Nhân Gian Băng Khí

Chương 761. Lục Đạo Giải Thích

Chương 761. Lục Đạo Giải Thích
Chương 761: Lục Đạo Giải Thích
Cuồng Triều rít vài hơi, nhả khói rồi chậm rãi nói : ''Tin xấu là, ngươi bị giam lỏng...”
Mười Một không có phản ứng gì, hắn đã sớm đoán trước được việc này.
"Điện thoại của ngươi, cả mạng inte, tất cả đều đã bị giám sát. Ngoài ra, chiếc xe ngươi để dưới lầu cũng đã bị mang đi...”
Mười Một nhíu mày hỏi: "Lúc nào?"
"Đêm qua. Vốn hôm qua ta định nói cho ngươi biết luôn, nhưng thấy ngươi bị thương nặng nên không quấy rầy ngươi nữa.”
Mười Một "À" một tiếng, không để tâm đến chuyện này. Long Hồn mang chiếc xe đã bị kẻ khác gắn thiết bị nghe trộm kia đi cho thấy bọn họ đã biết chuyện đó. Vốn Mười Một định để xe ở đó để ôm cây đợi thỏ, nhưng đã lâu như vậy mà kẻ đó vẫn chưa xuất hiện, có lẽ đối phương thấy hắn đã đổi xe, không dùng chiếc xe đã bị gắn thiết bị nghe trộm kia nữa nên biết hắn đã phát hiện ra thiết bị nghe trộm vì vậy không lộ mặt nữa. Nếu đã vậy thì cứ để cho Long Hồn mang xe đi, hắn lại càng thảnh thơi. Nếu không cứ để cho đám Cuồng Triều phải theo dõi những chiếc xe kia suốt ngày thì cũng khổ cho họ.
"Còn có chuyện nữa.” Cuồng Triều nói: "Lục Đạo nói nếu như ngươi tỉnh lại thì hãy gọi điện cho hắn.”
Mười Một gật đầu nói: "Gọi luôn đi.”
"Bây giờ?" Cuồng Triều nhìn đồng hồ, mới năm giờ sáng, hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn làm theo lời Mười Một. Bang. Cuồng Triều trước hết liên lạc với Long Uy. Mười Ba và Lục Đạo không có cách liên lạc thẳng với Mười Một, mỗi lần muốn tìm hắn thì Long Uy đều phải liên lạc qua Cuồng Triều mới liên lạc được với Mười Một. Cũng tương tự, Mười Một cũng không có cách liên lạc trực tiếp với bọn họ, cần phải thông qua Long Uy. Sở dĩ việc này phiền phức như vậy chủ yếu là do Mười Một và Lục Đạo không tin nhau. Đồng minh cũng chẳng là gì, nếu cần thiết thì có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào.
Lúc này Long Uy vẫn chưa ngủ, phàm là người dùng máy tính thì đều có thói quen xấu ngày ngủ đêm thức. Sau khi nhận được tin của Cuồng Triều, Long Uy thử liên hệ với Lục Đạo, không ngờ lúc này hắn vẫn còn chưa ngủ, cho dù ngáp mấy cái liền nhưng tinh thần của hắn rất minh mẫn.
Khi cuộc gọi được chuyển đến, Lục Đạo đang uống vang đỏ, mở miệng hỏi trước: "Nghe nói ngươi bị thương? Không nghiêm trọng chứ?"
Mười Một lạnh lùng nói: "Cho ta một lý do...”
Những lời này của Mười Một tuy có chút không đầu không đuôi nhưng người thông minh như Lục Đạo đương nhiên biết hắn đang nói đến chuyện của DK.
Lục Đạo nâng ly rượu lên, cười nói: "Lý do để không giết ta sao? Ừm, xem ra vì cái mạng nhỏ của mình ta phải nghĩ cách giải thích với ngươi rồi.”
Giọng điệu của Lục Đạo rất nhẹ nhõm, cứ như không phải Mười Một đang đe dọa lấy mạng của hắn vậy. Lục Đạo quơ quơ chén rượu, nói: "Thật ra lý do rất đơn giản, khó có cơ hội tốt như vậy, chi bằng tận dụng nó để giết DK, việc này gọi là lợi dụng tất cả mọi yếu tố. Huống hồ việc hắn núp trong bóng tối theo dõi ngươi là một mối họa lớn với chúng ta...”
Mười Một lạnh lùng nói: "Ngươi giỏi đấy, lợi dụng tất cả mọi yếu tố, tính cả ta trong đó luôn?"
Lục Đạo lắc đầu: "Không không, ngươi là đồng minh thân thiết của ta, về sau chúng ta còn phải hợp tác rất nhiều, sao ta lại đi hại ngươi chứ. Hơn nữa không phải ngươi vẫn chưa chết sao? Không cần phải nổi giận đùng đùng như vậy, ta đã sớm đề phòng trước rồi, ngươi xem, chẳng phải Long Hồn chạy tới vừa kịp lúc đó sao? Vốn ta muốn để ngươi và Long Hồn liên thủ giải quyết DK nhưng hắn lại chạy được, nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của ta...”
Mười Một hỏi: "Vì sao không nói trước cho ta biết?"
"Nói cho ngươi? Đương nhiên là không được. Nếu lần này giết được DK thì tốt nhưng nếu hắn chạy được thì sao? Ta không thể không tính đến khả năng này.” Lục Đạo có lẽ đã mệt mỏi sau một đêm không ngủ, hắn ngáp một cái, vỗ miệng, tiếp tục nói: "Ta phân tích về DK đã khá lâu, nhưng tiếc là không phát hiện được nhược điểm chết người nào của hắn. DK luôn lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình, hắn luôn nhổ cỏ tận gốc, rất giống ngươi. Có điều hắn không có nhiều điểm yếu rõ ràng như ngươi, ngươi có quá nhiều thứ mà lo lắng, mà hắn thì không phải bận tâm bất cứ thứ gì, vậy nên hắn còn đáng sợ hơn ngươi.”
Điểm này Mười Một đồng ý, hắn và DK đều xuất thân từ trại huấn luyện của Ma Quỷ, hai người được huấn luyện giống nhau, thế nhưng Mười Một lại thua kém DK. Bởi vì hắn có người để bảo vệ, hắn có những việc phải cố kỵ, hắn có gánh nặng. Những thứ này chỉ làm cho hắn vướng víu thế nhưng hắn đã không thể vứt bỏ những thứ đó được nữa rồi. Ngược lại, DK không có cái gì, không có người thân, không có bạn bè, không thể dùng ai để uy hiếp hắn, thậm chí ngay cả tình cảm hắn cũng không cần, vậy nên hắn không có nhược điểm, vậy nên hắn còn đáng sợ hơn Mười Một.
Lục Đạo đặt chén rượu lên bàn trà, tháo chiếc kính viền vàng ra, dùng góc áo lau sạch mắt kính sau đó ngắm nghía qua rồi lại đeo lên, nói:, "DK không có nhược điểm, vậy nên rất khó tìm được hắn, hắn không phải là ngươi, không ai có thể ép hắn xuất hiện. Hơn nữa, cho dù có tìm được hắn thì muốn giết hắn cũng rất khó. Thế nhưng cứ để mặc hắn nấp trong bóng tối rồi thỉnh thoảng lại nhảy ra quấy rối thì rất phiền phức, vậy nên hắn không thể không chết.”
Lục Đạo cầm chén rượu trên bàn trà lên nhấp một ngụm, chép miệng nói: "Muốn giết hắn, ta nhất định phải đưa hắn vào bẫy, mà con mồi chỉ có thể là ngươi.
Mười Một không ngắt lời, chỉ im lặng lắng nghe.
Lục Đạo tiếp tục nói: "Vậy nên nếu lần này không giết được DK ta cần ngươi phối hợp với ta diễn kịch trước mặt hắn. Đương nhiên ta có thể nói trước cho ngươi chuyện này nhưng ta không dám chắc ngươi có hành động kín kẽ đến mức lừa được hắn không. Ngươi phải biết, DK cũng không kém gì ngươi. Nếu như ngươi để lộ sơ hở để hắn nhận ra thì kế hoạch của ta sẽ thất bại hoàn toàn. Vậy nên sau khi cân nhắc kỹ ta quyết định không nói cho ngươi, bởi vì ta cần ngươi diễn trước mặt hắn một cách tự nhiên nhất, làm cho hắn tin...”
"Tin rằng sự hợp tác giữa ta và các ngươi sẽ bị rạn nứt bởi chuyện này?"
"Đúng vậy!'' Lục Đạo gõ bàn, cười tán thưởng: "Nói chuyện với ngươi quả thật rất thoải mái, ta chính là muốn làm cho hắn nghĩ chuyện lần này hoặc là ta nghĩ mượn tay ngươi giết hắn, hoặc là ta muốn mượn tay hắn để giết ngươi, hoặc muốn các ngươi đồng quy vu tận với nhau. Bất kể là vì nguyên nhân gì, với tính đa nghi của DK, chắc chắn hắn sẽ nghĩ sự hợp tác giữa ngươi và Vận Mệnh chúng ta sẽ rạn nứt vì chuyện này. Đây là việc hắn rất muốn thấy, với tính cách của hắn thì nhất định sẽ cố gắng tìm cách lợi dụng điểm này, lại không hề biết rằng sơ hở này vốn là cái bẫy ta dành cho hắn. Hừ, hắn làm càng nhiều thì sẽ để lộ càng nhiều, ta sẽ làm cho hắn từ từ rơi vào trong lưới, cuối cùng...” Lục Đạo đưa năm ngón tay lên như đang nâng vật gì đó sau đó đột nhiên nắm chặt lại, cười khẽ: "Ta sẽ làm cho hắn đến chết cũng không biết mình đã phạm sai lầm gì...”
Mười Một yên lặng trong chốc lát, sau đó bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Ngươi không sợ khéo quá hóa vụng?"
Lục Đạo lắc đầu mỉm cười: "Đương nhiên không, ngươi là người thông minh, sẽ không trở mặt với chúng ta vì chuyện này, cùng lắm là chỉ càng thêm cảnh giác với ta mà thôi, dù sao thì ngươi đã tin ta bao giờ đâu...”
Lục Đạo quơ quơ ly rượu, tiếp tục nói: "Hơn nữa, ngay từ đầu ta cũng không định giấu ngươi, có điều để làm cho DK tin tưởng nên ta mới không thể nói trước với ngươi. Ngươi sẽ không làm căng với chúng ta vì chuyện này chứ? Chúng ta là đồng minh thân thiết mà.”
Cuồng Triều cũng nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, nghe vậy liền trợn trắng mắt. Đồng minh? Với Lục Đạo thì thứ đó đáng giá mấy đồng?
Mười Một lại im lặng, dường như đang suy nghĩ xem độ chân thật trong những lời của Lục Đạo được bao nhiêu. Lục Đạo cũng không nói gì thêm, ngồi bắt chéo chân trên sa lon, nhàn nhã uống rượu.
Một lát sau, Mười Một mới mở miệng nói: "Đây là lần cuối.” Nói xong hắn liền cúp điện thoại.
Lần cuối cùng gì? Lần cuối cùng tin tưởng Lục Đạo? Hay là lần cuối cùng cho phép Lục Đạo lợi dụng hắn?
Trong đại sảnh lại trở nên im lặng, Lục Đạo lại ngồi một mình trên ghế sa lon, chậm rãi nhấm nháp vang đỏ. Hắn dùng ngón tay đẩy gọng kính, độ lóa của mắt kính làm người ta không thể nhìn rõ được đôi mắt ở phía sau cặp kính, có điều khóe môi của hắn dần dần hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
"Ngươi đang cười cái gì...” Mười Ba không biết đã đứng cạnh Lục Đạo từ lúc nào, Lục Đạo cũng không giật mình, dường như đã quen với việc Mười Ba đột ngột xuất hiện.
Lục Đạo ngửa cổ uống sạch ly vang đỏ sau đó quay đầu nhìn Mười Ba, hắn đẩy gọng kính, cười khẽ nói: "Tất cả đều rất thuận lợi, chẳng lẽ không đáng mừng sao? Gia Cát Hoàng đã bắt tay vào chuẩn bị, chỉ cần hắn mở lối vào ra thì chúng ta có thể đi vào. Tin rằng sự thống khổ và nghi ngờ trong lòng ngươi suốt hai mươi năm nay sắp có được đáp án.”
Mười Ba ngồi xuống bên cạnh hỏi, hỏi: "Vẫn chưa có manh mối gì về việc đó sao?"
"Đã có chút đầu mối rồi. Theo những manh mối chúng ta có hiện giờ thì năm đó Huyết Mân Côi chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ, kẻ chủ mưu chính thức là người khác..”
"Ai...” Mười Ba lạnh lùng hỏi, trong ánh mắt lãnh đạm kia mơ hồ lộ ra sát khí.
Lục Đạo đẩy gọng kính, ngừng một chút sau đó lên tiếng: "Trước mắt vẫn không thể chắc chắn, nhưng ta cảm thấy nước Mỹ, nước Đức và Ma Quỷ chắc chắn liên quan đến chuyện này.
Mười Ba nhìn hắn hồi lâu sau đó thu ánh mắt lại, thản nhiên nói: "Ma Quỷ?"
Lục Đạo xoay tròn ly rượu đã cạn trong tay, có chút nghiền ngẫm, khẽ gật đầu nói: "Khả năng Ma Qủy có tham gia là rất lớn, thậm chí ta nghi Ma Quỷ chính là kẻ không chế Huyết Mân Côi. Bởi vì sau lưng Ma Quỷ là Mỹ và Đức, mà mọi người đều biết từ trước đến nay Nhật Bản luôn phụ thuộc vào Mỹ, vậy nên nếu Huyết Mân Côi hợp tác với Ma Quỷ hoặc bị bọn họ khống chế thì ta cũng không bất ngờ. Phải rồi, ngươi còn nhớ đám quái vật xuất hiện ở Nhật Bản bốn năm trước không? Ừm, bọn họ gọi nó là chiến sỹ gien...''
. ....
. ..
Chương 760: Mười Một Là Chiến Sỹ Gien
Không đợi Mười Ba trả lời Lục Đạo đã tiếp tục nói: ''Hơn nữa khi ở Anh Quốc chúng ta đã phát hiện họ đang nghiên cứu về một loại chiến sỹ mới, đó cũng là một loại quái vật, chính là bản cải tiến của chiến sỹ gien Nhật Bản. Không lẽ đó chỉ là trùng hợp? Mặt khác ta phát hiện có một kẻ tên là tiến sỹ Tần có liên quan đến hai quốc gia này.''
Lục Đạo ngừng một lát rồi tiếp tục nói: "Sau khi phát hiện được điểm này ta rất tò mò về tiến sỹ Tần và điều tra về hắn, ngươi đoán xem kết quả thế nào? Ta không tra được bất cứ thứ gì. Thông tin và lai lịch của hắn hoàn toàn trống rỗng..."
Lục Đạo cười tự giễu: "Ngay cả hệ thống tình báo của chúng ta cũng không tra được, mọi việc càng trở nên thú vị rồi. Sau đó ta lại bảo Long Uy thử xâm nhập hệ thống của FBI nhưng vẫn không có được thông tin gì về tiến sỹ Tần..."
Mười Ba liếc nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi tốn nhiều công sức như vậy, thậm chí để cho Long Uy mạo hiểm chỉ để điều tra chuyện vớ vẩn này?" "Vớ vẩn? Không, không vớ vẩn chút nào mà còn rất quan trọng..." Lục Đạo khẽ quơ quơ ngón trỏ, cười nói: "Bởi vì ta phát hiện có một người được gọi là tiến sỹ Tần tham gia chuyện hai mươi năm trước." Mười Ba hơi giật mình, lộ ra vẻ suy tư.
Lục Đạo biết rõ hắn đang nghĩ đến việc tiến sỹ Tần có vai trò thế nào trong chuyện năm xưa bèn tiếp tục nói: "Mỗi lần tiến sỹ Tần xuất hiện thì đều có liên quan đến Mỹ và Đức. Dựa vào những chứng cứ có được ta đoán tiến sỹ Tần không phải là nhân vật lớn trong hai quốc gia này nếu không không có chuyện chúng ta không tra được, nhưng hắn lại có quan hệ rất mật thiết với hai quốc gia này. Đã không thuộc quốc gia nào vậy chắc chắn hắn nằm trong một thế lực lớn nào đó. Chỉ có ba thế lực đứng đầu trong tám thế lực lớn trên thế giới là đủ sức che mắt mạng lưới tình báo của chúng ta. Nhưng trong ba tổ chức này chỉ có Ma Quỷ có quan hệ mật thiết với Mỹ và Đức vậy. Vậy nên tiến sỹ Tần là người của Ma Quỷ, hơn nữa địa vị của hắn trong Ma Quỷ không thấp..."
Lục Đạo dừng một chút sau đó nói thêm: "Còn có một việc, ta tra được mẫu vật để nghiên cứu chiến sỹ gien của cả Nhật và Anh đều do tiến sỹ Tần cung cấp. Nước Mỹ và nước Đức chỉ đứng tên trên danh nghĩ thôi. Vậy nên ta đoán rằng những người đi tiên phong trong việc nghiên cứu chiến sỹ gien chính là Ma Quỷ..."
Mười Ba nghi hoặc hỏi: "Ma Quỷ nghiên cứu ra những quái vật kia đầu tiên?" Lục Đạo khẽ gật đầu, nói: "Hơn nữa có lẽ họ đã nghiên cứu vấn đề này rất lâu, hơn hai mươi năm trước tiến sỹ Tần cũng tham gia chuyện đó, ta đoán rằng..."
Lục Đạo nhìn Mười Ba, tiếp tục nói: "Ta nghĩ Ma Quỷ đã tìm ra thứ gì đó ở trong chỗ kia, và việc nghiên cứu chiến sỹ gien cũng bắt đầu từ đó..."
Mười Ba trầm mặc, suy nghĩ về những lời của Lục Đạo. Nếu đúng như Lục Đạo đoán thì Ma Quỷ chính là kẻ được lợi lớn nhất trong chuyện hai mươi năm trước. Nhưng rốt cuộc Ma Quỷ đã tìm được cái gì? Có gì ở trong chỗ thần bí kia? Mười Ba nghĩ mãi không ra, thậm chí còn không có chút ấn tượng nào.
Lúc này Lục Đạo thở dài nói: "Còn có một việc, dù tới giờ đó vẫn chỉ là suy đoán của ta nhưng khả năng nó là thật rất lớn. Chỉ là khi chưa chắc chắn thì ta không dám nói cho ngươi biết..."
Mười Ba nhìn hắn, lạnh nhạt hỏi: "Có liên quan đến Mười Một?" Lục Đạo cười khổ, gật đầu nói: "Xem ra ngươi cũng đoán được từ sớm?"
Mười Ba lạnh nhạt nói: "Khi ở nước Anh ta đã bắt đầu nghi ngờ. Lần đầu gặp hắn rõ ràng ta đã cắt đứt động mạch cổ của hắn, làm lục phủ ngũ tạng bị thương, thậm chí đâm hai đao vào chỗ trí mạng của hắn, thế nhưng hắn vẫn không chết, trái lại còn khỏe mạnh bình thường. Lúc đó ta chủ quan nên cũng không nghĩ nhiều về vấn đề này. Sau này nghĩ lại chuyện đó thì ta cảm thấy rất khó tin, không ai có thể trúng đòn của ta vào chỗ trí mạng mà không chết, trừ khi... Hắn không phải là con người..."
Lục Đạo khẽ gật đầu, nghiêm túc nói: "Vậy nên ta vẫn luôn hoài nghi, sợ rằng Mười Một không phải là người bình thường, rất có thể hắn là..."
"Chiến sỹ gien." Mười Ba lạnh lùng nói.
Lục Đạo vừa cười vừa nói: "Chuyện này cũng không khó đoán, chiến sỹ gien vốn là đề tài nghiên cứu của Ma Quỷ mà Mười Một lại xuất thân từ Ma Quỷ. Hơn nữa mấy năm gần đây hắn có những biểu hiện rất phi thường. Từ tất cả các yếu tố trên ta có lý do để tin Mười Một là chiến sỹ gien do Ma Quỷ nghiên cứu ra, hơn nữa còn là thế hệ đầu tiên, còn xuất sắc hơn loại mà Nhật nghiên cứu ra."
Nói đến đây Lục Đạo lại nghi hoặc nói: "Có một vấn đề ta vẫn chưa hiểu, nếu như Mười Một quả thật là chiến sỹ gien thì hắn hoàn thiện hơn rất nhiều đám quái vật ở Nhật Bản. Nhưng tại sao sau khi có Mười Một rồi mà Ma Qủy vẫn phải hợp tác với Anh và Nhật, hơn nữa kỹ thuật lại tụt lùi. Dường như càng nghiên cứu lại càng tệ hại..."
Mười Ba nhìn hắn, hỏi: "Ngươi nghĩ thế nào..."
Lục Đạo trầm ngâm sau đó nói: "Ta đoán có lẽ Mười Một chưa đủ hoàn thiện hoặc có nhược điểm trí mạng nào đó, không đạt được yêu cầu của tiến sỹ Tần. Đừng quên Mười Một đã phản bội Ma Quỷ, tuy Ma Quỷ không công bố nguyên nhân nhưng ta nghĩ hắn phản bội là do vấn để của hắn với tiến sỹ Tần. Có lẽ trước đó Mười Một không biết mình là chiến sỹ gien, sau này khi biết được hắn không chấp nhận được sự thật này nên mới phản bội chạy trốn. Cũng có thể hắn đã sớm biết chuyện này nhưng vẫn làm ngơ, đến tận khi tiến sỹ Tần cảm thấy hắn chưa đủ hoàn mỹ hoặc quá nguy hiểm muốn trừ bỏ hắn thì hắn mới trở mặt. Ngoài hai khả năng đó ra ta không nghĩ ra khả năng nào khác. Bất kể thế nào thì khả năng Mười Một là chiến sỹ gien là rất lớn.''
Mười Ba khẽ gật đầu, trong mắt lộ chút bất đắc dĩ. Hắn rất thích Mười Một, hơn nữa Mười Một lại là con của Long Nguyệt, vậy nên hắn không muốn nghĩ đến lúc hắn gặp Mười Một ở Anh. Lúc đấy Mười Một quả thật là một quái vật bất tử. Trong lòng Mười Ba hy vọng Mười Một là một người bình thường mà không phải là một quái vật bất tử.
Mười Ba thở nhẹ một hơi, thản nhiên nói: "Việc này ta và ngươi biết là được rồi, không nên nói cho kẻ khác..."
Lục Đạo khẽ gật đầu, nói: "Yên tâm, ta vốn không định để cho ai biết.", Mười Ba lại nhìn hắn, hỏi:, "Ngươi đã sớm đoán được điều này vì thế luôn sắp xếp hắn đi làm những việc rất nguy hiểm để có thể xác thực..."
Lục Đạo đẩy gọng kính, cười nói: "Quả thật đôi khi ta cũng có ý như vậy, nhưng kế hoạch lại càng quan trọng hơn..."
"Lần này ngươi cố ý để DK tới tìm hắn cũng là vì vậy..."
Lục Đạo khẽ gật đầu, thừa nhận không chút giấu giếm: "Không sai, lần này ta muốn thử xem có phải Mười Một thật sự có năng lực đáng sợ kia không. Hơn nữa ta cũng muốn mượn tay Mười Một và Long Hồn để giết DK, giết được hắn đương nhiên là tốt nhất, cho dù hắn chạy thoát cũng không sao, bởi vì ta đã sớm bày ra một cái bẫy khác dành cho hắn..."
"Tiếp tục vấn đề chính..." Lục Đạo cẩm chiếc ly rỗng trên bàn trà đi đến quầy rượu, vừa rót rượu vừa nói:, "Nếu như Mười Một là chiến sỹ gien, vậy hắn bị cải tạo từ lúc nào? Chắc chắn là trước khi hắn phản bội, cũng không thể là sau khi hắn rời khỏi trại huấn luyện, dù sao từ lúc hắn rời trại huấn luyện đến khi phản bội mới có gần hai năm, thời gian quá ngắn. Vậy nên chắc chắn hắn bị cải tạo trước khi rời khỏi trải huấn luyện. Vì thế ta đã liều lĩnh sử dụng người của chúng ta ở trong Ma Quỷ, nhưng cũng chỉ biết được lúc Mười Một mười tuổi thì hắn được đưa đến trại huấn luyện, sau đó ở đó đến tận khi tốt nghiệp. Không có chút thông tin gì về những việc trước khi hắn mười tuổi, cứ như là người này xuất hiện từ không khí vậy. Đến tận khi chúng ta phát hiện những tài liệu kia trong căn cứ của Huyết Mân Côi ta mới biết hắn chính là con của Long Nguyệt, hắn vừa sinh ra đã bị người mang đi, mà người mang hắn đi năm đó chính là tiến sỹ Tần. Vậy nên ta có lý do để tin rằng tiến sỹ Tần đã thu được lợi ích rất lớn trong chuyện hai mươi năm trước, rất có thể hắn đã tìm được thứ gì đó liên quan đến gien. Hắn mang Mười Một đi làm thí nghiệm, cuối cùng thu được thành quả như ngày hôm nay..."
Lục Đạo cầm ly rượu, quay người dựa lưng vào quầy bar, nhìn Mười Ba đang ngồi im lặng trên salon, nhấp một ngụm rượu rồi nói: "Không có thông tin gì về Mười Một trước năm hắn mười tuổi bởi trong khoảng thời gian đó hắn đang bị dùng để thí nghiệm giống như chuột bạch. Đến tận khi thí nghiệm hoàn thành tiến sỹ Tần mới gửi hắn đến trại huấn luyện, một mặt là để tiếp tục quan sát sự phát triển của hắn, một mặt cũng muốn quan sát xem mẫu vật này có khiếm khuyết gì không.,.."
Mười Ba gật đầu nói: "Ngươi phân tích rất có lý.", Lục Đạo quơ quơ ly rượu, nói: ''Lại nói đến vấn đề chính, nếu như phân tích của ta là đúng, vậy thì tiến sỹ Tần đã chiếm được lợi rất lớn từ chỗ kia. Thế nhưng sao hắn lại biết đến chỗ kia? Sao hắn biết Thiên Cơ sẽ mở cửa vào lúc nào? Nếu hắn lấy ý tưởng về chiến sỹ gien từ chỗ kia thì liệu trong đó còn thứ gì vượt xa khoa học kỹ thuật ngày nay không? Trong đó rốt cuộc là chỗ nào..."
Lục Đạo mỉm cười: "Ta càng lúc càng tò mò..."
Mười Ba thản nhiên nói: "Ngươi nghĩ xem sao năm đó tiến sỹ Tần có thể tìm được lối vào và vào được trong..."
"Việc này rất đơn giản..." Lục Đạo quơ quơ ly rượu: "Bất cứ thời đại nào cũng không thiếu nội gian."
Mười Ba hỏi: "Trong chuyện năm đó có nội gian?", "Có lẽ phải gọi đó là hợp tác mới đúng, chỉ cần có đủ tiền thì có thể mua chuộc được quan chức cấp cao. Có lòng tham thì sẽ làm một số việc hại người ích ta..."
Ánh mắt Mười Ba lóe lên, thấy vậy Lục Đạo biết rõ Mười Ba đang muốn giết người.
Lục Đạo cười khẽ, nói: "Còn chuyện nội gian là ai, tin rằng ta không nói ngươi cũng có thể đoán được . Năm đó quân đội canh giữ ngay ở cửa ra vào, có thể cho người đi vào trong hoàn cảnh đó không những cần quyền cao chức trọng mà còn phải có địa vị cực cao ở trong quân đội..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận