Nhân Gian Băng Khí

Chương 974. Đám cưới bí mật 6

Chương 974. Đám cưới bí mật 6
Chương 974: Đám cưới bí mật 6
Người dịch: PrimeK
Giờ phút này, 13 đang cúi đầu, trong tay cầm một con dao găm ở trên người ông ta không có tản mát ra nửa điểm khí tức có thể làm cho người ta cảm thấy tim đập nhanh, thế nhưng áp lực tâm lý hắn mang đến cho Vịt Bầu lại ngay cả Âu Dương Bác cũng so ra kém, nếu như nói Âu Dương Bác giống như một ngọn núi lớn cao không thể với tới, như vậy 13 làm cho người ta cảm giác giống như là một tòa mây thẳng tắp, Âu Dương Bác tuy rằng khí thế bàng bạc nhưng 13 mang đến cho người ta cảm giác áp bách lại càng nồng đậm.
Đối mặt với 13, ngay cả Vịt Bầu cũng cảm thấy hoảng hốt không có lý do, mặc dù hắn cũng rõ ràng, 13 cũng không cố ý tạo áp lực gì cho hắn, hắn sở dĩ có cảm giác áp bách tâm lý như vậy, vẫn là bởi vì danh tiếng của 13 quá mức vang dội nhưng rõ ràng, nếu quả thật muốn cho hắn đối với sự tồn tại của 13 làm như không thấy, hắn vẫn không làm được dù sao Vịt Bầu cũng không phải là bọn Hầu Tử, Hoàng Hậu, hắn chỉ là một tiểu nhân vật nhỏ bé không đáng kể mà thôi.
"Vịt Bầu, nhìn thấy chúng ta rất giật mình à?" Lục Đạo âm thanh rốt cục đem lực chú ý của Vịt Bầu từ trên người 13 dời đi, hơn nữa một lần nữa dời trở lại trên người Lục Đạo.
Môi Vịt Bầu giật giật, muốn nói chuyện rồi lại không biết nên nói cái gì, cuối cùng toàn bộ hóa thành một trận khô cằn cười gượng.
Lục Đạo nhếch môi, lộ ra một loạt hàm răng trắng như tuyết, trên mặt tiếp tục treo cái loại mỉm cười làm cho người ta run rẩy từ đáy lòng, nói: "Có phải không hoan nghênh chúng ta?"
"Sao có thể chứ" Vịt Bầu không chút nghĩ ngợi lập tức thốt ra nhưng lời vừa thốt ra, hắn lập tức tỉnh ngộ lại, hận không thể tát mình một bạt tai.
Quả nhiên, hắn lời này mới vừa ra một ngụm, Lục Đạo trên mặt lập tức nở rộ ra nụ cười sáng lạn theo lời của hắn nói ra: "À ta còn tưởng rằng các ngươi không hoan nghênh chúng ta, là ta suy nghĩ nhiều, nói như thế nào chúng ta đều vẫn là đồng minh thân mật nhất không phải sao?
“Cái này...... "Vịt Bầu sắp khóc rồi, đây là cái gì với cái gì ? Người hắn thật sự không dám cho vào, nếu không 11 trách tội xuống, hắn có thể chịu không nổi, nhưng Lục Đạo đều nói đến nước này, hình như không cho vào lại không được, bằng không sẽ đắc tội với "đồng minh", Vịt Bầu bây giờ cũng hận không thể nhặt được cục gạch đập mạnh vào đầu mình ngất xỉu, lần đầu tiên hắn phát hiện, thì ra thủ môn cũng là một việc khổ sai.
May mắn không để cho Vịt Bầu khó xử bao lâu, âm thanh "Vô cùng thân thiết" của Cuồng Triều đúng lúc tại bên tai hắn vang lên, hỏi: "Bọn họ có mấy người?"
Lúc Cuồng Triều nói ra những lời này đồng thời, Lục Đạo cách Vịt Bầu gần nhất không có cảm giác gì, nhưng là 13 nhưng là dường như có cảm giác thoáng gật đầu, không dấu vết nhẹ nhàng liếc Vịt Bầu một cái sau đó lại lần nữa cúi đầu xuống bất quá động tác này của hắn không chỉ có là Vịt Bầu, mà ngay cả Lục Đạo đều không nhận ra được
Vịt Bầu vỗ trán một cái, lúc này mới nhớ tới lực chú ý của mình dừng ở Lục Đạo và 13, còn chưa kịp kiểm tra bên trong xe hắn vội vàng dời tầm mắt khỏi Lục Đạo, liếc về phía ghế sau, nhưng là cái nhìn này, hắn không khỏi lại một lần nữa kinh ngạc.
Gia Cát Hoàng?
Vịt Bầu nhất thời há to miệng, cảm giác cái đầu này cũng nhanh không xoay lại được, vì sao ngay cả ông ta cũng tới?
Vịt Bầu có thể nhận ra Gia Cát Hoàng cũng không kỳ quái, hắn từng cùng 11 đi Trấn Thiên Độ gặp qua người này, hơn nữa hắn càng biết Gia Cát Hoàng chính là cha ruột của 11. Lúc trước khi bọn họ ở Thái quốc, Lục Đạo từng ở ngoài ngàn dặm nói ra bí mật của Gia Cát Hoàng chính là cha ruột của 11. Tuy rằng nội dung sau đó bị Cuồng Triều thật nhanh cắt đứt, đám người Vịt Bầu cùng Hoàng Hậu cũng không thể nghe được nội dung nói chuyện sau đó giữa 11 và Lục Đạo, nhưng câu nói Gia Cát Hoàng chính là cha của 11. Vịt Bầu vẫn nhận được. Mặc dù khi đó Vịt Bầu còn đang ở kinh thành Long quốc, nhưng đừng quên hắn cũng có bộ đàm, có bộ đàm thì tương đương có thể tiếp sóng trực tiếp từ 11 bất cứ lúc nào.
Giờ phút này, chợt nhìn thấy ngay cả Gia Cát Hoàng cũng lên sân khấu, khiếp sợ trong lòng Vịt Bầu có thể tưởng tượng được nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt Vịt Bầu lại chuyển qua một thiếu nữ ngồi ở bên cạnh Gia Cát Hoàng, thiếu nữ này ước chừng cũng chỉ hơn 20 tuổi, thoạt nhìn rất điềm đạm nho nhã, có chút hương vị hiền thê lương mẫu, làm cho người ta cảm giác rất thân thiết cũng rất thoải mái, khiến người ta không tự chủ được liên tưởng đến một người con gái khác rất giống cô - Nguyễn Thanh Ngữ căn bản không cần đoán nhiều, Vịt Bầu liếc mắt một cái liền nhận ra, thiếu nữ này chính là chị ruột của 11, Gia Cát Tuệ ngay cả bố cùng chị của đại ca cũng xuất hiện, lại ngăn cản giống như là không đúng, bất quá cứ như vậy cho bọn họ vào tựa hồ cũng không được, Vịt Bầu cảm thấy rất là khó xử, cười gượng xin lỗi một tiếng, lui ra vài bước, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Cuộc điện thoại này không phải gọi giả, muốn ở trước mặt loại người 13 này chơi trò là chuyện rất khó, cho nên Vịt Bầu thật sự bấm một dãy số, bất quá tiếp điện thoại vẫn là Cuồng Triều.
Sau khi điện thoại được kết nối, con Vịt Bầu ôm di động nhỏ giọng nói: "Cái kia... Lục Đạo, còn có Gia Cát Hoàng Gia Cát Tuệ đều tới thì làm sao bây giờ?"
"Cho bọn họ vào đi" trong bộ đàm truyền đến âm thanh lạnh như băng của 11
Nghe được 11 lên tiếng, Vịt Bầu lúc này mới chính thức thở phào nhẹ nhõm, đầu tiên là hướng bức "Người tường" phất phất tay, ý bảo bọn họ nhường đường, lại trở lại bên cạnh xe cười nói: "Các vị có thể đi vào...
Lục Đạo cười cười, dừng tay tỏ vẻ không thèm để ý loại chuyện này, buông thắng tay xuống liền lái chiếc Hummer này vượt qua tường người chạy vào trong tiểu khu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận