Nhân Gian Băng Khí

Chương 1122. Lục Dương VS Lục Thanh 3

Chương 1122. Lục Dương VS Lục Thanh 3
Chương 1122: Lục Dương VS Lục Thanh 3
Người dịch: PrimeK
Cứ như vậy, vốn còn phân biệt rõ ràng hai chiến trường, giờ phút này hoàn toàn triền đấu cùng một chỗ, mà loạn chiến ba phương cũng là đánh cho rối tinh rối mù. Người thằn lằn không quan tâm giết hai người Lục Dương và Lục Thanh, Lục Dương lúc thì đánh người thằn lằn lúc thì đánh Lục Thanh, mà Lục Thanh cũng giống như vậy, lúc thì đánh chết người thằn lằn, lúc lại đột nhiên đánh lén Lục Dương. Tóm lại trận đánh này rất loạn, mà nhìn vào số lượng người thằn lằn, phỏng chừng trận loạn đấu này còn phải kéo dài thật lâu.
Trong lúc Lục Dương, Lục Thanh và thằn lằn nhân đánh nhau một mảnh lửa nóng, những nơi khác trong rừng rậm cũng không yên tĩnh.
Nơi nào đó cách xa hai người
"Uỵch!" một tiếng nặng nề vang lên, một người châu Âu toàn thân lắp dây đồng cùng ống dẫn đột nhiên nặng nề ngã trên mặt đất, trong miệng, mũi, lỗ tai cùng trong mắt đều chảy ra tơ máu, xem ra là hết cách cứu
Ở bên cạnh người châu Âu này, một lão già Long quốc nhỏ gầy vỗ vỗ bụi bặm dính trên tay, bĩu môi, biểu hiện bộ dáng rất khinh thường đối với thi thể lạnh dần trên mặt đất.
Lão già nhỏ gầy này là một vị trưởng giả của Phượng Tổ Long Hồn, cùng thế hệ với Lục Dương, đều là cao thủ đời thứ hai. Long Hồn hôm nay, bởi vì đứt gãy của thành viên đời thứ tư, cho nên chính là thời kỳ cam go nhất. Hiện nay thế hệ thứ ba là sức mạnh trung kiên, không thể dễ dàng tổn thất, mà thành viên thế hệ thứ năm như đám người 11 thì vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành. Hơn nữa Long Hồn cũng sợ bọn họ sẽ giống như những người đời thứ tư một đi không trở lại, đến lúc đó bộ phận Long Hồn này thật sự có thể nghỉ ăn. Cho nên suy đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định hành trình bí cảnh lần này do đám cao thủ đời thứ hai còn sót lại của Lục Dương tới tham gia. Bởi vậy lúc này đây Long Hồn tới, ngoại trừ Tâm Ngữ ra tất cả đều là hạng người trên 80 tuổi, vị lão già nhỏ gầy này chính là một trong số đó.
Danh hiệu của người này trong Long Hồn là Bạc (Ngân), giống như băng 11, danh hiệu chỉ có một chữ. Bạc là Phượng Tổ, cũng chính là tổ dị năng thế hệ trước, năng lực là khống chế kim loại. Lúc trước hắn và đám người Lục Dương đi cùng một chỗ, cũng giống như cảnh ngộ của Lục Dương, đi tới đi lui liền tự nhiên đột nhiên chạy đến nơi này. Bất quá may mắn của Bạc tựa hồ không tốt bằng Lục Dương, bởi vì hắn vừa mới phục hồi tinh thần, liền phát hiện phụ cận lại có người, hơn nữa còn là kẻ địch. Người kia là một thành viên của đặc công Nước Mỹ, năng lực là hệ niệm lực. Khi Bạc xuất hiện ở khu rừng này, trước tiên đã bị đặc công này phát hiện, hắn vốn còn muốn đánh lén, kết quả bi kịch chính là đụng phải kẻ dị năng, càng bi kịch chính là, năng lực của Bạc hoàn toàn là khắc chế tất cả đặc công. Đáng tiếc, chờ đến khi hắn biết, đã chạy không thoát.
Đặc công nước Mỹ, làsản phẩm khoa học kỹ thuật đen, không giống những người trong Tổ dị năng của Long Hồn kia, tất cả đều là trời sinh bản lĩnh. Cho nên ở phương diện uy lực dị năng, kẻ dị năng trời sinh là ăn đứt đặc công. Bất quá kẻ dị năng trời sinh cũng không nhiều, trong một đời có thể tự mình thức tỉnh càng là ít lại càng ít, bởi vậy Tổ dị năng Long Hồn luôn luôn đều là nhân số không nhiều lắm. Mà đặc công thì khác, bọn họ là dựa vào khoa học kỹ thuật đen, số lượng lớn sản xuất, năng lực không mạnh, dựa vào hoàn toàn là ưu thế về số lượng. Cho nên thời điểm một chọi một, đặc công bị áp đảo hoàn tòan. Huống chi đặc công muốn kích phát năng lực, là dựa vào công lao của từng ống kim loại và dây dẫn trên người, mà những thứ này lại được làm bằng kim loại, cho nên khi đặc công hệ niệm lực này đụng phải Bạc điều khiển kim loại, vậy thì thật sự chỉ có thể chờ chết. Bạc chỉ là thoáng động một chút dị năng lực, liền làm cho những ống dẫn kim loại trên người đặc công loạn cào cào, sau đó...
Không có sau đó, dây rợ của đặc công chập mạch, dòng điện nhỏ trong nháy mắt sinh ra lượng điện đối với thần kinh não kích thích quá mức, khiến hắn chết tươi, từ đầu tới cuối chẳng qua là một cái trừng mắt của Bạc mà thôi.
Cho nên Bạc đối với đặc công rất khinh thường, cực kỳ khinh thường.
Vỗ vỗ tay, xóa đi tro bụi không biết tồn tại hay không tồn tại, sau đó Bạc liền đi xung quanh quan sát một phen. Tiếp theo đứng tại chỗ cau mày trầm tư suy nghĩ một hồi, liền bỗng nhiên chọn một phương hướng đi về phía trước.
Về phần cỗ thi thể trên mặt đất kia đã sớm bị hắn bỏ qua.
..............
Thế giới rừng rậm, mỗi thời mỗi khắc đều có người chết đi, mỗi thời mỗi khắc đều có người đang giãy dụa cầu tồn.
Sinh tồn, tử vong, chẳng qua là cách nhau một đường, kém cũng chỉ là một nhịp tim đập mà thôi.
Thân hãm trong lồng giam của thế giới xa lạ này, mỗi người đều trở thành con mồi.
Giãy dụa, chẳng qua là duy trì hơi tàn
Trong rừng rậm, hòa thượng Thích Nhiên đứng lặng ở nơi đó, hai tay hợp thành chữ thập, ánh mắt bình tĩnh rồi lại mang theo một tia đau thương. Nhẹ nhàng vang lên một câu phật hiệu, yên lặng nhắm mắt lại, khóe miệng lại trong lúc lơ đãng phun ra một tia chua xót.
Chỉ vì bên chân ông ta nằm một cỗ thi thể máu chảy đầm đìa, cỗ thi thể này cũng là một hòa thượng, một hòa thượng cũng rất già như hắn. Hòa thượng này tên là Thích Quang, là sư đệ của ông ta, tuy rằng tính tình nóng nảy mà tính tình kích động, nhưng phẩm hạnh đoan chính, quan trọng là hai người bọn họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận