Nhân Gian Băng Khí

Chương 864. San thành bình địa 2

Chương 864. San thành bình địa 2
Chương 864: San thành bình địa 2
Người dịch: PrimeK
Sau khi phân ra 5 người, đội trưởng Vinh Quang mang theo 13 chiến sĩ Vinh Quang cuối cùng mang theo quyết tâm xả thân thành nhân bi tráng tiếp tục truy kích 11.
Lúc này, trên một thân cây cách đó mấy trăm mét, DK đưa ống ngắm đập đập miệng, khóe miệng hơi nhếch lên lộ ra vẻ mặt như cười như không. Đem kính ngắm từ trên người 5 người chạy tới bên này chuyển qua bên chủ lực Vinh Quang, cuối cùng dừng lại ở trên người đội trưởng dẫn đầu. Từ trong kính ngắm nhìn từng người bộ đội Vinh Quang dán sát phía sau bụi cây né tránh nhanh chóng đi tới, DK khinh thường nhếch miệng, ngay khi thân thể đội trưởng kia mới từ phía sau một thân cây phun ra, DK không chút do dự bóp cò.
Âm thanh Súng bắn tỉa MG-16 trong rừng rậm phá lệ thu hút sự chú ý, khi tiếng súng truyền ra, tất cả trái tim mọi người đều không hiểu sao bóp lại một chút, sau đó ngơ ngác nhìn nhau: Lần này lại đến phiên ai chết? Đối với kỹ thuật bắn súng xuất quỷ nhập thần của DK bọn họ đều đã sợ hãi, phản ứng đầu tiên khi nghe tiếng súng chính là nhanh chóng kiểm tra bản thân một chút, sau đó thở phào nhẹ nhõm, không sao. Sau đó mới có thời gian rảnh rỗi lại đi quan tâm người khác một chút.
Mà DK sau khi bắn phát súng này, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn kết quả, liền trực tiếp từ trên cây thả người nhảy xuống, nhanh chóng rời đi theo hướng ngược lại của 5 người kia.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người bên đội chủ lực bộ đội Vinh Quang đều ngừng lại, ánh mắt mang theo xót xa nhìn thi thể đội trưởng bị một phát bắn nát sọ nằm trên mặt đất. Sau đó, những người này lại ngẩng đầu, tầm mắt tập trung ở trên người đội phó. Sau khi đội trưởng chết trận, nơi này thuộc về cấp bậc cao nhất của hắn.
Cảm nhận được áp lực mà ánh mắt mọi người mang đến, đội phó trầm mặt xuống, nói: "Tiếp tục đuổi theo, mặc kệ ai chết cũng không được dừng lại.
Những người còn lại sắc mặt nghiêm túc, im lặng không lên tiếng theo sát phía sau đội phó tiếp tục đuổi theo 11. Phó đội trưởng vừa chạy vừa nói: "Lỗ Đặc, 5 người các ngươi bất kể giá nào cũng nhất định phải kéo người kia lại, không thể để hắn quấy rầy đến bên chúng ta nữa.
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ tai hắn: "Rõ."
Đội phó ở trong lòng yên lặng thở dài một hơi, cái này một câu đơn giản “Rõ” là cần bao nhiêu quyết tâm cùng dũng khí? Đối với triển vọng của 5 người Lỗ Đặc bọn họ hắn cũng không cảm thấy lạc quan, vì đuổi giết một người 11, bọn họ tổn thất thật sự quá nhiều.
Mà lúc này bên kia, thân ảnh 11 cơ hồ nhanh đến biến ảo thành một đạo hư ảnh lấy tốc độ cực nhanh từ trong cây cối cùng bụi cỏ xuyên qua. Lúc này, trong tai nghe bỗng nhiên nghe thấy DK cười nghiêng ngả hai tiếng, sau đó bắt đầu đếm: "10, chín, tám..."
da đầu 11 bỗng dưng căng thẳng, biết đã tiến vào đếm ngược trước vụ nổ, bỗng nhiên dưới chân dùng sức đạp một cái, đạp tung lên một bồng bùn đất, thân thể của hắn giống như bắn ra đạn pháo cũng lấy tốc độ nhanh hơn một đường xông mạnh về phía trước.
Sáu...... Năm......
"Còn Nhật Sơ thì sao?" 11 đột nhiên hỏi một câu, mà tốc độ chạy của hắn cũng không vì mở miệng nói mà giảm bớt. Chỉ là vừa chạy vừa hỏi, gió lớn tạt qua nên âm thanh của hắn nghe có chút mơ hồ không rõ.
Bị 11 quấy rầy như vậy, DK nhất thời ngừng lại, trả lời một câu: "Đã vào rồi." Sau đó lại tiếp tục đếm: "Bốn...... Ba......
Thế giới dường như dừng lại trong khoảnh khắc này và dường như không còn nghe thấy gì trong tai ngoại trừ tiếng "vù vù" của tiếng gió dữ dội thổi vào. Cây cối hai bên, bụi cỏ cũng đang nhanh chóng rút lui, giờ khắc này 11 đã phát huy ra tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời.
Hai......
Một!
Khi chữ "một" vừa dứt, 11 đột nhiên dùng sức nhào về phía trước. Ngay tại thân thể của hắn vừa cùng mặt đất tiếp xúc trong nháy mắt, đột nhiên phía sau vang lên một tiếng nổ mạnh "Oanh" thật lớn. Từ vô số âm thanh nổ tung hội tụ cùng một chỗ sinh ra khí thế kinh người, phảng phất ngay cả bầu trời địa này cũng bị xé rách, không khí đều lâm vào kịch liệt rung động. Đất rung núi chuyển cũng đã không cách nào hình dung thanh uy lúc này, tựa như ông trời nổi giận, há mồm rống giận một tiếng, trời và đất đều lâm vào biến sắc.
Lúc này 11 còn không kịp thưởng thức, ngay tại bên trong phiến rừng rậm phía sau hắn, đầu tiên là xuất hiện một ánh lửa màu cam, ngay sau đó vô số quả cầu lửa từ dưới đất phun ra, dày đặc, số lượng nhiều người chỉ cần xa xa liếc mắt một cái liền có thể dọa đến hai chân như nhũn ra. Vô số quả cầu lửa này hội tụ thành một quả cầu lửa khổng lồ, bỗng nhiên nổ tung, ánh lửa phóng lên trời chiếu sáng nửa bầu trời kèm theo sóng lửa cuồn cuộn phát ra tiếng rống giận vô tận đột nhiên bộc phát ra, lấy tư thế cuồng bạo không thể chống cự giống như muốn nuốt hết tất cả nhân gian. Bất cứ nơi nào sóng lửa đi qua, tất cả đều bị san bằng, cây cối, cỏ dại, động vật, thậm chí cả con người, không ai thoát khỏi Vận Mệnh bị nuốt chửng.
Khi tiếng nổ vang lên, cách nơi đây không xa, Hoàng Hậu, Lãnh Dạ, Thiên Táng, Dawell, Đội Ong Vàng Ma Quỷ cùng với phụ cận mấy cái thuộc về Thế lực Ngõa Khả còn đang chiến đấu đều trợn mắt há hốc mồm nhìn bên này bị ánh lửa nhuộm đỏ bầu trời. Ngoại trừ người của đội Ong Vàng ra, không ai biết bên này xảy ra chuyện gì, thậm chí còn có người bởi vì trận nổ mạnh đột ngột này mà khiến cho đại não của mình lâm vào dại ra trong thời gian ngắn. Chỉ có chiến sĩ còn sót lại của đội Ong Vàng biết chuyện trước đó mới phục hồi tinh thần lại, sau đó từng người ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt nói không nên lời là cười khổ hay là bất đắc dĩ. DK làm việc quá điên cuồng, điên cuồng đến chỉ vì chơi một cái gọi là trò chơi, liền không chút thương tiếc đem mấy tấn thuốc nổ một lần tất cả đều nổ tung. Tên điên như vậy, còn có chuyện gì mà hắn không dám làm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận