Nhân Gian Băng Khí

Chương 986. Chờ anh, cả đời 12

Chương 986. Chờ anh, cả đời 12
Chương 986: Chờ anh, cả đời 12
Người dịch: PrimeK
Âu Dương Bác cả đời gặp vô số người, nhưng người đàn ông trung niên này lại cho ông ta một loại cảm giác rất đặc biệt, đó là một loại cảm giác rất mông lung rồi lại nói không rõ ràng, loại cảm giác này ông ta đã từng một mình nhìn thấy qua, người kia tên là Vấn Thiên.
Đó là một con quái vật, một con người không kém gì những con quái vật trong Long Hồn! Trong nháy mắt, Âu Dương Bác đã đưa ra đánh giá khách quan cho người đàn ông trung niên chưa biết tên này.
Mà lúc này, vị người đàn ông trung niên này đã đi tới trước người,Âu Dương Bác vươn tay mang theo mỉm cười nói: "Xin chào, Âu Dương tướng quân!"
Âu Dương Bác sắc mặt bình tĩnh vươn tay cùng hắn bắt tay, trầm giọng hỏi: "Ông là?”
Người đàn ông trung niên nhếch miệng cười một chút, nói ra: "Gia Cát Hoàng chúng ta trước kia nói chuyện qua điện thoại"
Lông mày Âu Dương Bác bất giác nhảy dựng, bật thốt lên: "Thiên Cơ?”
"Ha ha, là tôi" nụ cười Gia Cát Hoàng có chút chán chường, ánh mắt càng là ảm đạm không sáng bóng hơn 20 năm sinh hoạt chán chường đã sớm khiến ông ta không còn thần thái như trước kia, hôm nay chỉ là một bộ thể xác già nua
Âu Dương Bác hơi nheo mắt, tầm mắt lại qua lại đánh giá Lục Đạo và Gia Cát Hoàng, không khỏi suy đoán Long Hồn Thiên Cơ làm sao có thể đi cùng một chỗ với bọn 13?
Tựa hồ là đoán được nghi hoặc trong lòng Âu Dương Bác, Gia Cát Hoàng tự mình vạch trần nói: "Trường Sinh là anh họ của vợ tôi"
Lúc này Âu Dương Bác mới lộ ra vẻ mặt giật mình, ông ta không biết vợ Gia Cát Hoàng là ai, nghĩ đến hẳn cũng là người nào đó của Long gia, hơn nữa trước kia quan hệ với 13 tương đối gần, tên thật là Long Trường Sinh, điểm ấy Âu Dương Bác vẫn rõ ràng.
Ánh mắt Âu Dương Bác lại lần nữa rơi xuống người con gái phía sau Gia Cát Hoàng nhìn nhu thuận thanh thuần, rất dễ dàng làm cho người ta hảo cảm kia hỏi: "Con gái của ông?"
“Đúng vậy. "Gia Cát Hoàng gật đầu nói:" Đây là đại con gái Gia Cát Tuệ của tôi.
Không cần Gia Cát Hoàng phân phó, Gia Cát Tuệ nhu thuận chủ động tiến lên chào hỏi: "Bác Âu Dương!”
“Được. "Âu Dương Bác hài lòng gật đầu, hỏi Gia Cát Hoàng:" Con gái lớn của ông? Nói như vậy ông còn có một đứa con?
Gia Cát trên mặt lộ ra một tia cười khổ, gật đầu nói: "Tôi còn có một đứa con trai" Nói xong, ánh mắt liền liếc về phía phòng bếp.
Nhìn thấy động tác này của ông ta, đáy lòng Âu Dương Bác chợt run lên, khuôn mặt luôn luôn trời sập không sợ hãi cũng có chút rung động, mở to mắt giật mình hỏi: "Hắn là con trai của ông?"
Gia Cát Hoàng cười khổ nói: "Đúng vậy, bọn họ đều là con của tôi và Long Nguyệt.
Âu Dương Bác mãnh liệt hít vào một ngụm khí lạnh, há to miệng thật lâu cũng không thể khép lại cũng khó trách ông ta lại giật mình như vậy, Long Nguyệt là ai ông ta đương nhiên rõ ràng, chỉ là chưa bao giờ biết Long Nguyệt lại là vợ của Long Hồn Thiên Cơ, hơn nữa còn sinh cho ông ta một đôi con cái, một là Long Nguyệt nhân vật trong danh sách cấm kỵ Long Hồn, một là Long Hồn Thiên Cơ, hai người thân phận vốn nên đối địch này lại là vợ chồng? Âu Dương Bác trong khoảng thời gian ngắn đều có chút khó có thể tiếp nhận, huống hồ Long Nguyệt không phải đã mất tích hơn 20 năm sao? Cô ta sinh hai đứa con khi nào?
Lắc đầu, Âu Dương Bác đem phần nghi ngờ cùng kinh ngạc trong lòng tạm thời đè xuống, bên trong Long Hồn có quá nhiều bí mật là đẳng cấp của ông ta còn không thể tiếp xúc, cho nên rất nhiều chuyện ông ta không biết cũng không kỳ quái chỉ là Long Hồn Thiên Cơ lại là bố ruột của 11, mà mẹ ruột của hắn lại là Long nguyệt. Tin tức này trong thời gian ngắn Âu Dương Bác khó có thể tiêu hóa?
Trầm mặc một lát sau, Âu Dương Bác lại đưa ra nghi vấn trong lòng, hỏi: "Nếu nó là con trai ông, tại sao lại lưu lạc ra nước ngoài?”
Gia Cát Hoàng chua xót cười cười, thở dài nói: "Nói đến đây Long Nguyệt sinh con chỉ có Trường Sinh ở bên cạnh cô ấy, hơn nữa lúc ấy cường địch chờ Long Nguyệt sinh hạ hai đứa trẻ, hai đứa trẻ này đã bị người cướp đi, là Trường Sinh liều mạng mới cướp Tiểu Tuệ về nhưng là con trai tôi......" Nói tới đây, Gia Cát Hoàng liền im lặng không nói, lời tiếp theo không cần nói quá rõ ràng, Âu Dương Bác tự nhiên có thể nghe hiểu Gia Cát Tuệ đứng ở phía sau Gia Cát Hoàng, lặng lẽ đánh giá thân ảnh đang bận rộn trong phòng bếp kia, trên mặt cũng có thần sắc thương tiếc
Âu Dương Bác hơi nhíu mày, nghiêm túc nói: "Cô ấy sinh ở 'nơi đó'?
Ừ "Gia Cát Hoàng gật gật đầu đáp:
Âu Dương Bác thở ra một hơi, không biết nên nói cái gì, cha con hai đời đều là Cao thủ Long Hồn, màmẹ Long Nguyệt của 11 nếu như không xảy ra chuyện kia, chỉ sợ cũng đã sớm tiến vào Long Hồn cả nhà này, thật đúng là mỗi người đều là gien tốt !
Âu Dương Bác quay đầu nhìn về phía phòng bếp, hỏi: "Hắn biết chưa?
Gia Cát Hoàng gật đầu, cười khổ nói: "Biết rồi!”
Vậy cha con các người nhận nhau?
Trên mặt Gia Cát Hoàng lộ ra một tia xấu hổ, nhẹ nhàng lắc đầu.
Âu Dương Bác nhướng mày, sắc mặt cũng trầm xuống, hỏi: "Hắn không chịu nhận ông?
Gia Cát Hoàng lắc đầu nói: "Thời cơ không đúng, ta vốn cũng không muốn cho hắn biết nhanh như vậy, bất quá......" Nói xong, hắn lại liếc nhìn Lục Đạo một cái, cũng không biết nên cám ơn hắn hay là nên tức giận hắn mà Lục Đạo nhận ra Gia Cát Hoàng nhìn mình, quay đầu cùng hắn cười cười, trong nụ cười của Lục Đạo luôn làm cho người ta cảm thấy tựa hồ cất giấu thứ gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận