Nhân Gian Băng Khí

Chương 965. Đâm nhói tim

Chương 965. Đâm nhói tim
Chương 965: Đâm nhói tim
Người dịch: PrimeK
Đưa Nguyệt Nhi đến công ty, chị Xuyên liền tự mình lái xe giải quyết công việc chồng chất, chuyện khác đều có thể kéo dài, nhưng ra album sắp tới thời hạn hợp đồng nhưng là không thể lại chậm trễ
Nguyệt Nhi đưa mắt nhìn Chị Xuyên sau khi rời đi, liền ở một đám v hộ tống, đi vào công ty trong ánh mắt ngưỡng mộ của các nhân viên
“keng! "Thang máy tới tầng trệt dừng lại, cửa thang máy vừa mới mở ra t, thoáng như trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, xuất hiện hai đạo phong cảnh tuyệt mỹ làm cho người ta luyến tiếc dời đi ánh mắt.
Chờ ở bên ngoài thang máy chính là hai người con gái, hai người đều là đại mỹ nữ có tư sắc, phong hoa tuyệt trong đó một người rõ ràng có huyết thống con lai, rất có phong tình dị quốc tha hương, ăn mặc cũng là lớn mật nóng bỏng với đôi chân dài miên man và bầu ngực nhô cao khiến, người ta nhịn không được sinh ra dục vọng nguyên thủy nhất, hận không thể xé toạc cái váy ngắn cũn cỡn kia nhìn trộm cái khu vực thần bí nhất kia
Cách ăn mặc của một mỹ nữ khác thì ngược lại, cô ăn mặc tương đối kín đáo, ngay cả cổ áo cổ cũng kín cổng cao tường làm cho người ta nhìn thấy khí chất thuần khiết tôn lên vẻ đẹp của cô, phối hợp với khuôn mặt thân thiết mỉm cười, tựa như thiếu nữ nhà bên làm cho người ta cảm thấy ấm áp cùng thoải mái.
Nhìn thấy hai người con gái này trong nháy mắt, khuôn mặt Âu Dương Nguyệt Nhi vốn là mang theo một tia sầu lo thoáng chốc nở rộ xuất phát từ nội tâm nụ cười, mặt mang theo nụ cười hỏi: "Văn Vi, Thanh Ngữ, hai người sao lại ở chỗ này?"
Văn Vi cười ha hả, tươi cười khả ái trêu chọc nói: "Ha, vấn đề này hình như chị hỏi hơi dư thừa thì phải? Tớ là CEO của công ty này, Thanh Ngữ lại là trợ thủ của tớ, hai chúng ta sao lại không ở đây?
Âu Dương Nguyệt Nhi đi ra khỏi thang máy, tức giận trừng mắt nhìn Văn Vi, nhăn cái mũi nhỏ đáng yêu, giận dữ nói: "Cậu biết rõ tớ cũng không phải đang nói cái này, cố ý trêu chọc tớ đúng không?"
Nguyễn Thanh Ngữ nhìn Âu Dương Nguyệt Nhi, lại nhìn Văn Vi, không khỏi lộ ra một tia bất đắc dĩ hai người con gái này, mặc kệ lúc nào, đàm luận cái dạng đề tài gì đều sẽ liên quan đến cô, cô cho tới bây giờ cũng chỉ là vô tình bị tai bay vạ gió.
Văn Vi ha ha cười cười, tiến lên kéo một cánh tay khác của Nguyệt Nhi, nói: "Được rồi, chúng ta đây là đang chờ cậu đây."
Âu Dương Nguyệt Nhi nghe vậy không khỏi ngẩn người, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Quả nhiên, Văn Vi đầu tiên là nhìn xem này đám tai vách mạch rừng phía sau cô, nhíu mày nói: "Đi trước đến văn phòng rồi nói đi" sau đó lại nói với đám đuôi kia: "Chúng ta có chuyện rất trọng yếu muốn nói, không thể bị quấy rầy các người hay là trước đi khu nghỉ ngơi ngồi một lát đi?"
Mấy tên bám đuôi đều lộ ra thần sắc do dự, một đám trông mong nhìn Âu Dương Nguyệt Nhi lại thấy Nguyệt Nhi gật gật đầu với bọn họ, mấy cái đuôi này mới rất bất đắc dĩ tạm thời rời đi.
Ba người con gái cùng đi về văn phòng của Nguyệt Nhi, 3 mỹ nữ tỏa sáng khiến cho các nhân viên công ty gần như nín thở
Rốt cuộc là chuyện gì? "Âu Dương Nguyệt Nhi đã sớm miễn dịch loại ánh mắt nhìn mình chằm chằm này, cau mày vừa đi vừa hỏi
Văn Vi lắc đầu nói: "Đến văn phòng rồi hãy nói, nơi này không tiện”.
Âu Dương Nguyệt Nhi nghi hoặc lại nhìn về phía Nguyễn Thanh Ngữ, đã thấy Nguyễn Thanh Ngữ cố ý dời tầm mắt sang một bên, không đáng đáp lại Nguyệt Nhi càng cảm thấy mê man, hai người này đang làm cái gì?
Đi tới ngoài cửa phòng làm việc, Âu Dương Nguyệt Nhi lui xuống, nhíu mày hỏi: "Tiểu Nhị đâu?
Tiểu Nhị là thư ký của cô, bình thường Nguyệt Nhi bất kể là đi làm hay là tan tầm, đều có thể nhìn thấy cô ngồi ở cửa trước bàn làm việc nhưng là hiện tại, cái bàn này lại là trống rỗng.
Văn Vi giải thích: "Tớ tách cô ấy ra”.
Nguyệt Nhi sửng sốt nói: "Vì sao?”
Văn Vi hướng cửa phòng làm việc bĩu môi, nói: "Tự cậu vào sẽ biết.
Âu Dương Nguyệt Nhi nheo mắt, vẻ mặt cổ quái nhìn Văn Vi cười nheo mắt, lại nhìn Nguyễn Thanh Ngữ có chút kích động, không nghĩ ra hai người con gái này rốt cuộc đang buôn bạc giả gì
Tiến lên vài bước, đặt tay lên nắm cửa, nhẹ nhàng mở khóa cửa
Theo "răng rắc" một tiếng vang nhỏ, cửa phòng làm việc này bị đẩy ra Âu Dương Nguyệt Nhi đứng ở cửa nhìn vào bên trong, bỗng nhiên "A" một tiếng kêu lên thành tiếng, lập tức lại ý thức được cái gì, vội vàng hai tay che miệng, thế nhưng nước mắt cũng đã đảo quanh trong mắt.
Trong phòng làm việc của cô có một người ngồi, một người đàn ông rất trẻ tuổi mặc dù người này vẫn đưa lưng về phía cô, nhưng bóng lưng kia, cô ngay cả nằm mơ cũng sẽ không quên.
11!
Không biết là đột nhiên cảm thấy kinh hỉ, hay là cảm thấy ủy khuất, Âu Dương Nguyệt Nhi thậm chí quên đi vào, ngây ngốc đứng ở cửa, hai tay gắt gao che miệng, nước mắt không khống chế được nhỏ xuống.
Văn Vi đi tới phía sau cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của cô, Nguyệt Nhi lúc này mới nhẹ nhàng run lên, mãnh liệt phục hồi tinh thần lại.
“Đi vào đi "Văn Vi ở bên tai cô nhỏ giọng nói, sau đó nhẹ nhàng ở sau lưng cô đẩy một cái, lại lặng lẽ đóng cửa phòng lại.
“Kẹt! "Theo cửa phòng khóa lại, Văn Vi thở phào nhẹ nhõm ngẩng đầu nhìn Nguyễn Thanh Ngữ còn đứng ở nơi đó, đi tới cười khổ nói:" Cậu thật vĩ đại!”
Nguyễn Thanh Ngữ lắc đầu, nhìn cánh cửa kia, nhẹ giọng nói: "Nguyệt Nhi chịu rất nhiều khổ mới có thể kiên trì đến bước này, tớ không bằng cô cho nên cô ấy hẳn là có hạnh phúc, tớ chỉ biết chúc phúc, sẽ không đi ghen tị."
Văn Vi ôm đầu vai Nguyễn Thanh Ngữ, rất có cảm xúc nói: "Cậu là một cô gái tốt rồi sẽ có kết cục tốt"
Nguyễn Thanh Ngữ ngẩng đầu nhìn cô một cái, cười nói: "Cậu cũng vậy.
Văn Vi lập tức thay đổi khuôn mặt cười tủm tỉm, một đôi mắt xinh đẹp híp lại thành một đôi nguyệt nha cong cong, lắc đầu lắc tai cười nói: "Cám ơn nha, chờ đến ngày cậu thật sự tìm được chốn về tốt, đừng quên thông báo cho tớ."
Nguyễn Thanh Ngữ ra vẻ ngạc nhiên nói: "Cậu muốn đi đâu?cậu cũng là cô gái tốt, sao cậu lại vội vã lập gia đình như vậy?"
“Ai nha "Văn Vi xắn tay áo giả vờ cả giận nói:" Con nha đầu thối này, lại dám trêu chọc chị đúng không? Để chị cho mày ăn đòn”
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận