng ngẩn người, trong mắt lộ ra một tia do dự. Từ tận đáy lòng ông ta không muốn đi theo 13 để được bảo vệ, điều này sẽ làm ông ta cảm thấy rất mất mặt. Nhưng nhìn lại mấy cỗ thi thể bốn phía xung quanh, Gia Cát Hoàng than nhẹ một tiếng, vẫn là không thể không ngoan ngoãn đuổi theo. Mặt mũi và mạng, ông ta vẫn lựa chọn vế sau. Ít nhất trước khi tìm được Long Nguyệt, ông ta phải lựa chọn giữ mạng trước.
Mắt thấy 13 đi về một hướng, Gia Cát Hoàng bỗng nhiên kêu lên: "Chờ một chút!
13 Dừng Lại, Lạnh Lùng Nhìn ông ta
Gia Cát Hoàng chỉ về phía mặt trời, nói: "Hẳn là đi hướng bên kia.
13 Nhìn mặt trời, nhíu mày, hỏi: "Lý do?”
“Không biết. "Gia Cát Hoàng thở dài:" Chỉ là quẻ tượng lúc trước dự báo sẽ có được Quang Diệu.
13 Thần sắc có chút cổ quái nhìn Gia Cát Hoàng, do dự một chút, liền đổi hướng đi về phía mặt trời. Hắn rất rõ ràng, Gia Cát Hoàng không có bản lĩnh nào khác, xem bói đoán mệnh những thứ này lại là nhất lưu. Nếu ông ta đã tính ra phương hướng kia chắc là ổn, vậy thì đi xem một chút xem sao.
------------
Mảnh rừng nguyên thủy này rốt cuộc lớn bao nhiêu phỏng chừng ai cũng nói không rõ ràng lắm, mà phần cuối của mảnh rừng này rốt cuộc có cái gì, cũng cũng không ai có thể đưa ra đáp án. Đi trong rừng rậm mênh mông mới có thể cảm nhận được sự nhỏ bé của nhân loại, xung quanh khắp nơi là đại thụ xanh um tươi tốt, cho dù đi tới chỗ nào, đều cần ngẩng đầu nhìn lên thế giới này.
13 dẫn Gia Cát Hoàng đi về hướng đông, cả hai đều không nói gì, vì thật sự không có gì để nói với nhau. Có lẽ là loại không khí trầm mặc này thật sự làm cho người ta khó có thể chịu được, cuối cùng Gia Cát Hoàng vẫn là nhịn không được phá vỡ loại không khí trầm mặc này, mở miệng nói: "Long Trường Sinh..."
13 Lãnh đạm liếc hắn một cái, sửa lại: "Cái tên kia tôi đã sớm không dùng, toi hiện tại gọi là 13, Vận Mệnh 13.
Gia Cát Hoàng không đi băn khoăn vấn đề 13 rốt cuộc tên là gì, đương nhiên ông ta cũng không có ý sửa miệng, chỉ nói: "Ông có thể nói cho tôi biết chuyện của nó không?
13 một bên đẩy bụi cây rậm rạp ra, một bên thản nhiên nói: "Chính ông không phải tra được sao?
Gia Cát Hoàng khẽ thở dài: "Thứ tôi có thể tra được rất có hạn”.
13 có chút kinh ngạc nhìn ông ta: " không phải ông lợi dụng tài nguyên Long Hồn?"
Gia Cát Hoàng chua xót lắc đầu: "Tiiu không muốn có liên quan quá sâu với Long Hồn." Nếu như không phải bởi vì nhiệm vụ thí luyện lần đó của Long Hồn, Long Nguyệt cũng sẽ không rơi vào bí ẩn. Cho nên muốn nói Gia Cát Hoàng trong lòng đối với Long Hồn một chút cảm tình với Long Hồn, đó là không có khả năng. Đây cũng là nguyên nhân Gia Cát Hoàng hơn 20 năm qua cuối cùng không trở lại Long Hồn, cũng không có liên hệ với bọn họ.
“Ngu xuẩn. "13 khịt mũi khinh bỉ. Theo hắn xem ra để lại tài nguyên khổng lồ như vậy không đi lợi dụng quả thực chính là hành vi ngu không thể với tới. Năng lượng của một người có lớn hơn nữa, có thể so sánh với một cơ quan quốc gia? Khó trách người này hơn 20 năm qua chán chường như vậy, vừa nghĩ tới con gái Long Nguyệt thế mà hơn 20 năm khổ cực đi theo người này, trong lòng 13 cũng không khỏi chán ghét, có chút hối hận lúc trước đem Gia Cát Tuệ chiếu cố cho tên nhát gan này.
Mặc dù bị 13 mắng là ngu xuẩn, Gia Cát Hoàng cũng không phản bác, chỉ cười khổ nói: "Tôi không muốn cãi nhau với ông, tôi chỉ muốn biết chuyện của nó...... Nó khi còn bé thế nào? Ở nơi đó, có phải rất gian nan hay không?
13 không có hứng thú để ý đến hắn, lãnh đạm nói: "Tự mình đi điều tra”.
Tôi chính là tra không được mới tới hỏi ông.
Đó là chuyện của ông.
"Long Trường Sinh!" Gia Cát Hoàng có chút tức giận, chính mình lời tốt lời xấu nói hết, nhưng người này chính là con vịt chết mạnh miệng.
13 Ngừng lại, quay đầu lạnh lùng nhìn ông ta, giọng điệu thản nhiên nói: "Chính mình không có bản lĩnh, cũng đừng nghĩ cầu người, như vậy sẽ chỉ khiến tôi càng thêm khinh thường ông.
“Nhưng nó là con trai tôi, tôi chỉ muốn biết quá trình trưởng thành của con trai tôi, có gì không đúng sao?"
13 nhìn ông ta thật sâu, quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Muốn biết thì về Long Hồn đi. Bọn họ có tất cả tư liệu về nó.
Gia Cát Hoàng trầm mặt nói: "Ông hình như rất hy vọng tôi quay lại Long Hồn?
13 Không che giấu, nói thẳng: "Như vậy đối với con ông, đối với Tiểu Tuệ đều tốt.
"Tiểu Tuệ..." Tên của con gái đánh thẳng vào chỗ yếu đuối trong đáy lòng Gia Cát Hoàng, trong đầu hồi tưởng lại từng chút từng chút kinh nghiệm trưởng thành của đứa nhỏ này từ nhỏ đến lớn, thần sắc Gia Cát Hoàng cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Cuối cùng lắc đầu cảm thán nói: "Ông biết đấy, tôi tới nơi này là vì tìm Long Nguyệt, tôi không có khả năng...... trở về”.
13 dừng lại, lại quay đầu nhìn ông ta một lần nữa, hồi lâu sau mới hỏi: "Ông thật sự quyết định?"
“Đúng vậy. "Gia Cát Hoàng thở dài, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói:" Long Nguyệt cô...... đã đợi tôi rất nhiều năm.
13 im lặng một lúc lâu rồi hỏi: "Vậy Tiểu Tuệ thì sao, ông có nghĩ đến cảm nhận của con bé không?"
“Tiểu Tuệ sẽ hiểu tôi. Hơn nữa...... nó cũng đã trưởng thành, đã không cần lão già này nữa”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận