Nhân Gian Băng Khí

Chương 860. Kẻ Mạnh Liên Thủ, Mười Một Và Dk Hợp Tác 2+3

Chương 860. Kẻ Mạnh Liên Thủ, Mười Một Và Dk Hợp Tác 2+3
Chương 860: Kẻ Mạnh Liên Thủ, Mười Một Và Dk Hợp Tác 2+3
Chiến tranh như một trò chơi, đã đi qua không cách nào trở lại, chỉ có thể dũng cảm tiến tới, đánh giết tới cùng, sống hay chết trông vào mệnh trời. Kết quả chỉ là phụ, thứ khiến cho người ta hưởng thụ chính là quá trình.
Với Dk, đây chỉ là một trò chơi, chỉ có sống và chết, không có thắng hay thua.
Tiếng súng trên chiến trường vẫn không ngớt, DK, Mười Một, Nhật Sơ và Vinh Diệu, bốn bên này thực hiện một cuộc hỗn chiến trong rừng rậm mà chẳng ai hay biết.
Tình hình lúc này quá hỗn loạn, Mười Một đấu với Nhật Sơ, DK đấu với Vinh Diệu, trong lúc đó Mười Một và DK lại đấu với nhau, khiến cho người ta không thể biết được ai mới là bạn, ai mới là địch. Quan hệ này giống như một tam giác, ngươi đánh ta, ta đánh hắn, hắn lại đánh ngươi, cuối cùng không ai biết rốt cuộc mình nên đánh ai, ngoài mình ra ai cũng đáng chết, ai cũng có thể chết.
DK hưng phấn cười lớn, nhảy ra từ sau tảng đá, quét khẩu MP5 trong tay về phía bộ đội Vinh Diệu, một tay khác cầm súng lục bắn về phía Mười Một.
Mười Một bị DK buộc phải rời khỏi thân cây, tránh đòn tấn công của Nhật Sơ sau đó nhanh chóng nấp sau một thân cây khác, đạn của Nhật Sơ rào rào găm vào thân cây hắn vừa nấp vào, Mười Một chẳng hề để tâm, lập tức giương súng nã về phía DK. Trước sự tấn công của Mười Một và Nhật Sơ DK cũng chỉ có thể tạm thời lui bước. Sau khi áp chế được tên điên này, Mười Một mới giương súng nã vài phát cho có về phía Nhật Sơ.
Đạn bay vèo vèo, tiếng súng vang dội, làm lỗ tai mọi người ong ong.
Đánh tới lúc này Nhật Sơ và Vinh Diệu cũng đã nhận ra hóa ra hai người đang đối đầu với họ là kẻ thù của nhau. Sau khi biết chuyện này, Nhật Sơ và Vinh Diệu chôn chân nhìn nhau, sớm biết thế này thì cần gì họ phải liều mạng?
Có điều cũng không thể trách Nhật Sơ và Vinh Diệu, thực ra lúc này bọn họ cũng rất uất ức. Vốn họ đang tìm tung tích của Thập Tự Hắc Ám thì đột nhiên nghe thấy tiếng nổ mạnh nên mới tìm đến đây với tinh thần giết lầm còn hơn bỏ sót. Ai ngờ bọn họ vừa mới xuất hiện thì đột nhiên có một người chạy ra, hai bên nổ súng. Sau đó lại một người nữa xuất hiện, không nói không rằng nổ súng về phía họ.
Tuy rằng bọn họ vốn cũng không có ý tốt gì nhưng đột nhiên lại bị tập kích như vậy Nhật Sơ và Vinh Diệu sao có thể nhịn được. Có ai thấy việc thợ săn bị con mồi đánh lén chưa? Huống hồ bọn họ chưa kịp nói năng gì đã bị làm thịt, cho dù là Bin Laden chắc cũng không làm việc vô nhân đạo như thế. Huống hồ cả Nhật Sơ và Vinh Diệu vốn cũng chẳng hiền lành gì, kẻ nào cũng tâm cao khí ngạo, đâu có chuyện ăn đòn mà không đánh trả. Bọn họ không cần biết chuyện thế nài, lập tức giương súng muốn đánh chết hai tên đánh lén khốn nạn này rồi tính gì thì tính. Theo bọn họ nghĩ thì bọn họ tổng cộng có hơn bốn mươi người, muốn làm thịt hai người này cũng rất dễ dàng. Thế nhưng hiện thực lại không tốt đẹp như họ tưởng. Giao chiến hồi lâu bọn họ không những không làm gì được hai người này mà còn liên tiếp gặp phải thương vong. Lúc này bọn họ mới hiểu thì ra hai tên khốn này đều là cao thủ, hơn nữa không phải là cao thủ bình thường.
Uất ức quá, nếu Nhật Sơ và Vinh Diệu dùng đạn hạt nhân oanh tạc nơi này được chắc họ cũng làm. Không hiểu sao họ lại giao tranh với hai nhân vật khó chơi vẫn còn chưa thấy mặt này, hơn nữa đánh một lúc mới biết thì ra hai người kia là kẻ địch của nhau, chuyện quái gì thế này? Chuyện nực cười như vậy sao bọn họ lại gặp phải? Càng làm cho bọn họ không hiểu là hai người bọn họ đánh nhau thì cứ đánh, sao lại còn nhào ra đánh lén bọn họ? Dù sao bọn họ cũng chỉ đi ngang qua thôi.
Nhật Sơ và Vinh Diệu không thể ngờ được rằng bọn họ xuất hiện phá hỏng trò chơi của DK nên hắn tức giận, thế nên mới lôi bọn họ vào cuộc chiến để trả thù.
DK thậm chí còn thù dai hơn Tiểu Bạch.
"Phù." DK thổi phù vào microphone, nhìn thân cây mà Mười Một đang nấp, nở nụ cười tà mị, ánh mắt lộ ra vẻ khát máu. Hỗn chiến thế này quả thực rất thú vị, ít ra thì DK cũng cảm thấy hưng phấn. Nụ cười của hắn càng lúc càng xán lạn, vẻ khát máu trong mắt cũng ngày càng đậm.
Nghe tiếng thổi trong tai nghe, Mười Một biết DK đang muốn dụ mình ra tay, lạnh lùng nhìn về phía DK sau đó ẩn mình thật kỹ không thèm quan tâm.
"Này, Mười Một." DK thảnh thơi ẩn thân sau tảng đá, mặc cho những viên đạn của Vinh Diệu đánh ầm ầm vào tảng đá, cười xán lạn nói: "Chơi vui chứ?"
Dường như biết Mười Một sẽ không trả lời hắn, DK lại tiếp tục nói: "Nếu như không chịu nổi thì ta có thể giúp ngươi."
"Tự lo cho mình đi." Mười Một lạnh lùng đáp.
DK cười to: "Không cần ngươi lo cho ta, lo cho mình trước đi, chết dưới tay đám tôm tép này thì thật quá mất mặt."
Trong tai nghe vang lên tiếng hừ nhẹ của Mười Một sau đó liền tĩnh lặng, chỉ còn tiếng đạn bay súng nổ. Có lẽ thấy DK nấp kỹ không ra nên sức tấn công của Vinh Diệu cũng yếu dần đi. Thế nhưng tiếng súng của bọn họ mới chỉ hơi ngớt thì DK đột nhiên lao ra, nã đạn về phía Vinh Diệu, vừa bắn vừa lao về phía một cây đại tụ.
"Tạch tạch tạch tạch." Tiếng súng vừa vang lên thì đã có hai người bên phía Vinh diệu ngã xuống. Những người còn lại lập tức phản ứng, nhất thời đạn bay ào ào về phía DK. DK quả thật đã làm cho bọn họ sợ, tên này giết người vô thanh vô tức, chút sát khí cũng không lộ, mãi đến tận khi nhìn thấy tia lửa mới biết hắn đã nổ súng, nhưng lúc đó thì đã chậm, khoảng cách giữa hai bên quá gần, động tác né tránh của thân thể không sánh được với tốc độ của viên đạn, chỉ có thể bất lực nhìn mình trúng đạn.
Khi Vinh Diệu nổ súng giáng trả DK nhào về phía trước lộn một vofmh, vô số viên đạn sượt qua đầu của hắn nhưng không viên nào trúng được hắn. Khi Vinh Diệu đang muốn bắn loạt thứ hai thì DK đã nấp phía sau thân cây, vô số viên đạn chỉ có thể găm vào thân cây.
Sau khi DK nấp kỹ, Vinh Diệu hơi ngừng tay, đạn dược bọn họ mang theo có hạn không thể lãng phí một cách vô ích ở đây. Thế nhưng tạm ngừng bắn không có nghĩa là lơi lỏng, người của Vinh Diệu đều tập trung tinh thần, chăm chú quan sát cây đại thụ kia. DK thực sự quá kinh khủng, bọn họ chưa từng thấy ai có thể che giấu sát khí của mình hoàn mỹ như hắn, điều này làm cho những người hay phản ứng và phán đoán dựa trên sát khí như họ gặp phải hắn cảm thấy như bị bó tay bó chân. Chống lại kẻ như DK bọn họ bị động giống như bị mù vậy.
Tiếng súng vang lên từ phía Nhật Sơ và Mười Một vẫn vang lên không ngớt, hai bên bắn qua bắn lại, vô cùng kịch liệt. Thú vị nhất là, đạn dược hai nhóm bộ đội mang theo không nhiều, bọn họ vẫn muốn tiết kiệm không dùng những loại chất nổ, lựu đạn,... Bọn họ chỉ cần ném vài quả lựu đạn, bên cạnh Mười Một và DK là rất nhiều thuốc nổ, cho dù bọn họ không bị thương cũng sẽ rất chật vật, đáng tiếc Nhật Sơ và Vinh Diệu đều không biết điều này, vì thế hai bên vẫn chỉ bắn nhau qua lại. Tin rằng nếu họ biết nơi đây chôn một lượng thuốc nổ lớn thì nhất định sẽ không tiếc gì mà không quăng lựu đạn ào ào về phía này.
DK đang quan sát tình hình của Mười Một bỗng nhaatjn ra Vinh Diệu đã thay đổi chiến thuật, bí mật phái một tiểu đội định đánh úp. Dk bĩu môi khinh thường, thò nòng súng ra, bóp cò, đạn bay ào ào ra từ nòng súng. Hắn vừa nổ súng thì phía Vinh Diệu cũng nổ súng ào ạt, cảm thấy thân cây rung rung, Dk lắc đầu tỏ vẻ nhàm chán.
Những người này quả thật là bộ đội tinh anh nhưng còn chưa xứng để lọt vào mắt hắn, nếu như không phải vì Mười Một hắn cũng chẳng có hứng dây dưa với họ. Huống hồ trò chơi của hắn và Mười Một đã bị những kẻ này quấy rối, hắn đã mất đi hứng thú ban đầu, nán lại cũng chả còn gì thú vị. Dk quay đầu nhìn phía Mười Một và Nhật Sơ đang giao chiến, dường như DK lại nghĩ đến một trò chơi hay ho hơn, khóe miệng khẽ nhếch/
"Này." Dk nói: "Ta muốn đi rồi?"
Mười Một đang đấu cùng Nhật Sơ vừa lúc thu mình, vô số viên đạn sượt qua thân thể của hắn, hắn dựa lưng vào thân cây liếc về phía DK.
DK dám chắc thân thể của mình không lọt vào tầm mắt của Vinh Diệu nên mới lộ mình một chút để Mười Một có thể thấy, hắn chỉ chỉ mặt đất sau đó quay tròn tay, đột ngột mở bàn tay ra bắt chước một vụ nổ sau đó hất cằm về phía Mười Một.
Mười Một nhíu mày, hắn hiểu ý của DK. Tên điên này muốn dụ người của Nhật Sơ và Vinh Diệu vào trong khu vực thuốc nổ sau đó kích nổ đám thuốc nổ này chôn vùi bọn họ. Hành động của DK cũng cho thấy một việc, lúc này Nhật Sơ và Vinh Diệu không ở trong khu vực bị ảnh hưởng bởi thuốc nổ, nói cách khác Mười Một đang ở rìa bãi mìn.
Ý tưởng này rất hấp dẫn, nếu giờ Mười Một lao ra, tin rằng với tốc độ của hắn có thể lao ra ngoài trước khi DK kích nổ khối thuốc nổ. Thế nhưng hắn không thể làm vậy, bởi vì Nhật Sơ và Vinh Diệu đến đây là để truy đuổi hắn, có cạm bẫy tốt như vậy mà lại bỏ qua lao ra liều chết với bọn họ thì không đáng. DK cũng đoán chắc rằng Mười Một sẽ không từ chối nên mới cố ý lộ tin này cho hắn.
Mười Một không do dự nhiều, khẽ gật đầu với DK.
Thấy câu trả lời của Mười Một, nụ cười của DK lại càng xán lạn.
Kẻ Mạnh Liên Thủ, Mười Một Và Dk Hợp Tác 2
Những người từng tiếp xúc với DK đều biết đây là một kẻ điên chỉ làm theo ý mình chứ không bao giờ chịu bị trói buộc. Tính cách của hắn có sự điên cuồng, làm việc chỉ theo ý thích của bản thân, không để ý đến suy nghĩ của người khác. Chỉ cần hắn thích thì không ai có thể ngăn cản. Nếu như hắn không thích, không ai có thể ra lệnh cho hắn.
Từ ngày đầu tiên xuất đạo đến lúc xưng bá thế giới ngầm đều hung hăng không biết lý lẽ, một kẻ như vậy có thể sống được đến tận bây giờ trong thế giới ngầm hỗn loạn tối tăm, đúng là một kẻ đặc biệt. Nhưng không thể không thừa nhận, kẻ này là một thiên tài, một thiên tài giống như tiến sỹ điên, từ lúc sinh ra đã có thiên phú không gì sánh nổi.
Có điều thiên phú của tiến sỹ điên là về mặt nghiên cứu khoa học, còn thiên phú của DK là chiến đấu và giết người.
Mọi người cũng không thể đoán biết được suy nghĩ của DK, từ trước tới nay chưa từng có ai có thể biết được hắn đang nghĩ gì trong đầu, tựa như mây bay, khiến người ta không thể nào nắm bắt, ngay cả kẻ chuyên nắm bắt tâm lý kẻ khác như Lục Đạo cũng không đoán được suy nghĩ của DK.
Ví như sự quan tâm khó hiểu mà hắn dành cho Trương Hân Hân quả thật là làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, không ai tin DK sẽ thực sự thích cô nương ngây thơ kia, nhưng cũng không ai biết rốt cuộc hắn có ý gì với Trương Hân Hân. DK mà một cỗ máy giết chóc không có tình cảm trời sinh, nếu như nói hắn sẽ động tâm vì một người phụ nữ thì cũng đáng cười như nói ngày mai sao hỏa sẽ đâm vào trái đất.
Mà sự thật cũng đúng là như vậy, DK sẽ không động tâm với bất kỳ người phụ nữ nào, ý đồ của hắn trong việc tận lực bảo vệ Trương Hân Hân mới là thứ mà Mười Một lo lắng.
DK là một mầm họa, bất kể là đối với Trương Hân Hân hay chính Mười Một đều là vậy, nếu không nhanh chóng giải quyết tên điên này có trời mới biết hắn sẽ làm ra chuyện gì. Tiếc rằng bản lĩnh của DK quá cao, về mặt chiến đấu hắn có được thiên phú đáng sợ từ lúc sinh ra, cho dù Mười Một dốc hết sức liều mạng với hắn thì thắng bại cũng chỉ năm năm. Thậm chí nếu thực sự liều mạng khả năng Mười Một thất bại còn cao hơn.
Không thể không nói DK cũng có những điểm làm cho kẻ khác phải bội phục, đặc biệt là phương pháp ẩn giấu sát khí độc đáo của riêng hắn, không ai có thể học theo.
Tiếc rằng hai người là địch chứ không phải là bạn, ngay cả Mười Một cũng không nghĩ rằng có lúc hắn sẽ hợp tác với DK. Hắn lại càng không ngờ DK sẽ chủ động tìm hắn hợp tác, dù là Mười Một cũng suýt chút nữa bối rối không theo kịp tư duy khó lường của DK. Nhưng Mười Một dù sao cũng là Mười Một, hắn nhanh chóng hiểu được ý đồ của DK, tên này quả thật là thù dai.
Nhật Sơ và Vinh Quang chỉ là không cẩn thận làm hắn mất hứng lúc chơi trò chơi, hắn lại tàn nhẫn đến mức muốn làm cho cả hai nhóm người này bị nổ chết hết ở đây. Hơn nữa để nổ chết chỉ có mấy chục người mà dùng đến hàng tấn thuốc nổ. Thấy kẻ tàn nhẫn, nhưng chưa từng thấy ai tàn nhẫn đến mức này, cho dù với tài lực hùng hậu của Ma Quỷ e rằng cũng không đủ cho hắn làm vậy.
Nhưng nếu DK đã chủ động ngỏ lời, Mười Một sao có thể từ chối?
Thấy Mười Một gật đầu với mình, DK nở nụ cười xán lạn. Nếu quan sát cẩn thận sẽ nhận thấy trong đôi mắt xanh thẳm của hắn không chút ý cười, thậm chí khi nụ cười trên mặt hắn càng lúc càng xán lạn thì sát khí trong ánh mắt lại càng cao, người nào dám nhìn thẳng vào đôi mắt này chắc chắn sẽ cảm thấy lạnh cả người.
DK giơ ngón cái với Mười Một, đột nhiên lao khỏi thân cây nơi hắn đang ẩn mình, lao thẳng về phía Mười Một.
Trong khoảnh khắc DK lao ra, ngón tay Mười Một khẽ động theo bản năng, đây là cơ hội tốt để giải quyết DK, thế nhưng ý nghĩ này vừa mới nảy ra đã bị hắn loại bỏ. Mười Một chẳng phải quân tử, nói cho cùng hắn và Lục Đạo là cùng một loại người, trừ bản thân ra có thể bán đứng bất cứ kẻ nào.
Có điều bây giờ rõ ràng không phải thời cơ tốt để đâm sau lưng, vì thế hắn mới khống chế ý niệm vừa nảy sinh, không ra tay.
Khi Mười Một lộ ra sát khi, DK cũng cảm nhận được, nhìn về phía hắn nhưng không hề lộ ra biểu hiện gì, chỉ nhếch miệng cười với hắn rồi tiếp tục lao tới với tốc độ cực nhanh.
Cùng lúc đó những viên đạn của Vinh Quang cũng xối xả bắn đến như vô cùng vô tận. Vinh Quang rút kinh nghiệm từ lần trước, lần này bọ họ tấn công bằng hỏa lực bao trùm, khi DK vừa bước chân ra họ đã tấn công vào phạm vi trước sau trái phải trên dưới của hắn.
Những viên đạn như một tấm lưới lớn chụp đến, dù là DK cũng không thể tránh hết. Nhưng hắn vẫn bình tĩnh quay người, cúi thấp đầu, đưa lưng về phía Vinh Quang, dùng lưng hứng chịu những viên đạn đang bay đến.
Đạn đánh trúng lưng, đùi, mông của DK, tạo nên những tiếng động như bắp nổ.
Thân hình DK bị đánh trúng, hơi ngả về phía trước, dường như sắp ngã sấp xuống. Vinh Quang thấy DK bị đánh trúng lập tức từ bỏ việc tấn công bằng hỏa lực diện rộng, tận trung tấn công vào DK.
Nhưng đúng lúc đó DK vốn đang phải chịu sự tấn công dữ dội đột nhiên nhảy lên, thản nhiên nấp vào sau một thân cây ở gần Mười Một như không có chuyện gì.
Việc bất ngờ này khiến cho những người bộ đội Vinh Quang ngây ra, thậm chí động tác tay cũng ngừng lại một chút, tất cả trợn mắt há mồm nhìn DK "khởi tử hoàn sinh" nhanh nhẹn nấp sau một thân cây với vẻ không thể tin nổi. Khi họ có phản ứng thì DK cũng đã chạy mất.
Những người trong bộ đội Vinh Quang không khỏi nhìn nhau, tên này mặc áo chống đạn? Trên người hắn mặc cũng không dày, hẳn là không mặc áo chống đạn, sao đạn lại bắn không chết hắn?
Đám người của Vinh Quang có nghĩ nát óc cũng không thể ngờ trên người DK là một chiếc áo chống đạn cực mỏng bao phủ toàn thân. Loại áo chống đạn này là sản phẩm khoa học kỹ thuật mới của Ma Quỷ, không những có thể chống đạn mà còn triệt tiêu phần lớn lực va đập của viên đạn, phân tán lực va đập ra, riêng nói đến khả năng này cũng đủ để làm cho người ta kinh hãi. Chiếc áo DK mặc trên người là tiến sỹ điên phỏng chế theo áo của DK, tiếc là tính năng vẫn còn kém xa.
Hơn nữa cần biết là uy lực của MG16 rất kinh khủng, thậm chí sắp đạt đến uy lực của súng bắn tỉa, khẩu súng đáng sợ như vậy kết hợp với loại đạn đặc thù, ngay cả áo chống đạn Dragon Skin cũng không ngăn nổi, dù có thể may mắn ngăn được viên đạn cũng không ngăn được lực va đập làm cho xương cốt gãy nát.
Mười Một từng dùng MG16 bắn DK mà hắn chỉ bị thâm tím sơ sơ, xương cốt không gãy cái nào, bởi vậy có thể thấy được sức phòng ngự của chiếc áo chống đạn trên người DK kinh khủng cỡ nào. Ngay cả Mười Một cũng phải thèm muốn, bảo tiến sỹ điên thử làm một cái như vậy.
Một chiếc áo chống đạn chưa từng xuất hiện, một chiếc áo chống đạn làm cho Mười Một cũng phải động lòng sao có thể bị những khẩu súng tự động của Vinh Quang bắn thủng?
Trong khoảnh khắc đợt tấn công của Vinh Quang hơi ngừng lại do trò "giả chết" của DK, Mười Một quyết đoán nhảy ra, nâng khẩu AK lên nã đạn về phía Vinh Quang.
Vinh Quang dường như không ngờ Mười Một sẽ ra tay giúp DK, không thể ứng phó kịp nên có hai người ngã xuống. Những người còn lại lập tức tản ra, nhưng họ đã mất đi thế chủ động, tạm thời bị Mười Một áp chế.
Khi Mười Một mạo hiểm nhảy ra áp chế vinh Quang, Nhật Sơ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, tuy không hiểu tại sao Mười Một đang đấu với bọn họ lại đột nhiên tấn công Vinh Quang nhưng nếu người ta đã dâng mồi ngon tận miệng họ sao có thê chối từ. Nhưng Nhật Sơ cũng phạm sai lầm vì quán tính của tư duy như Vinh Quang, bọn họ nghĩ rằng Mười Một và DK đang chiến đấu với nhau thì sẽ không ra tay giúp kẻ kia.
Bọn họ không biết rằng, tên DK này từ xưa đến nay không thích làm theo lẽ thường, bọn họ vừa mới hưng phấn giơ súng lên DK vốn đang nấp sau thân cây đã xả đạn về phía họ.
Tiếng súng vừa vang lên đã có ba người của Nhật Sơ ngã xuống, những người còn lại vội vào tránh né sau đó chỉ biết nhìn nhau. mẹ nó, rốt cuộc là hỗn chiến kiểu gì vậy?
"Mẹ kiếp!" Đội trưởng của Nhật Sơ căm giận chửi, thấy bóng người Mười Một lộ khỏi thân cây mà bọn họ lại bị DK áp chế không thể tấn công, sự uất ức này làm cho hắn vô cùng căm hận DK.
DK nổ súng, Mười Một lập tức vừa đánh vừa lùi, vừa áp chế Vinh Quang vừa nhanh chóng lùi sâu vào trong rừng. Súng của hắn không ngừng xả đạn, một người một súng mạnh mẽ áp chế tầm hai mươi người còn lại của Vinh Quang.
Trong lúc đó Vinh Quang chỉ có thể lẻ tẻ bắn mấy phát để chống cự, nhưng những viên đạn đó không tạo ra bất cứ uy hiếp gì với Mười Một, có nhiều người vừa mới ló mặt ra đã bị hắn bắn cho phải rụt lại.
Một người áp chế tầm hai mươi chiến sỹ tinh nhuệ, không mấy người có thể thể tin tưởng chuyện như vậy, thế nhưng lúc này chuyện đó đang thực sự xảy ra. Mười Một dựa vào tốc độ, khả năng phản ứng, khả năng khống chế thân thể vượt xa người thường mà hắn có được nhờ cải tạo gien và khả năng tính toán kinh người, không hề lãng phí một viên đạn, áp chế tất cả người của Vinh Quang, làm cho bọn họ không dám lao ra. Thậm chí đám người Vinh Quang còn có ảo giác như Mười Một đang tập trung áp chế mình. Nếu như không tận mắt thấy vị trí nấp của các chiến hữu, không thấy gỗ vụn tung tóe, mặt đất trước mặt bị bắn tung thì họ không thể tin rằng chỉ có một người đang đối mặt với họ.
Cần lưới hỏa lực lớn tới cỡ nào mới có thể làm được như vậy? Rốt cuộc tên này là lính xung phong hay là người yểm hộ, có được hỏa lực kinh khủng của lính xung phong, lại có cả năng khống chế cục diện của người yểm hộ. Đồng thời có được ưu thế lớn nhất của lính xung phong và người yểm hộ, quả là làm cho người ta kinh hãi. Gặp phải một quái vật toàn diện mọi mặt như vậy dù là ai cũng sẽ cảm thấy bất lực.
Ngay cả DK đang trong chiến đấu cũng liếc Mười Một với vẻ tán thưởng, tuy Mười Một không thể đạt đến mức như hắn kỳ vọng nhưng những gì hắn vừa mới thể hiện cũng đủ cho DK nhìn bằng ánh mắt khác xưa.
Đội trưởng Vinh Quang bực bội dựa lưng vào một cây đại thụ, nghiến răng nghiến lợi căm hận rủa thầm: "Tên khốn kiếp này, đạn bắn mãi không hết vậy?" Vốn họ còn hy vọng tranh thủ lúc Mười Một hết đạn để lao ra đánh trả nhưng Mười Một lúc này đã bắn hơn trăm phát cũng không thấy hắn dừng lại vì hết đạn, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận