Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 245: Bí ẩn (2)

Chương 245: Bí ẩn (2)

Cố Dương hàn huyên với Vũ Nhị hồi lâu, biết được rất nhiều bí ẩn về tứ đại thánh địa và chín gia tộc lớn trong thiên hạ từ trong miệng hắn.

Những chuyện này cũng chỉ có người ở cấp độ của Vũ Nhị mới có thể biết được.

Những tin tức này, đối với Cố Dương mà nói vô cùng quan trọng, có thể giúp hắn tiết kiệm rất nhiều số lần mô phỏng thử nghiệm.

Sau khi trở về Thần Đô cùng với Hi Hoàng, Cố Dương cũng không trở về Thiên Tâm võ quán, mà là tới Văn viện.

Lần này, thời gian hắn tới rất chuẩn , vừa khéo là lúc tan lớp, không còn bị ngăn cản nữa, có thể trực tiếp đi tìm phó viện trưởng Chu Tông Nghiệp.

Cố Dương đến gây nên xôn xao ở Văn viện, vô số học viên chạy đến tranh nhau nhìn phong thái của mỹ nam đệ nhất thiên hạ.

“Phong thái này, khí phách này, thật sự là hiếm thấy trong đời, thế gian vô song.”

“Ừm, trên người người này không có tác phong đáng tởm của mấy tên công tử gọi là danh môn kia, nhìn thuận mắt hơn nhiều.”

“Hay cho một công tử đứng đầu trần thế, chẳng trách lại có thể khiến cho trưởng công chúa và Tô nhị tiểu thư ái mộ.”



Cố Dương nghe rất nghiêm túc, hắn nhìn về phía học sinh Văn viện xung quanh, âm thầm gật đầu, không hổ danh là đứng đầu sáu môn phái, rất tinh mắt.

Phó viện trưởng Chu Tông Nghiệp nhận được tin tức, ra đón.

“Chu viện trưởng, ta tới tìm ngươi uống trà.”

“Mời vào trong.”

Khi đến tiểu viện của Chu Tông Nghiệp, không khí lập tức yên ắng lại.

Trong viện có một bàn trà cùng với khay trà đồ uống trà hoàn toàn mới, sau khi ngồi xuống, hắn cẩn thận tỉ mỉ bắt đầu rót trà.

Đợi sau khi rót trà xong, Chu Tông Nghiệp làm một động tác tay mời: “Nếm thử chút.”

Cố Dương nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, khen: “Trà ngon.”

Chu Tông Nghiệp thấy hắn không nói gì thêm, hơi thất vọng.

Lần trước, sau khi Cố Dương nói muốn tìm hắn uống trà, hắn đã đặc biệt chuẩn bị.

Hắn vốn không hay uống trà lắm, cho nên đã đặc biệt chuẩn bị đồ uống trà và lá trà.

Lá trà được đều đặn đưa tới từ một vị giáo sư thích trà như mạng, hắn còn xem qua vài cuốn sách về lá trà, chờ Cố Dương tới chơi, có thể nói chuyện kinh điển về trà.

Kết quả, sau khi Cố Dương nếm qua, chỉ nói một câu trà ngon, khiến hắn không biết nên đón nhận thế nào mới tốt.

Cố Dương nói: “Thật ra lần này đến đây là có một việc muốn trao đổi với Chu viện trưởng.”

“Chuyện gì?”

“Ta muốn giết hoàng đế, hy vọng quý viện có thể giúp ta một tay.”

“Cái gì?”

Chu Tông Nghiệp sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn lại, thấy hắn không giống như là nói đùa, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng: “Vì sao?”

Cố Dương nói chuyện hoàng đế tu luyện Thiên Cực Thần Công với hắn.

“Thiên Cực Thần Công?”

Chu Tông Nghiệp đột nhiên đứng lên, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, đi mấy vòng ở trong viện, hít sâu một hơi, nói: “Ngươi chờ ta ở đây, ta đi một chút sẽ trở lại.”

Nói xong, hắn vội vã rời khỏi viện.

Cố Dương biết, có lẽ là hắn đi tìm viện trưởng Văn viện để bẩm báo.

Muốn giết hoàng đế, một phó viện trưởng như hắn không làm chủ được.

Đó chính là hoàng đế của Đại Chu, ẩn náu ở trong hoàng cung, cho dù dốc toàn lực của Văn viện cũng không chắc có thể giết được.

Nếu đại trận kia của hoàng cung còn có thể mở ra thì đến cả Thiên Nhân cũng có thể trấn áp.

Cố Dương rót cho Hi Hoàng một chén trà rồi kiên nhẫn cùng đợi.

Khoảng nửa canh giờ sau, Chu Tông Nghiệp trở lại, nói: “Viện trưởng muốn gặp ngươi.”

Cố Dương tỏ vẻ chấn động, cuối cùng cũng được gặp nhân vật truyền kỳ đứng ở đỉnh phong của thế giới này. Hắn sửa sang lại y phục một chút, nói với Hi Hoàng: “Ngươi ở đây chờ ta, ta đi một lát rồi sẽ trở về.”

“Vâng, phụ thân.” Hi Hoàng nghiêm túc gật đầu.

“Đi thôi.”

Cố Dương đi theo Chu Tông Nghiệp, đi về phía Trích Tinh các.

Trích Tinh các là công trình kiến trúc cao nhất của Văn viện, tổng cộng chín tầng.

Mỗi một tầng đều treo đủ loại vấn đề khó liên quan đến y bặc tinh tướng, có thể nói là bao quát mọi thứ.

Những đề mục này, có một số là lão sư đưa ra, có một số là học trò đưa ra.

Đệ tử của Văn viện đều lấy việc giải được đề khó trong Trích Tinh các làm vinh dự.

Một khi có thể giải được một đề khó, tiếng tăm sẽ truyền khắp Văn viện.

Diệp Lăng Ba có thể trở thành đệ tử thủ tịch, ngoài việc nàng có tu vi cao nhất ra thì nàng cũng là người giải được nhiều đề khó trong Trích Tinh các nhất.

Tầng thứ chín của Trích Tinh các có một đề mục do viện trưởng đưa ra, được treo ở đó từ khi Trích Tinh các vừa thành lập, cho đến bây giờ đã mấy trăm năm nhưng vẫn không ai giải được.

Lúc này Cố Dương đã đi đến tầng thứ chín của Trích Tinh các, sắp gặp viện trưởng Văn viện, một trong những nhân vật truyền kỳ nhất trong nghìn năm qua của Văn viện.

Viện trưởng Văn viện họ Nhậm, sinh ra trong một gia đình quan lại bình thường của Tần triều, về sau chủ động gia nhập phe cánh của thái tổ Đại Chu.

Nghe nói khi Đại Chu lập quốc, hắn chỉ có tu vi Kim Thân nhất trọng, thuộc hạng bét trong đám công hầu, không hề thu hút.

Sở dĩ hắn có thể giữ chức viện trưởng Văn viện là bởi vì hắn có tu vi cao nhất trong đám quan văn, hơn nữa còn có kiến thức trình độ cao nhất trong đám võ tướng.

Lúc này, hắn mới được thái tổ Đại Chu coi trọng, bổ nhiệm làm viện trưởng Văn viện.

Trong một trăm năm sau đó, hắn cực kỳ khiêm tốn, không tham dự tranh đấu triều đình, chỉ dạy học trồng người bên trong Văn viện.

Mãi đến khi thái tổ Đại Chu băng hà, hoàng cung xảy ra biến cố cực lớn, có cường giả khủng bố xuất hiện.

Lúc thấy Thần Đô tràn ngập nguy cơ, một kiếm quang chém đến từ Văn viện, đánh lui cường giả khủng bố kia.

Lúc này người đời mới biết, vị viện trưởng không hề có cảm giác tồn tại của Văn viện kia đã là cao thủ Thiên Nhân cảnh, vừa ra tay đã xoay chuyển tình thế rối ren.

Từ đó, viện trưởng Văn viện trở thành một truyền kỳ.

Sau khi Hạ triều sụp đổ, hắn là người thứ hai có thành tựu Thiên Nhân.

Không ai biết, chỉ trong một trăm năm ngắn ngủi, vị viện trưởng mang lại cho người ta cảm giác tầm thường này bước qua Pháp Lực cảnh và Bất Lậu cảnh, đạt thành tựu Thiên Nhân này như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận