Nhân Gian Băng Khí

Chương 895. Trận tuyến rối loạn

Chương 895. Trận tuyến rối loạn
Chương 895: Trận tuyến rối loạn
Người dịch: PrimeK
Giờ phút này 11 cũng không biết tuyệt chiêu của hắn Yến Luân Hồi đã sớm bị Ma Quỷ biết được, nếu như hắn biết chuyện này, phỏng chừng cũng phải kinh hãi. Phải biết rằng, phàm là người từng thấy hắn sử dụng Yến Luân Hồi đa số đều đã chết, còn sống mấy người không phải Long Hồn, chính là đồng bọn Thập Tự Hắc Ám. Mà Ma Quỷ lại có thể đối với tuyệt chiêu của hắn biết tường tận như thế, nói cách khác, không phải Long Hồn chính là người trong Thập Tự Hắc Ám của bọn họ, rất có thể tồn tại một kẻ phản bội bị Ma Quỷ mua chuộc trong quá khứ. Lại thậm chí là, người này có thể ngay từ đầu chính là Ma Quỷ âm thầm cắm quân cờ.
Chỉ là hắn sẽ là ai?
Đáng tiếc 11 cũng không biết, cho nên hiện tại hắn mới không có nhiều phiền não như vậy. Khi Trảm Nguyệt bay ngược trở về, 11 đưa tay tiếp nhận, nhân tiện nhẹ nhàng vạch sang bên người, nhất thời cắt cổ họng một chiến sĩ Ong Vàng. Một bông hoa máu tuyết phun ra, tên này vốn còn đang che mắt kêu đau vội giụt tay lại che cổ, máu tươi ồ ồ theo khe hở điên cuồng tuôn ra, hắn chậm rãi quỳ xuống, cuối cùng nghiêng đầu ngã trên mặt đất không còn hô hấp.
Thế giới của chúng ta tuân theo luật rừng của kẻ mạnh kẻ yếu, kẻ yếu chỉ có thể trở thành thức ăn của kẻ mạnh để lấp đầy bụng chúng. Thế giới động vật cũng vậy, thế giới con người cũng vậy. Giống như sói và cừu, sói không thể hiểu được sự yếu đuối của cừu, cũng giống như cừu không thể hiểu được sự hung tàn của sói. Khi sói gặp dê, kết quả chính là sói lấp đầy bụng, mà dê dâng ra thịt của mình. Điều gì sẽ xảy ra nếu những con cừu này có thể lấy hết can đảm, dám dùng sừng nhọn của mình chống lại những con sói đơn độc đói khát? Thật đáng tiếc đây chỉ là một vấn đề mang tính giả thiết, dê chung quy chỉ là dê nhỏ yếu, khi chúng nó gặp phải sói sẽ giang chân bỏ chạy, không có chút dũng khí đối kháng nào, cho dù tới chỉ là một con sói đơn độc cũng là như thế. Huống chi, đây còn là một đám "Dê mù".
Đội Ong Vàng không phải cừu non, nếu nhất định phải dùng động vật nào đó để hình dung bọn họ, như vậy đại khái chỉ có sư tử mới có thể thay thế. Trong Giới hắc ám, bọn họ là đội người đứng trên đỉnh kim tự tháp, cho tới bây giờ chỉ có bọn họ săn mồi người khác, nhưng không ai có thể dễ dàng săn mồi bọn họ. Nhưng khi đám "sư tử" này bị làm mù mắt, bọn họ liền biến thành không bằng cả dê. Từ thợ săn lưu lạc tới con mồi, cũng chỉ trong nháy mắt.
11 tựa như con sói cô độc đói khát đã lâu, khí thế hung hăng vọt vào trong đội Ong Vàng, theo mỗi một lần giơ tay lên đao rơi, sẽ mang đi từng sinh mệnh sống động. Ánh mắt của các chiến sĩ Ong Vàng mù tạm thời không nhìn thấy, nhưng không có nghĩa là thính giác và khứu giác của bọn họ cũng sẽ không nhạy, khi trong tai bọn họ nghe được tiếng tắt thở của các đồng bọn, trong mũi ngửi được mùi máu tươi nồng đậm kia, người ngu xuẩn cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Nỗi sợ bắt nguồn từ những điều chưa biết. Tại sao con người lại sợ hãi? Bởi vì họ cảm thấy bối rối và sợ hãi trước những người hoặc những thứ không rõ. Giống như học sinh thi không tốt, sợ về nhà sẽ bị cha mẹ trách cứ, bởi vì bọn họ không biết thái độ của cha mẹ sẽ như thế nào. Hoặc là giống như rất nhiều người sợ quỷ trong truyền thuyết, cũng bởi vì chúng ta không nhìn thấy chúng. Khi một mình đi lại trong ngõ nhỏ tối đen không ánh sáng, sẽ sinh ra ảo giác khó hiểu, giống như luôn có người trốn trong bóng tối đang nhìn trộm bạn. Sau đó càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ lại càng căng thẳng, ý niệm sợ hãi cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Tình huống đội Ong Vàng hiện tại gặp phải cũng là như thế, nhưng bọn họ đối mặt không phải cha mẹ trách cứ hoặc là quỷ hồn hư ảo mờ mịt, mà là kẻ địch có thể tùy thời có thể lấy mạng bọn họ. Hết lần này tới lần khác loại thời điểm này bọn họ nhìn không thấy kẻ địch ở nơi nào, không biết bên người ai là đồng bọn, ai là kẻ địch, thậm chí còn có người sinh ra ảo giác kẻ địch đã đứng ở phía sau mình. Không thể không nói, sức tưởng tượng của nhân loại luôn rất phong phú, loại ý niệm này một khi xuất hiện, liền rốt cuộc khó ngăn chặn lại. Càng nghĩ càng khẩn trương, càng nghĩ càng sợ hãi, trong căng thẳng và áp lực cực lớn, rốt cục có một người rốt cuộc chịu không nổi nữa, gầm nhẹ một tiếng, người thứ nhất ra tay trong nháy mắt liền đá ra ba cước, đá văng hai ba người bên cạnh đều văng ra, cảm giác được bên người không còn ai tới gần, hắn mới thở hổn hển buông xuống một tảng đá trong lòng. Cái gì đồng bọn, cái gì chiến hữu, lúc này ai cũng không đáng tin cậy, có thể dựa vào chỉ có chính mình.
Mà mấy người bị hắn đột nhiên làm khó dễ đá văng đụng vào người khác, nhất thời gây ra phản ứng dây chuyền. Lúc này mỗi người ít nhiều đều mang theo bầu không khí khẩn trương, cảm thấy có tiếng gió tập kích mặt, mấy chiến sĩ sắp bị đụng phải kia cũng gào thét một tiếng, nhấc chân lên liền muốn đem người đụng phải đá trở về. Nhưng mà bọn họ vừa gọi như vậy, những người khác xung quanh nhất thời cho rằng bọn họ cũng bị tập kích, hơn nữa mấy người cách gần, càng là trong nháy mắt bộc phát tất cả cảm xúc tiêu cực, liều lĩnh công kích bên người tất cả phàm là nhân loại có thể hô hấp.
Vì thế, cảnh tượng bắt đầu khống chế không được, hơn 10 tên chiến sĩ Ong Vàng mặc kệ là nguyện ý, hay là không tình nguyện, tất cả đều không thể tránh khỏi bị cuốn vào. Lúc này cho dù có người không tình nguyện cũng không thể không ra tay, bởi vì chính mình nhìn không thấy, càng biết rõ kẻ địch đang trốn ở bên người như hổ rình mồi, lúc này đột nhiên có người tập kích, phản ứng đầu tiên của bất kể kẻ nào chính là: bảo vệ tính mạng, phản kích. Cũng không thể vì một người còn chưa xác định là đồng bọn hay là kẻ địch, liền đánh cược bằng mạng mình chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận