Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 234: Thiên Cơ các

Chương 234: Thiên Cơ các

Đợi đến sau khi nghe được đủ loại sự tích thần kỳ về Cố Dương kia, hắn lại sinh ra hứng thú nồng đậm với người này.

Đặc biệt là hai ngày trước, nghe nói người này đã đột phá đến Thần Thông cảnh, cho nên hắn quyết định đến gặp vị kỳ tài tuyệt thế này một lần.

Dù sao hắn cũng phải đi qua Thần Đô.

Giữa đường gặp thanh niên này, hành vi khá hợp ý của hắn, lại tôn kính hắn có thừa, cho nên tùy tiện để hắn đi theo, trên đường còn thuận miệng chỉ điểm đôi lời.

“Đi thôi.”

Lâm Nhược Khê vung dây cương lên, nhanh chóng đến cổng thành của Thần Đô.

Tiêu Thư Mặc theo sát phía sau.

“Đã qua một nghìn năm thật sao?”

Trên một chiếc xe bình thường, Hi Hoàng cẩn thận vén một góc rèm xe ra, nhìn ra xung quanh, đối với việc này, nàng vẫn hơi khó mà tiếp nhận.

Đối với nàng mà nói, chẳng qua chỉ mới ngủ một giấc mà thôi.

Kết quả vừa tỉnh lại, phát hiện thế giới bên ngoài đã qua nghìn năm.

Chuyện này quá ly kỳ, nàng cần thời gian để tiêu hóa sự thật này.

Đột nhiên, ánh mắt của nàng và một người qua đường giao nhau, nàng lập tức buông rèm che xuống, dựa sát vào người Cố Dương giống như chỉ có như vậy mới có thể đem lại cho nàng một chút cảm giác an toàn.

Dường như nàng đã quên, với tu vi Pháp Lực cảnh của mình thì chỉ cần thổi một hơi thôi cũng có thể giết một đám lớn những con người bình thường ngoài ấy.

Cố Dương cảm thấy hơi đáng thương, nàng khá sợ người lạ, nói chính xác thì không dám đến những nơi nhiều người.

Vốn dĩ hắn định dẫn nàng ra ngoài thăm thú xung quanh, nhưng còn chưa ra đến bên ngoài, chỉ mới thấy đệ tử Thiên Tâm võ quán đang luyện võ thì nàng đã rất sợ hãi.

Có lẽ nàng bị giam lâu quá, cho nên sinh ra bóng ma tâm lý đối với nhân loại.

Vì vậy, hắn tìm một chiếc xe ngựa, ngăn cản ánh mắt bên ngoài, cuối cùng lá gan của nàng mới lớn hơn một chút.

“Đúng, Hạ triều đã diệt vong một nghìn năm, sau đó trải qua Tần triều, lại đến Chu triều hiện nay.”

Cố Dương phổ cập cho nàng về thế giới hiện tại: “Nay đã khác xưa, bây giờ thứ võ giả tu tập là võ đạo, không cần máu của Yêu tộc. Yêu tộc không cần ăn bữa nay lo bữa mai như thời đại Hạ triều. Ta còn quen được một người có được huyết mạch Long tộc, đã được phong vương ở Hạ triều.”

“Thật sao? Sẽ không có người đến bắt ta nữa ư?” Ánh mắt Hi Hoàng sáng lên.

Cố Dương vốn muốn nói phải, đột nhiên nghĩ đến một khi thân phận của nàng bại lộ, lão tổ Thẩm gia tự mình ra trận đến bắt người, không khỏi nghẹn lời.

Hắn sửa lời nói: “Điều kiện tiên quyết là không được bại lộ thân phận của ngươi, không phải đến vạn bất đắc dĩ, không được ra tay với người khác.”

“Vâng.” Hi Hoàng gật đầu mạnh.

“Ngươi bị Tề vương bắt đến đó sao?”

Hi Hoàng nghe hắn nhắc tới Tề vương, trong mắt hiện lên sợ hãi và thù hận, tay níu chặt góc áo của hắn, bắt đầu giải thích về thân thế của mình.

Mẫu thân nàng là nhân loại, cũng tính là xuất thân danh môn, nhưng lại tư thông với người ta, sinh ra nàng, khiến gia tộc xấu mặt, vì vậy từ nhỏ hai mẫu tử các nàng đã không được chào đón.

Cùng với huyết mạch không ngừng thức tỉnh, thân thế của nàng cũng không che giấu được nữa. Cuối cùng, nàng bị người ta nhìn thấu, mẫu thân của nàng vì bảo vệ nàng mà bị giết chết, nàng cũng bị đưa đến Tề vương phủ.

Từ đó về sau, nàng vẫn luôn bị giam giữ.

Thật ra Tề vương không hề ngược đãi nàng, trái lại còn dùng đủ loại linh quả đan dược cho nàng ăn để gia tăng nhanh tốc độ thức tỉnh huyết mạch của nàng. Chính vì như vậy, nàng mới có thể đột phá Pháp Lực cảnh nhanh như thế.

Nàng cũng biết rõ kết cục của bản thân, lúc đến Bất Lậu cảnh, Tề vương sẽ liên tục lấy máu trên người nàng.

“… Mẫu thân vì tên tặc tử đó mà chết, sao ta có thể để hắn toại nguyện được?”

Nói đến đây, Hi Hoàng hơi nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là thống hận vị Tề vương đó đến tột cùng: “Ta tìm được một cơ hội, tự sát. Vừa tỉnh lại, thì nhìn thấy phụ thân là ngươi.”

Sau khi Cố Dương nghe xong, đại khái đã hiểu được chuyện gì xảy ra.

Rõ ràng vị Tề vương đó không muốn nàng chết như vậy, không biết dùng thủ đoạn gì khiến nàng rơi vào trạng thái chết giả, sau đó đóng băng lại.

Cho đến một nghìn năm sau, hắn mở quan tài thủy tinh ra, dùng thứ đã tạo thành cái chết giả của nàng để nạp năng lượng, nàng mới sống lại.

Hừm, ở trong mô phỏng, hắn không có hệ thống, cũng không thể đánh thức nàng.

Đây chính là toàn bộ chân tướng của sự việc.



Cố Dương cảm thấy người đi đường trên đường càng ngày càng ít, hỏi xa phu đằng trước: “Đây là đâu?”

“Bẩm công tử, phía trước là Võ viện, muốn quay lại không?”

Võ viện?

Hắn hơi giật mình: “Nghe nói, Nhất Phẩm bảng, Hồng Nhan bảng ở đối diện cổng Võ viện?”

“Đúng vậy.”

“Đi, đi xem sao.”

Cố Dương vẫn luôn cảm thấy hứng thú với những bảng đó, nếu Võ viện ở không xa, tất nhiên không thể bỏ qua.

Hắn hỏi Hi Hoàng: “Ở Hạ triều có những bảng như Tông Sư bảng, Nhất Phẩm bảng, Hồng Nhan bảng này không?”

“Chưa từng nghe nói tới.” Hi Hoàng nói: “Chỉ có Thần Binh phổ và Mỹ Nhân phổ.”

“Thần Binh phổ?”

“Trên Thần Binh phổ liệt kê những thần binh lợi hại nhất trong thiên hạ, tổng cộng có bốn mươi chín món, xếp đầu bảng chính là Nhân Hoàng kiếm. Còn Mỹ Nhân phổ chính là liệt kê ra những mỹ nhân xuất chúng nhất.”

Thứ này cũng giống như Tông Sư bảng, Hồng Nhan bảng hiện nay, chẳng qua cách gọi khác nhau mà thôi.

Cố Dương hỏi: “Thần Binh phổ và Mỹ Nhân phổ này là ai đưa ra vậy?”

“Thiên Cơ các. Nghe nói, các chủ Thiên Cơ các trông coi thiên thư, biết rõ vô số bí mật. Hắn cũng là thần tử mà Hạ đế tín nhiệm nhất.”

Cố Dương vô cùng nghi ngờ Hồng Lâu hiện nay chính Thiên Cơ các của Hạ triều.

Đang nói chuyện, xe ngựa ngừng lại, xa phu nói: “Đến rồi.”

Cố Dương vén rèm che nhìn ra ngoài, nhìn thấy một tấm bảng thông báo bằng gỗ bình thường, đã sờn cũ, sơn trên bề mặt còn bong tróc.

Trên mặt dán mấy tờ danh sách, dùng giấy đỏ bình thường, có mấy tấm đã lâu chưa đổi, gần như đã bạc màu.

Cố Dương nhìn tờ gần nhất, cũng là danh sách cũ nhất, Tông Sư bảng.

Tông Sư bảng chỉ liệt kê Pháp Lực cảnh, người đứng đầu bảng tên là Trần Nguyên Khánh, xuất thân Trần gia.

Người này là người đứng đầu Pháp Lực cảnh, nói là người mạnh nhất dưới Bất Lậu cảnh cũng không ngoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận