Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 228: Tiểu thư bị ngươi hại còn chưa đủ thảm sao

Chương 228: Tiểu thư bị ngươi hại còn chưa đủ thảm sao

“Thần binh tuyệt thế?”

Cố Dương vừa thấy đã biết đây là một thanh bảo kiếm thông linh. Trong truyền thuyết, thần binh tuyệt thế trên tay mười vị Kiếm Thánh đều có thể thông linh.

Thần binh phổ thông quả nhiên không ở cùng một cấp bậc.

Không biết nạp giá trị vào trong hệ thống có thể có được bao nhiêu năng lượng.

Dường như cảm nhận được ánh mắt không có ý tốt của Cố Dương, thanh trường kiếm kia “ong” một tiếng, rung lên.

“Quả nhiên vô cùng có linh tính.”

Cố Dương thấy thanh kiếm kia lại sinh ra phản ứng với ánh mắt của hắn, càng tấm tắc lấy làm lạ.

Nhưng mà hắn không có ý cướp thanh kiếm kia với trưởng công chúa, chỉ nhìn bộ hài cốt trên mặt đất, cảm thấy trên đó phát ra uy áp kinh người, ít nhiều gì có chút tò mò.

Hắn đi tới, giơ tay sờ lên bộ xương cốt đã hoàn toàn biến thành màu đen kia, mơ hồ có một cảm giác quen thuộc, đó là một cảm ứng đến từ huyết mạch.

“Là ‘Thần Quy Quyết’, người này chắc là Vệ vương.”

Đã chết trên một ngàn năm, chỉ còn lại có khung xương nhưng vẫn có uy áp cường đại như vậy, không biết khi còn sống đã mạnh mẽ đến trình độ nào.

Cố Dương không nhịn được cảm khái trong lòng, cường giả như vậy đều đã chết hết rồi, có thể thấy được thực lực của tứ đại thánh địa cường đại đến cỡ nào.

Đang nghĩ, trước mắt đột nhiên nhảy ra một nhắc nhở, [Phát hiện nguồn năng lượng, có muốn nạp năng lượng không?]

Vậy cũng được?

“Có.”

Bộ hài cốt kia lập tức biến mất.

[Nạp năng lượng thành công, nhận được ba điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là tám.]

Cố Dương tương đối hài lòng, một bộ xương khô lại có đến ba điểm năng lượng, tương đương với ba thanh thần binh.

Không tệ không tệ.

Hắn bỗng phát hiện ra một thứ khác có thể nạp năng lượng, con đường trước mắt chợt rộng thêm rồi.

Thi thể của cường giả chắc dễ dàng có được hơn việc đánh chết cường giả Thần Thông cảnh hay thần binh, nguy hiểm cũng ít nhất.

“Ừm, xem ra về sau phải học một ít bản lĩnh trộm mộ mới được.”

Không, hiện giờ chỉ sợ học cũng không còn kịp rồi.

Cố Dương đột nhiên nhớ tới, trên con đường này hắn còn có một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ là U Minh tông.

U Minh tông săn giết cường giả Kim Thân cảnh khắp nơi, dùng để luyện chế sát thi.

Bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua nguồn hàng như vậy, đoán chừng một vài ngôi mộ nổi danh đều đã bị bọn họ lấy hết đi cả rồi.

Lại nói tiếp, đệ tử U Minh tông kia đã từng nói, trong Hắc Hồn cốc có một bộ thi thể Thiên Nhân, không biết sau khi nạp giá trị vào sẽ có bao nhiêu điểm năng lượng đây nhỉ.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Lúc này, trưởng công chúa phát hiện bộ hài cốt kia đã không cánh mà bay, lắp bắp kinh hãi.

Cố Dương chớp mắt, nói: “Ta cũng không biết, đột nhiên biến mất rồi.”

Trưởng công chúa nghi hoặc quan sát bốn phía, trong lòng đoán được chắc chắn do hắn động tay chân gì đó, nhưng không truy cứu.

Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, chính nàng cũng có, tìm hiểu bí mật của người khác là hành vi không lễ phép.

“Cố Dương, có lẽ ta phải bế quan một thời gian ngắn.”

“Ta hiểu.”

Cố Dương gật đầu, nàng vừa có được một thanh thần binh tuyệt thế, đương nhiên phải tìm hiểu làm quen, chỉ riêng kiếm pháp của truyền thừa trong thần binh, muốn luyện thành cũng không phải việc làm được trong thời gian ngắn.

Trưởng công chúa nhìn hắn, đột nhiên giữ chặt lấy góc áo hắn, kéo hắn tới trước rồi khẽ hôn lên môi hắn, cười tủm tỉm nói: “Không được quên bổn cung.”

Nói xong, người đã biến mất không còn thấy đâu.

Từ sau khi xuyên qua, đây vẫn là lần đầu tiên Cố Dương gặp được một nữ nhân lớn mật chủ động như vậy, trên mũi còn quẩn quanh mùi thơm nhàn nhạt của nàng.

Đáng giận, đùa giỡn người ta xong rồi bỏ chạy mất.

Khỏi phải nói, vô cùng kích thích.



Sau khi Cố Dương và trưởng công chúa rời đi, trong tầng hầm ngầm đột nhiên ngưng tụ ra một bóng đen cực nhạt, đó chính là sát khí đã lao tới lúc mới vừa mở cửa biến thành.

Bóng đen bay về phía cửa, chui ra ngoài theo khe cửa.

Ra bên ngoài, bóng đen bay lên trên không, giống như nhận được chỉ dẫn gì đó, bay về phía một hướng.

Đột nhiên, nó lại dừng lại, đổi sang một hướng khác, dùng tốc độ cực nhanh bay thẳng đến hoàng cung.



Quốc trượng phủ, cửa vào của bí cảnh kia đã hoàn toàn biến mất, nhưng mà trong viện vẫn có một đám người đang bàn luận đến mức khí thế ngất trời.

Những người này chính là học tử của Văn viện.

Giáo thụ dẫn dắt bọn họ chính là Vương Viễn Trác.

Diệp Lăng Ba cũng ở đó, nàng là thiên tài chân chính, bất cứ là môn học nào nàng đều đứng hạng nhất Văn viện, trong tất cả các lĩnh vực cũng đều nghiền ép người khác.

Trước mắt, bí cảnh tồn tại trên thế gian đều được lưu truyền từ thời Thượng Cổ xuống.

Căn cứ vào nghiên cứu của học giả các đời trong Văn viện, có thể kết luận được tất cả bí cảnh đều do con người chế tạo ra.

Nhưng mà hiện giờ, phương pháp chế tạo bí cảnh đã thất truyền.

Ngay cả viện trưởng của bọn họ cũng không có năng lực này.

Nghe nói phải tới cảnh giới trên Thiên Nhân là Động Hư cảnh, nắm giữ đại đạo không gian mới có khả năng mở không gian ra.

Nhưng mà sau khi thời đại Thượng Cổ thần thoại tan biến thì đã không xuất hiện cường giả cấp bậc Động Hư cảnh nữa.

Ngay cả nhân vật như Hạ đế, khi đột phá Động Hư cảnh cũng đều lấy thất bại kết thúc.

Hiện giờ có một bí cảnh đang sụp đổ, đương nhiên đám người Vương Viễn Trác sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Những ngày này bọn họ ở lại đây, quan sát quá trình bí cảnh sụp đổ, có thể nói là thu hoạch to lớn

Vương Viễn Trác hơi tiếc hận: “Nếu viện trưởng ở đây, nói không chừng có thể mượn nó khám phá huyền bí không gian, đáng tiếc.”

Diệp Lăng Ba nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng trên đất, trong lòng lại đang không ngừng tính toán.

Đột nhiên, nàng mở mắt, quay đầu nhìn ra cửa.

“Sư tỷ, có phải có phát hiện gì không?”

Các học tử khác đều tiến lại gần, vội vàng hỏi.

Diệp Lăng Ba nói: “Cố Dương đến rồi.”

Cố Dương đến rồi?

Có liên quan gì đến tính toán của nàng sao?

Các đệ tử đều hơi mờ mịt.



“Ngươi còn dám tới tìm tiểu thư!”

Khi Cố Dương lại một lần nữa tới quốc trượng phủ, mới vừa vào cửa đã bị một thị nữ tuổi còn trẻ đâm sầm tới, chắn trước mặt hắn, dáng vẻ hùng hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận