Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 151: Nhất phẩm đỉnh phong

Chương 151: Nhất phẩm đỉnh phong

[Hai tháng sau, Tĩnh Hải vương dẫn theo đội quân, xuất binh lên Long Môn đảo. Sau một trận kịch chiến, Lôi Hạo chết ngay tại chỗ. Bùi Thiến Lan mượn nhờ Tẩy Long trì, khôi phục thương thế, thực lực nâng cao một bước.]

[Hai năm sau, ngươi lặng lẽ mang theo đám người Tô Thanh Chỉ, Từ Nhược Mai, Bùi Thiến Lan, đi đến Thiên Trụ sơn, tiến vào trong một bí cảnh.]

[…]

[Hai mươi tám năm sau, Thiên Nhân đại chiến bên ngoài, cửa vào bí cảnh bị lộ ra, các ngươi rời khỏi bí cảnh, bị một vị Pháp Lực cảnh của Vạn Tượng môn truy sát. Lúc này, ba nữ tử đều đã là Kim Thân cảnh, che chở cho ngươi chạy trốn.]

[Một năm sau nữa, mấy vị Thần Thông cảnh của Vạn Tượng môn đã tìm đến, các ngươi đều chết trận, hưởng thọ năm mươi bốn tuổi.]

Trong lòng Cố Dương tự nhiên sinh ra niềm vui sướng, lại sống thêm được một năm so với trước, hời rồi hời rồi.

Có thể sống lâu thêm một năm, lại còn có thêm một Bùi Thiến Lan, mà ba nàng đều thành Kim Thân, ba người liên thủ còn có thể ngăn cản một gã cường giả Pháp Lực cảnh, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào tình huống mấy vị Thần Thông cảnh vây đánh.

Từ điểm này có thể chứng minh được, tư chất của các nàng đều tuyệt đỉnh, đáng tiếc các nàng không đủ thời gian, nếu không nói không chừng thiên hạ đã có thêm ba vị nữ Kiếm Thánh.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong số những điều sau.]

[…]

Cố Dương chọn luôn điều một.



Tiếp theo, hắn không ngừng mô phỏng, mãi cho đến lần mô phỏng thứ bảy.

[…Ngươi đến nhất phẩm đỉnh phong…]

[…Hưởng thọ năm mươi bốn tuổi…]

Cố Dương nhìn thấy bốn chữ “nhất phẩm đỉnh phong”, trong lòng chấn động.

Cuối cùng đã đến nhất phẩm đỉnh phong rồi!

Kỳ lạ thật, trong lòng hắn không hề quá kích động, có thể bởi vì tiêu tốn thời gian quá lâu, lâu đến mức hắn đã chết lặng rồi.

Hắn không nhớ rõ được sau khi mình tới nhất phẩm rốt cuộc đã tiến hành mô phỏng bao nhiêu lần, tích lũy công lực bao nhiêu năm.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong số những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm năm mươi bốn tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm năm mươi bốn tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh năm năm mươi bốn tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

Trong nháy mắt, Cố Dương cảm thấy con phượng hoàng trong đầu kia giống như đã sống lại, bay ra ngoài, xoay quanh trên đầu hắn, trong miệng phát ra tiếng hót vang, tự do bay lượn trên không trung.

Trong tăm tối, hắn có một cảm giác, lần này nếu niết bàn, hắn sẽ lột xác một cách mà trước nay chưa từng có.

Cố Dương kiềm chế kích động này.

Hiện giờ, thời cơ còn chưa tới.

Số dư trên hệ thống chỉ còn lại hai trăm ba mươi vạn, bốn lần mô phỏng, còn xa mới đủ.

Tối thiểu phải chờ tiền của Bùi Thiến Lan đến đã, cướp thêm của cải trên Long Môn đảo chắc mới đủ được.



Cùng lúc đó, bên trong một bí cảnh cách Tĩnh châu thành không biết bao xa, trong một cung điện to lớn hùng vĩ đến cực điểm, ở hậu viện có một cây đại thụ thông tận trời đất, thân cành trong suốt như ngọc, tản ra sinh mệnh lực vô cùng hưng thịnh.

Đột nhiên, một giọng nói lớn vang lên: “Chủ nhân, là khí tức của chủ nhân.”

Giọng nói này cực kỳ kích động.

“Người đâu!”

Bên ngoài, một bóng dáng xanh biếc đã bay đến, cung kính hành lễ: “Bái kiến đại nhân.”

Giọng nói lớn kia nói: “Tới nhân gian, tìm Thẩm Vận, mang người đã tu thành “Phượng Vũ Cửu Thiên” kia về. Nhớ kỹ, phải còn sống.”

“Đã rõ.”

Bóng dáng màu xanh biếc kia lập tức biến mất, không thấy đâu nữa.

Thần Đô, thời tiết đẹp khó có được, mặt trời đã mọc từ sớm.

Đại môn Võ viện luôn luôn quạnh quẽ, hôm nay lại náo nhiệt hiếm thấy, trên đất trống ngoài cửa đậu không ít xe ngựa xa hoa, có thể thấy được hôm nay đến đây không giàu thì quý.

Hôm nay là kỳ thi hai năm một lần ở Võ viện, phần lớn đệ tử Võ viện phải tiến hành khảo hạch ba ngày, lấy mười thứ hạng đầu, trao tặng danh hiệu Võ tiến sĩ.

Thái tổ Đại Chu của thời đại trước vô cùng coi trọng kỳ thi của Võ viện này, mỗi lần thi đều sẽ tự mình có mặt, cuối cùng sau khi quyết định ra mười Võ tiến sĩ, cũng sẽ tự mình gặp mặt.

Đó là thời đại huy hoàng nhất của Võ viện, sĩ tử nhà nghèo trong thiên hạ đều lấy thi vào Võ viện làm vẻ vang.

Về sau, Võ viện xuống dốc, kỳ thi này càng ngày càng không được coi trọng, thậm chí không ai hỏi thăm.

Nhưng mà ở Võ viện, truyền thống này vẫn được tiếp nối.

Kỳ thi năm nay đột nhiên có rất nhiều quyền quý quan lại tới đây, kinh hãi nhất vẫn là các đệ tử của Võ viện.

Cảnh tượng náo nhiệt như vậy là chuyện nhiều năm qua chưa từng có ở Võ viện.

Các đệ tử đều đang bàn luận, suy đoán nguyên nhân những người này đến xem lễ.

Các sư trưởng ở Võ viện lại biết rõ nguyên nhân, những người này đều đến vì trưởng công chúa.

Vừa mới hai ngày trước, trưởng công chúa đột nhiên cho người đưa một bức phong thư tới đây, nói muốn đến chủ trì thi đấu Võ viện.

Thần Đô tuyệt đối không thiếu người tin tức linh thông, rất nhiều người nghe tin lập tức hành động, vào hôm nay đã tập trung ở Võ viện.

Khác với vẻ kích động hưng phấn của các đệ tử, các sư trưởng Võ viện đều lo lắng ưu sầu.

Cho tới nay, Võ viện đều tuân theo bo bo giữ mình, không xen vào tranh đấu trong triều đình.

Đây chính là con đường sinh tồn của Võ viện.

Hiện giờ, trưởng công chúa nhúng một tay vào như vậy, không thể nghi ngờ đã đẩy Võ viện lên đầu sóng ngọn gió, người bên ngoài nhìn vào trông như thể Võ viện đã treo cao nhãn hiệu của đảng phái trưởng công chúa.

Phiền toái nhất chính là bọn họ vốn không cách nào từ chối được.

Từ nay về sau, chỉ sợ Võ viện sẽ bị ép cuốn vào trong đấu tranh giữa trưởng công chúa và ngươi kia trong hoàng cung.

Đây chính là chỗ bi ai của người thấp bé, không có cơ hội để lựa chọn.



Nơi cuối con đường, một cỗ xe phượng đang chậm rãi chạy tới, trước sau đều có hộ vệ trang bị áo giáp mở đường. Đây chính là của trưởng công chúa đương triều.

Một đám người xuất hiện trước cửa Võ viện, chờ cung nghênh trưởng công chúa đến.

Bên trong xe phượng.

Cố Vân Phi ngồi trên một chiếc ghế gấm, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nhìn như trấn định, thật ra lòng bàn tay hắn đã đổ mồ hôi.

Ở trước mặt hắn là một bức màn che, sau bức màn ấy một bóng dáng cao gầy ngồi tĩnh tọa, dưới khoảng cách gần như vậy mang đến cho hắn một áp lực cực kỳ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận