Nhân Gian Băng Khí

Chương 1250: Một người giữ quan ải, kiên trì cuối cùng

Chương 1250: Một người giữ quan ải, kiên trì cuối cùng
Chương 1250: Một người giữ quan ải, kiên trì cuối cùng
Người dịch: PrimeK
Lúc này 11 đã lái xe xông lên bàn nâng, không kịp chờ xe dừng hẳn, liền tung người nhảy ra ngoài xe, dùng tốc độ nhanh đến cực hạn vọt tới bên cạnh bàn điều khiển thang máy. Nhìn thoáng qua, liền hiểu được phương pháp thao tác, sau đó đưa tay cầm cần kéo, chuyển sang hình thức cưỡng chế thủ công, sau đó lại hung hăng một quyền nện vào một phím màu xanh lá cây nào đó, ngay sau đó "Ong" một tiếng, thang máy khởi động.
Trần nhà phía trên thang máy bắt đầu chậm rãi dời sang hai bên, lộ ra một mảnh bầu trời đã hơi trắng bệch. Sáng sớm nhiệt độ thấp trong sa mạc từ trong khoang đột nhiên tràn vào, mang đến cảm giác mát mẻ bên ngoài cho căn cứ ngầm cuối cùng vẫn duy trì nhiệt độ ổn định. Bất quá người Âu Dương Nguyệt Nhi, Nguyễn Thanh Ngữ cùng Trương Hân Hân ba nữ sẽ không vui vẻ như vậy, các cô chỉ mặc một thân áo ngủ bỗng dưng cả người run rẩy một chút, lạnh đến toàn thân nổi da gà.
Chỉ là mặc kệ 11 hay là Lãnh Dạ, lúc này cũng không có dư lực đi chiếu cố các cô, bởi vì chỉ trong chốc lát, đoàn xe đuổi theo phía sau đã vọt tới khoảng cách cách bọn họ chỉ có hơn trăm mét.
May mà lúc này thang máy cũng bắt đầu chậm rãi nâng lên cao, chỉ cần ngăn cản bọn họ trong chốc lát, có lẽ bọn họ thật sự có khả năng chạy thoát.
Chỉ là, dựa vào hai người bọn họ, có thể kéo dài bao lâu?
Mặc dù trong lòng không có bao nhiêu tự tin, nhưng Lãnh Dạ vẫn cầm súng rất ổn, ánh mắt nhìn tới nhìn lui tìm kiếm thời cơ nổ súng tốt nhất.
Dù sao cũng chỉ còn một viên đạn cuối cùng, cho dù như thế nào cũng phải tạo thành phá hư lớn nhất có thể.
Khoảng cách mấy chục mét đối với xe đang chạy nhanh mà nói tức thì là tới.
Lúc này, đoàn xe đã vọt tới cách thang máy không tới 50 mét. Các binh sĩ trong mấy chiếc xe đầu tiên cũng đã đứng lên, chuẩn bị tùy thời nhảy lên hạ đài cướp người về.
Lãnh Dạ cắn răng, đã không còn kịp chờ cơ hội nữa, kéo dài thêm nữa có thể ngay cả thời cơ cuối cùng cũng phải mất đi.
Bất đắc dĩ, hắn mạnh mẽ đem họng súng chĩa về hướng chiếc xe chạy được nhanh nhất kia, bất quá ngay tại khoảnh khắc hắn sắp mở lẫy cò, một đạo thân ảnh đột ngột xông vào trong tầm mắt của hắn.
11!
Sau khi khởi động thang máy, 11 lập tức lại đón đoàn xe tiến lên. Khoảnh khắc hai bên sắp đến gần, hắn bỗng dưng tung người nhảy dựng lên, một cước bước lên mui xe chiếc xe đầu tiên.
Chiếc xe này mui xe đi xuống lõm xuống một khối lớn, đủ thấy hắn một cước này sức mạnh lớn bao nhiêu. Cái này còn không chỉ nhưu thế, khi lòng bàn chân của hắn giẫm ở trên mui xe lúc, toàn bộ đầu xe đột nhiên phun ra một mảng lớn tuyết trắng băng sương. Nếu như lúc này có thể mở nắp động cơ ra nhìn thoáng qua, có thể phát hiện động cơ, mạch điện, đường dầu, hệ thống phanh xe cùng với hệ thống truyền động bên trong đều đã bị đông lạnh thành một khối băng.
Chiếc xe này không chút do dự lập tức tắt lửa, hơn nữa không khống chế được đụng vào một chiếc xe khác bên cạnh. Hai chiếc xe tốc độ cao đâm vào nhau, nhất thời lại tạo thành một chuỗi thảm họa tông vào đuôi xe, ngay cả xe phía sau cũng bị ép dừng lại.
Mà 11 sau khi phá hư chiếc thứ nhất, dưới chân lại dùng sức đạp một cái nhảy về phía chiếc thứ hai, người ở trên không trung lật nửa vòng, lấy một chiêu xoay chân rất đẹp đá về phía đầu xe thứ hai.
Lại một tiếng vang lớn bên trong, chiếc xe Jeep đầu xe không chỉ có phủ lên một tầng băng sương, toàn bộ đầu xe cũng là lõm xuống một khối. Đồng thời bị 11 đá, chiếc xe kia lại trượt ngang ra ngoài, ngăn cản đoàn xe phía sau.
Cũng đúng lúc này, viên đạn cuối cùng của Lãnh Dạ cũng bắn ra.
Phanh!
Một phát súng này bắn trúng một chiếc xe khác bên cạnh, chiếc xe này cũng không hề bất ngờ bay lên rồi hung hăng đập trở lại mặt đất.
Đến lúc này, dưới sự phối hợp giữa 11 và Lãnh Dạ, đoạn đường đủ cho năm chiếc xe này tạm thời bị chặn lại. Đoàn xe phía sau không thể không vì vậy mà dừng lại, nếu như bọn họ thật dám đụng vào trong lúc chạy với tốc độ cao, đó tất nhiên là kết cục xe hủy người vong.
Trơ mắt nhìn thang máy đã càng lúc càng cao, các chiến sĩ thẹn quá hóa giận trong căn cứ cũng không biết là ai rống lên một câu: "Fire!!" lập tức liên tiếp tiếng súng vang lên, số lượng đạn không rõ toàn bộ hướng về số 11 bắn đi. Binh lính phía sau vừa nổ súng vừa nhảy xuống xe xung phong về phía trước, vẫn ý đồ có thể kịp thời ngăn chặn thang máy xuống.
Trong nháy mắt bọn họ nổ súng, 11 cũng là lập tức mũi chân ôm lấy một chiến sĩ thiết giáp kéo hắn đến trước người làm thuẫn bài, đồng thời Thiên Trảm dâm vào gáy chiến sĩ này. Đạn cuồng bạo toàn bộ trút xuống trên thiết giáp của chiến sĩ này, đánh cho ánh lửa văng khắp nơi leng keng leng keng rung động.
Trốn sau lưng tên chiến sĩ thiết giáp này nửa hơi thở thời gian, 11 đột nhiên đẩy hắn về phía trước, đồng thời thoát ra. Tất cả họng súng đều đang di chuyển theo hắn, mặc kệ hắn chạy trốn đi đâu, những viên đạn kia đều sẽ bắn về phía hắn trước tiên.
Về phần đám người Lãnh Dạ trên thang máy, liền biến thành xem kịch. Dù sao Âu Dương Nguyệt Nhi cũng ở trên đó, không ai dám nổ súng về hướng đó.
Trên chiến trường, mấy chục cây súng bắn một cái, 11 bị ép nhảy lên nhảy xuống, cũng may thỉnh thoảng có thể móc tới một chiến sĩ thiết giáp làm khiên chắn, hoặc là lợi dụng xác ô tô đầy đất này làm công sự che chắn.
Mà trên thang máy, Lãnh Dạ bắn xong một phát súng cuối cùng sau đó liền đem súng bắn tỉa ném qua một bên, nhặt lên khẩu súng trường Dawell lưu lại kia, một cước giẫm lên ghế ngồi, một cước giẫm lên khung cửa, đỏ mắt rống to một câu: "Đi con mẹ các ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận