Nhân Gian Băng Khí

Chương 757. Thần Thoại 1

Chương 757. Thần Thoại 1
Chương 757: Thần Thoại 1
Một văn phòng trong căn cứ của Long Hồn, Thiên Hành ngồi thẳng trước bàn làm việc, tấm màn trắng trước mặt hắn đang chiếu lên một cuộc video call. Trong video call là một người phụ nữ trung niên mặc một bộ áo dài màu trắng, cô đang khẽ chau mày, dường như đang suy nghĩ một vấn đề khó nào đó.
"Máu đó là của Băng sao?" Thiên Hành lên tiếng hỏi.
Người phụ nữ trung niên nhìn hắn, gật đầu nói:'' Là của hắn, có điều..."
"Có điều sao?"
Người phụ nữ trung niên nhíu mày nói: "Có điều khi xét nghiệm chúng tôi phát hiện cấu trúc gien của hắn khác biệt rất lớn so với lúc trước."
"Hả?" Thiên Hành ngạc nhiên hỏi: "Ý của cô là?"
Người phụ nữ trung niên kia nghiêm túc nói: "Gien của hắn đang thay đổi."
Tuy cảm thấy rất khó tin nhưng Thiên Hành biết người phụ nữ trung niên trên màn hình sẽ không nói đùa với hắn, Thiên Hành trầm ngâm một lát sau đó hỏi: "Sao lại có thể như vậy?"
Người phụ nữ trung niên lắc đầu, có vẻ như muốn nói lại thôi, suy nghĩ một lát sau đó nói: "Gien của hắn đang tiến hóa lên hai tư cặp nhiễm sắc thể."
Thiên Hành đột nhiên đứng dậy, giật mình thốt lên: "Hai mươi tư cặp nhiễm sắc thể?"
Người phụ nữ trung niên gật đầu nói: "Có lẽ vậy, nhưng dù sao đó cũng không phải ngành của chúng ta, vậy nên chúng ta đã gửi máu của hắn cho ngành kia, tin rằng sẽ nhanh chóng có kết quả."
Thiên Hành nhíu mày suy tư hồi lâu, sau một lúc lâu hắn mới ngồi xuống, vẻ mặt bình thản như chưa có chuyện gì, trầm giọng nói: "Theo cô thì sao lại như vậy?"
Người phụ nữ trung niên trầm tư một lát sau đó nói: "Tôi đoán có lẽ liên quan đến ngành kia, tôi cũng không đoán được cụ thể, tin rằng bọn họ sẽ có đáp án cho chúng ta."
Thiên Hành chậm rãi gật đầu, từ trong sâu thẳm ánh mắt ánh lên sự cơ trí.
Cùng lúc đó, một cơ sở nghiên cứu bí mật dưới lòng đất ở kinh thành.
Cả không gian rộng lớn đều là màu trắng, đèn trắng, tường trắng, còn có mười mấy người mặc áo khoác trắng làm việc trong đó.
"Sao rồi?" Một ông già mặc áo khoác trắng đi tới. Ông già này rất quen mặt, là một trong ba chuyên gia hàng đầu về gien của Long quốc -Trương Đào. Nhưng hiện giờ trong số ba chuyên gia chỉ còn lại hai người, một người là Lăng Vân đã bị Mười Một ngộ sát.
Người Trương Đào vừa hỏi là một người mà Mười Một rất quen thuộc, Sở Phàm.
Sở Phàm khẽ gật đầu, nhíu mày lo lắng nói: "Quả thật có xu hướng tiến hóa lên hai tư cặp nhiễm sắc thể."
Trương Đào cũng không bất ngờ, khẽ gật đầu nói: "Xem ra cũng giống như kết quả nghiên cứu của chúng ta." Hắn dừng một chút sau đó hỏi: "Cô nghĩ sao lại xảy ra việc này?"
Sở Phàm chần chừ một lát rồi nói: "Hẳn là liên quan đến việc năm đó ở Nhật Bản bị lây nhiễm và việc chúng ta tiêm ACR cho hắn. Không lẽ ông đã quên khi trước cơ thể hắn tự sinh ra cơ bắp máu thịt sao? Trừ khi liên quan đến hai tư cặp nhiễm sắc thể nếu không thì chẳng thể nào. Có điều gien của hắn còn hoàn thiện hơn hai tư cặp nhiễm sắc thể mà chúng ta nghiên cứu, tôi đoán có lẽ gien của hắn tự động tiến hóa."
Nhớ lại cảnh năm đó tại viện nghiên cứu, Mười Một phục sinh giống như ma thần giáng thế, giết sạch tất cả những người trong đó, Trương Đào bỗng run cả người. Khung cảnh như địa ngục kia cho tới giờ vẫn là cơn ác mộng đối với hắn.
Trương Đào thở dài, cố gắng quên đi đoạn ác mộng kia, hỏi: "Có nên xin cấp trên đưa hắn đến đây để nghiên cứu không?"
Sở Phàm do dự một chút, ánh mắt lộ ra vẻ đấu tranh, cuối cùng lắc đầu nói: "Thôi bỏ đi, máu của hắn cũng đã đủ để chúng ta nghiên cứu rồi, cùng lắm cũng chỉ cần lấy thêm chút biểu bì và lông tóc của hắn thôi. Nếu chỉ như vậy thì hắn cũng đâu cần đến đây?"
Trương Đào cũng biết quan hệ giữa Sở Phàm và Mười Một, đành gật đầu bất đắc dĩ. Đổi lại là hắn thì hắn cũng sẽ làm như vậy, có ai muốn người thân mình bị nghiên cứu như chuột bạch chứ? Hơn nữa chính mình lại phải tự tay nghiên cứu hắn.
Trương Đào ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Chúng ta trả lời họ như thế nào đây?"
Sở Phàm hỏi: "Quyền hạn của bọn họ đủ sao? Tôi muốn nói đến việc lúc trước."
Trương Đào cười khổ, gật đầu nói: "Đủ đấy."
Sở Phàm nói: "Vậy thì nói cho bọn họ gien của hắn là kết quả nghiên cứu của chúng. Đoạn băng ghi hình kia cũng có thể giao cho bọn họ."
Trương Đào gật đầu nói: "Cũng đành phải làm vậy."
Sở Phàm khẽ thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ đau lòng. Việc gien của Mười Một bị thay đổi cô cũng phải chịu trách nhiệm phần nào. Quả thật như vậy, nếu như năm đó không bị tiêm ACR thì gien của Mười Một sẽ không biến đổi tới mức này.
Việc đó rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh với hắn?
...
Trên tấm màn màu trắng đang chiếu một đoạn video, trong video là khung cảnh một viện nghiên cứu lớn, hơn mười nhân viên nghiên cứu đang hoảng sợ nhìn một cái ống thí nghiệm bị vỡ nát. Trong ống thí nghiệm đã vỡ nát kia là một bộ xương. Quả thật đó là một bộ xương, chỉ còn lại khung xương chỉ còn chút ít da thịt vẫn dính trên cơ thể và ruột gan lòng thòng.
Thiên Hành nhìn chằm chằm vào màn hình, hắn nhìn thấy dung dịch trong ống thí nghiệm kia đang sủi bọt, các nhân viên nghiên cứu thì trợn tròn mắt, hoảng sợ như đang phải nhìn một việc gì đó rất đáng sợ.
Quả thực trong video đang xảy ra một chuyện cực kỳ quỷ dị, bộ xương đang nằm trong ống thí nghiệm đã vỡ nát bắt đầu mọc ra da thịt. Không những mọc ra máu thịt cơ bắp mà cả cơ quan nội tạng trong người cũng nhanh chóng sinh ra.
Thiên Hành nheo mắt, nét mặt cũng không lộ vẻ bất ngờ, chỉ nhìn không chớp mắt vào video, sợ rằng mình bỏ qua hình ảnh gì đó.
Trong ngực trái của khung xương trong video chỉ còn sót lại một chút da thịt, từ chút da thịt đó mọc ra những thớ thịt ngọ nguậy giống như những con giun, những con giun này quấn lấy nhau sau đó dung hợp. Sau đó nó lại tiếp tục phân tách, sinh trưởng, dung hợp. Tất cả đều xảy ra rất nhanh, nội tạng, mạch máu, dây thần kinh nhanh chóng sinh trưởng trên khung xương này. Chỉ hơn nửa canh giờ mà khung xương này từ chỗ không có chút da thịt nào đã gần có đầy đủ cơ quan. Cuối cùng có vô số sợi nhỏ dung hợp thành cơ bắp, từ cơ tim đến cơ bàng quang và các loại cơ khác, sau đó là đến biểu bì.
Giờ phút này trên màn hình trước mặt Thiên Hành là một quái vật kinh khủng chỉ có cơ bắp mà không có làn da.
Thiên Hành thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên, lẩm bẩm nói: "Chiến sĩ gien?"
Không sai, thứ này có bề ngoài nhìn rất giống chiến sỹ gien của Nhật Bản. Nhưng Thiên Hành nhanh chóng nhận thấy thứ đó vẫn đang tiếp tục phát triển, cuối cùng đã hình thành lớp da ngoài lớp biểu bì. Lúc mới xuất hiện làn da có màu đỏ nhưng sau đó nhanh chóng nhạt xuống, từ đỏ chuyển sang vàng, sau đó dần dần giống với màu da của người bình thường. Hơn nữa sau khi làn da được tạo ra các bộ phận các trên cơ thể cũng nhanh chóng sinh trưởng. Chỉ hơn mười phút sau, một khuôn mặt tuổi trẻ, thanh tú đã được hình thành.
Sau đó tóc, lông mi, thậm chí cả bộ phận sinh dục cũng mọc ra. Lúc này trước mắt Thiên Hành là cơ thể trần truồng của một thanh niên.
Khi thấy khuôn mặt này, Thiên Hành tỏ ra ngưng trọng chưa từng có, lẩm bẩm: "Quả nhiên là Băng." Hắn chợt thở dài, rốt cuộc cũng biết vì sau khi trước Mười Một vốn đã chết ở Trần gia lại đột nhiên xuất hiện Ôn Thành. Khi Tửu Quỷ phát hiện ra hắn, lúc đó hắn đã bị mất trí nhớ. Hiện giờ mọi chuyện đã trở nên dễ hiểu hơn nhiều.
Tuy một bộ xương biến thành một người là một việc rất quỷ dị nhưng dường như Thiên Hành cũng không qúa bất ngờ, phảng phất như hắn đã biết từ trước vậy.
Có điều mọi việc vẫn chưa chấm dứt, giọng nói của Lăng Vân vang lên trong video: "Ai có thể nói cho tôi biết đang xảy ra chuyện gì không?"
Lời này vừa dứt, Mười Một đang ở trong ống thủy tinh chợt mở bừng mắt, một luồng hơi lạnh lẽo như băng phát ra từ ống thủy tinh. Lúc này hắn chỉ có mắt phải, mắt trái chỉ có một lớp màng thịt, nhìn rất buồn nôn. Thiên Hành cũng không bất ngờ, bởi vì hắn đã sớm biết mắt trái Mười Một là giả, hơn nữa hắn còn ghép mắt giả ngay tại Long Hồn. Có điều hắn không biết con mắt giả của Mười Một đã sớm được tiến sỹ điên cải tạo.
Trong video, Mười Một chậm rai nâng hai tay lên, đột nhiên ngẩng đầu hét lớn.
Tiếng "răng rắc" giòn giã vang lên, trên ống thủy tinh xuất hiện chi chít những vết nữa. Cùng lúc đó, toàn viện nghiên cứu vang lên tiếng còi như còi xe cảnh sát.
Mười Một đột nhiên đập mạnh hai tay xuống, "ầm" một tiếng, ống thủy tinh chịu va đập mạnh, lắc lư sau đó vỡ vụ. Dung dịch ở bên trong cũng tràn ra ào ào. Hai chân Mười Một hơi co lại, đạp mạnh một cái. ''Rắc.'' Bệ kim loại dưới chân bị hắn đập nát. Thân hình hắn bay xa hơn mười mét, rơi xuống trên một cái bàn dụng cụ.
Sau đó chính là một màn giết chóc đẫm máu...
Thiên Hành tắt video, ngồi trầm tư trong phòng làm việc, ánh mắt hắn lóe lên không ngừng, dường như đang suy nghĩ một vấn đề khó nào đó. Sau một lúc lâu, hắn mới lẩm bẩm: "Thì ra là như vậy."
Lúc này màn hình lại chớp chớp, người phụ nữ trung niên lúc trước lại xuất hiện trên màn hình. Cô đang cầm một bản báo cáo, nói: "Thiên Hành, ngành kia đã gửi kết quả đến, bọn họ nói việc gien của Băng thay đổi là bình thường, đó là thành quả nghiên cứu của bọn họ."
Thiên Hành gật đầu nói: "Tôi biết rồi." Hắn ngừng một chút sau đó nói thêm: "Đừng nghiên cứu chuyện của Băng nữa, cứ để cho ngành kia xử lý đi. Liên lạc với tất cả các tổ trưởng giúp tôi, tôi muốn mở một cuộc họp khẩn cấp."
Người phụ nữ kia gật đầu, màn hình lại nhanh chóng tối đen.
Hơn mười phút sau, năm tổ trưởng của Long Hồn và Thiên Hành lại có một cuộc họp qua video call.
Thiên Hành nhìn mọi người, nhếch môi, nói một câu khiến cho tất cả đều phải kinh hãi: "Ta muốn để Băng gia nhập ''Thần Thoại''."
Bạn cần đăng nhập để bình luận