Nhân Gian Băng Khí

Chương 973. Đám cưới bí mật 5

Chương 973. Đám cưới bí mật 5
Chương 973: Đám cưới bí mật 5
Người dịch: PrimeK
Ngay sau khi xe của Âu Dương Bác đi vào không lâu, lại một chiếc xe con bọ cánh cứng từ xa chạy tới. Chiếc xe con bọ cánh cứng này dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của các chiến sĩ vệ đội thân thiết của Âu Dương Bác vừa tới cửa tiểu khu, nhóm chiến sĩ Thập Tự Hắc Ám trước đó đã biến mất lại một lần nữa giống như u linh vô thanh vô tức xông ra ngăn cản đường đi.
Chị Xuyên ngồi trong xe, có chút nghi hoặc lại có chút thấp thỏm đánh giá đám đàn ông dũng mãnh toàn thân trên dưới không ai không tản ra hơi thở máu tanh này. Chỉ là những người này không có một ai tiến lên trao đổi với cô, càng không có ý nhường đường. Đợi không bao lâu, mới nhìn thấy một người trẻ tuổi đầu nhuộm tóc vàng, một bộ tướng lưu manh lắc lư hướng cô đi tới.
Chị Xuyên đương nhiên nhận ra Vịt Bầu, hắn gần như chính là cái bóng dáng của Nguyễn Thanh Ngữ, mỗi ngày Thanh Ngữ bất kể là đến trường học hay đến công ty, hắn đều là tài xế kiêm vệ sĩ chuyên dụng, bởi vậy chị Xuyên cũng từng trao đổi với hắn. Mắt thấy gương mặt quen thuộc này, Chị Xuyên hơi có chút bất an tâm tình mới thoáng thả lỏng xuống, vội vàng hạ cửa sổ xe xuống cùng Vịt Bầu chào hỏi.
Vịt Bầu đi tới trước xe, đầu tiên là hàm chứa lễ tiết tính mỉm cười cùng Chị Xuyên chào hỏi, sau đó mắt nhìn một lần bên trong xe, thấy không có những người khác, lúc này mới phất tay cho đi.
Sau khi chị Xuyên đi vào không bao lâu, rất nhanh lại có một chiếc xe xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Nhìn chiếc Hummer từ xa chạy tới, thần sắc Vịt Bầu lại dần dần trở nên ngưng trọng.
Lần này tới, là ai?
------------
Xe Hummer một đường thẳng tắp đi tới bên ngoài tiểu khu chậm rãi dừng lại, đèn lớn sáng loáng đầu xe chiếu thẳng vào Vịt Bầu cùng một đám các chiến sĩ Thập Tự Hắc Ám chắn ở tiểu khu bên ngoài, khiến mắt họ gần như không mở ra được. Vịt Bầu nhíu mày, hướng các chiến sĩ phía sau truyền ra một thủ thế "Cẩn thận", sau đó liền lấy can đảm một người hướng chiếc Hummer kia dựa vào cho đến giờ khắc này, hắn vẫn đang suy đoán trong chiếc xe này sẽ là ai? Những gì nên đến đều đã đến, ngoại trừ Lãnh Dạ không được thông báo, mà Trương Hân Hân bởi vì 11 bận tâm đến DK vẫn luôn ở bên cạnh cô âm thầm canh giữ, bởi vậy cũng không thông báo Hân Hân cùng Sở Phàm đến, nếu không lấy năng lực DK nhất định sẽ biết, về phần chị Xuyên xuất hiện căn bản là ngoài ý muốn, như vậy một lần là đủ rồi, Vịt Bầu cũng không muốn đem chuyện 11 giao phó cho hắn làm hỏng.
Đi tới bên cạnh cửa xe, trời tối như mực chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng mơ hồ bên trong, Vịt Bầu xoay sở một chút, mới lễ tiết hơi khom lưng, nhẹ nhàng gõ gõ vị trí ghế lái.
Cửa xe rất nhanh đã bị kéo xuống, khi thấy rõ ràng bên trong lộ ra một gương mặt tươi cười khiến tim người ta đập nhanh, Vịt Bầu không khỏi kinh ngạc, càng là thốt ra kêu lên: "Lục Đạo?"
“Trời ạ! Người lái xe này, lại là Lục Đạo? Tên âm mưu đó? Sao hắn lại ở đây? Vịt Bầu chỉ cảm thấy đầu óc lập tức nổ tung, càng là xuất hiện ngắn ngủi trống rỗng đầy đầu ý niệm chỉ còn lại có: Xong rồi xong rồi, cái này xong rồi
Về phần tại sao xong rồi? Trong khoảng thời gian ngắn hắn không nghĩ tới nhiều như vậy, chỉ mơ hồ cảm thấy khẳng định có người để lộ tin đồn, nhưng mặc kệ là ai để lộ tin đồn, cuối cùng phải chịu tiếng xấu nhất định là hắn, ai bảo hắn là thủ môn đây? Quan trọng hơn là, Vịt Bầu theo bản năng cảm thấy, chỉ cần có Lục Đạo xuất hiện, liền nhất định không có chuyện tốt phát sinh. Phải biết hôm nay chính là ngày đại hỉ của 11, nếu xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, ai cũng không biết hắn có thể bạo tẩu hay không. Một khi bạo tẩu, kết quả sẽ là rất đáng sợ.
Bên này Vịt Bầu còn đang trong lúc kinh ngạc cùng bi thương thất thố ngắn ngủi, trong xe, Lục Đạo đẩy gọng kính, hứng thú nhìn Vịt Bầu giống như mất hồn, khóe miệng càng lộ ra một nụ cười như có như không.
May mắn những năm gần đây đi theo Hầu Tử bọn họ trải qua không ít sóng to gió lớn, tố chất tâm lý của Vịt Bầu cũng được rèn luyện cao hơn người bình thường rất nhiều, chỉ sau khi thất thần ngắn ngủi hắn rất nhanh liền tỉnh táo lại, tầm mắt Vịt Bầu lập tức lại chuyển qua người nọ ngồi ở bên cạnh Lục Đạo mặc dù sau khi nhận ra Lục Đạo hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi nhìn thấy người kia, thân thể Vịt Bầu vẫn không tự chủ được rung động một chút, trong lòng càng lật lên từng tầng sóng to gió lớn.
Vận Mệnh 13!
Trời ạ! Vịt Bầu muốn phát điên, vì sao ngay cả hắn cũng tới? Rốt cuộc là tên khốn nào để lộ tin tức?
Mặc dù trong lòng đang quay cuồng, nhưng trên mặt Vịt Bầu cũng không dám biểu lộ ra, chỉ dùng sức nuốt nước miếng, hai mắt không chớp nhìn người ngồi ngay ngắn đang cúi đầu.
13 an vị ở nơi đó, nhưng nếu như không phải dùng mắt thường nhìn, thật sự rất khó nhận ra sự tồn tại của ông ta, ông ta tựa như 11, không hề có cảm giác tồn tại, phải nói ông ta mạnh hơn 11 một chút, mặc dù Vịt Bầu không muốn thừa nhận đại ca nhà mình thua người khác, nhưng ngay cả 11 chính mình cũng thừa nhận còn xa không bằng 13, hắn cho dù không phục cũng không có cách nào huống hồ 13 thành danh đã hơn 20 năm, 20 năm chưa từng thất bại, loại chiến tích này ngay cả 11 cũng phải mặc cảm, dù sao Vịt Bầu cũng không thể phủ nhận 11 sở dĩ có thể quật khởi trong thời gian ngắn như thế công lao Lục Đạo cùng Bộ đội Vận Mệnh âm thầm tương trợ là không thể bỏ qua, nhưng là 13 cũng là thật sự từng bước một, một con ruồi chân dựa vào chính mình đẫm máu dốc sức làm việc mới từng bước một đi lên thần đàn, hai người cao thấp vừa nhìn liền biết
Bạn cần đăng nhập để bình luận