Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 139: Nhất Phẩm bảng

Chương 139: Nhất Phẩm bảng

Sáng sớm, ở Thần Đô đột nhiên tí tách đổ mưa nhỏ.

Vài tiếng vó ngựa phá vỡ yên lặng lúc sáng sớm, một chiếc xe ngựa xa hoa xuất hiện ở cuối con đường, chạy thẳng đến cổng chính Võ viện mới dừng lại.

Hai con ngựa kéo xe thoạt nhìn vô cùng thần tuấn, bộ lông màu hoàng kim óng ánh, trên trán gồ lên, giống như mọc sừng.

Đây chính là long mã trong truyền thuyết, chỉ có hoàng thất mới có tư cách cưỡi.

Xe ngựa này dùng long mã kéo xe, đương nhiên là người trong hoàng thất.

“Điện hạ, nơi này chính là Võ viện.”

Cửa xe mở ra, một nam tử áo đen xuống xe trước.

Hắn chính là con trai trưởng Cố gia, Cố Vân Phi.

Bên cạnh có thị vệ mở dù, che mưa cho hắn.

Sau đó, một gã nam tử mặc hoa phục màu vàng sáng cũng xuống xe, chỉ thấy hắn mày kiếm mắt sáng, khí thế hiên ngang, nơi giữa chân mày có một vòng tròn màu đỏ chót lớn chừng ngón tay, tăng thêm cho hắn vài phần khí thế khiếp người.

Người này chính là ngũ hoàng tử đương triều Triệu Hãn.

Đây là lần đầu tiên hắn tới Võ viện, lúc quan sát đại môn Võ viện, hắn còn thấy hơi ngoài ý muốn: “Người người đều nói Võ viện đã xuống dốc, không ngờ rằng vẫn còn có khí thế như vậy.”

Đại môn của Võ viện xây dựng rất khí phái, không hề kém mấy đại nha môn trong Thần Đô.

Cố Vân Phi nói: “Năm đó, thái tổ hoàng đế có kỳ vọng rất cao với Võ viện. Đáng tiếc, thời thế đổi thay, Võ viện đã xuống dốc thành như vậy.”

“Đúng vậy, hai viện Văn Võ mà thái tổ xây dựng đã làm trái với ước nguyện ban đầu của hắn.”

Cố Vân Phi hỏi: “Điện hạ muốn tới Võ viện tra tư liệu gì vậy?”

Nói thật, hắn không muốn giao thiệp quá mức thân cận với vị ngũ hoàng tử này, nhưng mà lần này thật sự không có cách nào từ chối.

Hắn chỉ mong nhanh chóng xong việc, miễn cho bị cuốn vào trong phân tranh hoàng thất.

Thân thể đương kim hoàng đế vẫn luôn không tốt, bởi vì có vài nguyên nhân mà chậm chạp không lập thái tử. Cùng với việc thân thể hoàng đế càng ngày càng kém, đấu tranh giữa các hoàng tử cũng càng ngày càng kịch liệt.

Vị ngũ hoàng tử trước mắt này, sau lưng có không ít người ủng hộ.

Những năm này, Cố gia vẫn luôn theo nguyên tắc làm việc khiêm tốn, tuyệt đối không muốn cuốn vào tranh đấu trong hoàng thất.

Ngũ hoàng tử nói: “Ta muốn tìm đọc một ít tư liệu về Hạ triều.”

Hạ triều?

Cố Vân Phi giật mình, nhớ tới tin đồn nào đó gần nhất mới nghe được.

Trên mặt hắn không biểu hiện ra, hỏi: “Nếu tra tư liệu thì vì sao ngươi lại không tới Văn viện?”

Ngũ hoàng tử mỉm cười nói: “Năm đó thư tịch thiên hạ do thái tổ thu thập đều đặt ở Văn viện, nhưng hiếm người biết được thái tổ lại cho người sao chép tất cả thư tịch thêm một phần, đặt trong Võ viện. Sách mà Văn viện có, Võ viện cũng có.”

“Thì ra là thế.”

Cố Vân Phi thật sự không biết chuyện này.

Hai người đang định vào Võ viện, đột nhiên ngũ hoàng tử quay đầu nhìn lại, hỏi: “Người kia chính là người đổi bảng à?”

Cố Vân Phi quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy lão giả kia đang khập khiễng đi tới, nói: “Đúng vậy.”

Hắn thầm kinh hãi, vị ngũ hoàng tử này rõ ràng chỉ là tam phẩm, thế mà lại phát hiện ra lão giả này đến trước hắn một bước.

Theo quy củ Hồng Lâu, người của hoàng thất và trong triều đình đều không lên bảng. Chính bởi vì thế, phần lớn mọi người đều không biết được rốt cuộc hoàng thất và triều đình có bao nhiêu cao thủ.

Tĩnh Hải vương là một ngoại lệ, trong mắt người đời, hắn không phải là hoàng thất mà giống như một kẻ tự do ngoài triều đình Đại Chu, là một quân phiệt có quân đội riêng.

Việc hắn được Hồng Lâu xếp vào Nhất Phẩm bảng có thể thấy được triều đình có thái độ gì với hắn.

Vị ngũ hoàng tử trước mắt này là người trong hoàng thất hàng thật giá thật. Cố Vân Phi chỉ biết hắn có tu vi tam phẩm, nhưng thực lực cụ thể như thế nào, có thể được xếp lên vị trí Tiềm Long bảng thì đều là một điều bí ẩn.

Ngũ hoàng tử khá hăng hái nói: “Nếu như gặp được, vậy xem bảng nào có thay đổi.”

Cố Vân Phi sao cũng được.

Rất nhanh, chỉ thấy lão giả kia đi đến trước Tiềm Long bảng.

Không thể nào, lại là Tiềm Long bảng?

Mấy tháng này, không biết Tiềm Long bảng đã thay bao nhiêu lần rồi.

Lúc này đây, sẽ lại không phải bởi vì nam nhân kia chứ?

Cố Vân Phi nghĩ ngợi. Chẳng mấy chốc, lão giả kia đã thuần thục dán bảng danh sách mới lên. Hắn nhìn kỹ, không khỏi chấn động.

Cố Dương vẫn ngồi trên vị trí số một, không biến thành Thần Thông cảnh.

Thay đổi là hạng thứ hai, Sở Tích Nguyệt lại bị đẩy xuống hạng ba, người đẩy nàng xuống dưới là Bùi Thiến Lan vốn ở hạng năm, cột tu vi phía sau rõ ràng viết nhất phẩm!

Không ngờ trên Tiềm Long bảng lại đồng thời xuất hiện hai vị cường giả nhất phẩm!

Đương nhiên hắn biết Bùi Thiến Lan, nàng chính là vương phi của Tĩnh Hải vương hạng nhất Nhất Phẩm bảng, Bùi Thiến Lan xếp hạng bảy trên Hồng Nhan bảng, thiên sinh lệ chất.

Ngũ hoàng tử ở bên cạnh tấm tắc lấy làm kỳ lạ: “Nghe nói thiên sinh lệ chất cũng là một kiểu thể chất đặc thù. Người có được kiểu thể chất này thường thường có Thất Khiếu Linh Lung Tâm, nếu có thể thức tỉnh, học tập bất cứ võ nghệ gì đều sẽ vừa học là biết, vừa biết là tinh thông.”

“Điện hạ đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, Vân Phi bội phục.” Cố Vân Phi nịnh nọt một câu.

Khi hai người đang nói chuyện, lại thấy lão giả kia không hề rời đi, mà đi tới trước Nhất Phẩm bảng, sau đó vươn tay gỡ bảng danh sách đã phai màu kia xuống.

Ánh mắt hai người đều nheo lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Nhất Phẩm bảng cũng đổi bảng!

Tầm cỡ của Nhất Phẩm bảng không phải là thứ mà Thiên Kiêu bảng và Tiềm Long bảng có thể so sánh được.

Người có thể leo lên Nhất Phẩm bảng đều là cường giả tuyệt đỉnh chỉ dưới Thần Thông cảnh. Trong thời đại Thần Thông cảnh hiếm khi xuất thế, mỗi một vị cường giả trên Nhất Phẩm bảng đều có được sức mạnh có ảnh hưởng lớn.

Ở Đại Chu, muốn so sánh thực lực của chiến lực đứng đầu mỗi thế lực thì chỉ cần nhìn Nhất Phẩm bảng là được rồi. Nhà ai lên bảng nhiều, thực lực nhà đó càng mạnh.

Giống như Tĩnh Hải vương đệ nhất Nhất Phẩm bảng này lấy sức mạnh của một người độc bá Tĩnh châu, sáng lập ra một thế lực cường đại.

Nếu như Nhất Phẩm bảng xuất hiện thay đổi, đó không phải chỉ là một chuyện, rất có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng sâu xa.

Hai người đều không nói thêm gì nữa, chăm chú nhìn động tác của lão giả kia.

Cuối cùng, lão giả đã dán bảng danh sách mới lên.

Trên Nhất Phẩm bảng có tổng cộng có ba mươi danh ngạch.

Khi Cố Vân Phi nhìn thấy cái tên xếp hạng thứ ba mươi, trong đầu vang lên ong ong.

Cố Dương?

Không không không, nhất định là ảo giác!

Trái tim hắn không kiềm chế nổi mà đập loạn lên, cố gắng lấy lại bình tĩnh, lại nhìn kỹ lại.

Hạng ba mươi, Cố Dương, không biết môn phái, đến từ Giang châu, hai mươi hai tuổi.

Thật sự là hắn?

Cố Vân Phi hoàn toàn ngây ra, cảm giác thế giới này nhất định đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào rồi.

Sao có thể chứ?

Hắn đột phá đến nhất phẩm mới được bao lâu?

Một tháng?

Không đúng, là hai mươi lăm ngày.

Còn chưa tới một tháng.

Hắn lại đã leo lên Nhất Phẩm bảng rồi?

Đùa kiểu gì vậy?

Nói không hề khoa trương, chênh lệch giữa mới vào nhất phẩm và trên Nhất Phẩm bảng còn lớn hơn giữa cửu phẩm và nhị phẩm rất nhiều.

Một tháng đã leo lên Nhất Phẩm bảng, chuyện này trước đó tuyệt đối chưa hề xuất hiện.

Không, ngay cả là người trên Tiềm Long bảng, khi tên xuất hiện trên Nhất Phẩm bảng đã là một chuyện khác thường đến cực điểm.

Không đúng, nhất định có sai sót ở đâu rồi.

Người phụ trách sao chép bảng danh sách của Hồng Lâu chép sai tên rồi đúng không?



Bên kia, phản ứng của ngũ hoàng tử Triệu Hãn không hề tốt hơn hắn bao nhiêu.

Trên mặt hắn lộ vẻ khiếp sợ, không tin, thậm chí còn xen lẫn một chút mê man và phẫn nộ.

Cố Dương, cái tên này, hắn đã từng nghe rất nhiều lần rồi.

Đây là một nhân vật mà hắn muốn giết cho sảng khoái.

Lúc trước, khi hắn biết được Giang châu có một người sở hữu băng cơ ngọc cốt, quả thật mừng rỡ như điên.

Hắn tu luyện “Đại Nhật Chân Pháp”, băng cơ ngọc cốt chính là một đỉnh lô tuyệt hảo.

Hắn vốn định phái người đến đón người đi, ai ngờ bị Liễu gia chặn ngang một cước, thành công thì ít mà thất bại thì nhiều, lại làm hỏng chuyện, nàng kia không biết tung tích.

Đợi đến khi hắn lại một lần nữa nghe được tin tức về băng cơ ngọc cốt kia thì biết được nàng đã vào tay người khác rồi, quả thật hận đến mức muốn đấm ngực.

Cái tên Cố Dương này lập tức nằm trong danh sách hắn phải giết.

Nếu không giết người này, thật sự khó tiêu mối hận trong lòng hắn.

Nhưng mà mỗi lần thăm dò được tin tức về Cố Dương, định phái người đến diệt trừ, lại nghe được đủ loại chiến tích kinh người của hắn. Thực lực từ tam phẩm, đến nhị phẩm, lại đến nhất phẩm, tốc độ tu hành như vậy, đúng là mới nghe được lần đầu.

Hiện giờ, hắn lại đã leo lên Nhất Phẩm bảng.

Cho dù xếp hạng dưới cùng, nhưng vẫn nằm trong cường giả tuyệt đỉnh.

Giờ phút này, hắn cuối cùng tuyệt vọng mà ý thức được, người này đã không phải người mình có thể giết được rồi.

Bên cạnh hắn không có cường giả cấp bậc này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận