Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 270: Chém Pháp Lực (2)

Chương 270: Chém Pháp Lực (2)

Phượng Vũ đao chém ra một luồng pháp lực đặc quánh như mực, một đao chém hắn thành hai nửa.

Pháp Lực cảnh, ngã xuống!

“Cái này…”

Lúc Cố Dương ra tay thì La Ngọc Long đã nhân cơ hội tăng tốc độ, chạy ra thật xa.

Mãi cho đến khi có một luồng dao động cực kỳ cổ quái đánh úp lại từ phía sau khiến cho pháp lực của hắn tiêu hao tăng thêm mấy phần, lúc này hắn mới cảm thấy không đúng lắm, quay đầu nhìn lại, vừa nhìn đã choáng váng cả người.

Hắn thấy tiểu tử Kim Thân tam trọng kia đang dùng một đao chém giết cường giả U Minh tông - kẻ đã đuổi theo mình đến lên trời xuống đất.

Sao có thể như vậy được?

La Ngọc Long có một cảm giác không chân thật mãnh liệt, lần đầu tiên cho rằng mình xuất hiện ảo giác.

Kim Thân chém Pháp Lực? Hắn cảm thấy suy nghĩ trong đầu hoàn toàn hỗn loạn.

Lúc này, người trẻ tuổi kia lại liếc nhìn hắn, ánh mắt kia khiến cho sống lưng hắn phát lạnh.

“Ngươi định đi đâu vậy?”

Câu hỏi này khiến cơn ớn lạnh sau lưng La Ngọc Long xộc thẳng lên trên trán, miệng hắn ráng nặn ra một nụ cười cứng ngắc: “À, rất… đa tạ các hạ cứu mạng… ơn cứu mạng, không có gì báo đáp, tại hạ tình nguyện dâng thần binh mang theo bên người.”

Thời khắc mấu chốt, cuối cùng hắn đã nhớ ra hứa hẹn mới vừa rồi, cho nên tranh thủ ném bội kiếm trong tay tới.

Tuy rằng thanh kiếm này đã theo hắn hơn một trăm năm rồi, nhưng mà nó tính là gì so với tính mạng chứ.

Lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy thế giới này sao mà xa lạ đến thế.

Bản thân chỉ bế quan mười mấy năm, tại sao Đại Chu lại biến thành như vậy rồi?

Đầu tiên là U Minh tông như nổi điên truy sát hắn, tiếp theo lại xuất hiện một tên quái vật như vậy.

Kim Thân cảnh chém Pháp Lực cảnh, không phải quái vật thì là gì?

“Không được, nhanh chóng đến di tích đó, lấy thanh thần binh tuyệt thế kia vào tay, sau đó về nhà bế quan, không đến Trường Sinh cảnh tuyệt đối không xuất quan.”

La Ngọc Long đã thầm đưa ra quyết định như vậy.

Lúc này, người trẻ tuổi kia lại hỏi: “Không biết các hạ xưng hô thế nào?”

“Tại hạ La Ngọc Long.”

Người trẻ tuổi ánh mắt sáng lên: “Tức là La gia của Tề châu sao?”

Không biết vì sao, trong lòng La Ngọc Long sinh ra dự cảm không được tốt lắm, nhưng lại chỉ có thể gắng gượng đáp: “Đúng vậy.”

Người trẻ tuổi kia nở nụ cười: “Đã nghe đại danh La gia từ lâu, hân hạnh hân hạnh. Hôm nay ta và ngươi vừa gặp lần đầu đã quen thân, có thể mời ta đến La gia một chuyến không?”

“?” Còn có thể làm như vậy sao?

Trên bầu trời có ba bóng dáng đang bay về phía Tề châu.

Ba người này chính là Cố Dương, Hi Hoàng với La Ngọc Long. Về phần Vũ Nhị, vừa rồi đã không thấy tăm hơi đâu nữa. Hắn luôn luôn xuất quỷ nhập thần, cho nên Cố Dương không hề lo lắng cho hắn, mang theo Hi Hoàng ngồi xe ngựa đi theo La Ngọc Long đến Tề châu.

Có chủ nhà là La Ngọc Long này dẫn theo, đương nhiên đi tới Tề châu thành không có trở ngại gì.

Đến lúc đó có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào thế giới động thiên kia.

Cố Dương nghĩ đến đây, không khỏi khen mình nhanh trí.

Bên kia, La Ngọc Long lại khó chịu.

Cố Dương chủ động đề nghị, muốn bản thân mời hắn đến La gia làm khách, đúng là lần đầu tiên được thấy.

Mấu chốt là cho dù trong lòng La Ngọc Long không tình nguyện như thế nào thì cũng không dám từ chối.

Một đao kia, quá đáng sợ.

Cố Dương có thể một đao giết chết vị cường giả U Minh tông, hắn cũng không cho rằng mình có thể đỡ được một đao như thế.

Thần Tiêu Lục Diệt thật sự vô cùng khủng bố, rốt cuộc thanh niên này có lai lịch gì?

La Ngọc Long đánh bạo hỏi: “Không biết công tử xưng hô thế nào?”

“Cố Dương.”

Họ Cố, nhưng lại mang Phượng Vũ đao.

La Ngọc Long nhất thời hiểu lầm, không ngờ Cố gia Thần Đô lại xuất hiện một nhân vật đáng sợ như vậy.

Sau khi xuất quan, hắn vẫn một lòng định tới di tích đó lấy thần binh, đặc biệt chọn nơi hẻo lánh để đi nên vốn không nghe được thanh danh của Cố Dương.

Cố Dương vừa nói chuyện phiếm với La Ngọc Long, vừa kiểm kê thu hoạch của một chuyến này.

Hai sát thi Pháp Lực cảnh kia tổng cộng có mười điểm năng lượng, xử lý đệ tử U Minh tông Pháp Lực cảnh nhất trọng kia thì nhận được mười điểm năng lượng.

Hơn nữa còn thu được từ trên người hắn một món pháp khí, một món linh khí, tổng cộng tám điểm năng lượng.

Cuối cùng là món linh khí của La Ngọc Long kia, giá trị mười điểm năng lượng.

Tổng cộng lại là ba mươi tám điểm.

Quả nhiên, người không làm chuyện phi nghĩa thì không giàu, ngựa không ăn cỏ đêm thì không mập, giết người cướp bảo bối thật sự là con đường ngắn nhất để phát tài làm giàu.

Năng lượng Cố Dương có đến lúc này đã đạt được năm mươi bốn điểm, đủ để tiến hành mười ba lần mô phỏng mà vẫn còn thừa.

Mười ba lần mô phỏng có thể khiến cho thực lực của hắn tăng lên một tầm cao mới.

Nếu như có thể tìm được linh hỏa trong truyền thuyết, đột phá đến Pháp Lực cảnh cũng không phải là không có khả năng.



Tề châu chính là đất phong của Tề vương vào thời Hạ triều, nguyên do là, sau khi thân thế của Hi Hoàng bị người phát hiện đã bị hiến cho Tề vương.

Nói không chừng bởi vì chuyện này mà La gia đã lên như diều gặp gió, sau đó lại nương nhờ Tam Thánh môn, khi thời đại Hạ triều sụp đổ lại nắm được kỳ ngộ, trở thành một trong những thế gia vọng tộc hiển hách nhất hiện giờ.

Bên ngoài Tề châu thành có một ngọn núi tên Ngọc La sơn, sơn trang của La Ngọc Long được xây dựng ở đó.

“Cố huynh đệ, mời.”

La Ngọc Long trở lại địa bàn của mình, cuối cùng đã khôi phục khí chất của con cháu thế gia, trong lấy lòng lại mang theo một chút tự cao tự đại.

Cố Dương quan sát sơn trang này, xây dựa vào núi, mây mù lượn lờ, giống như tiên cảnh vậy.

Sơn trang này thoạt nhìn có lịch sử ít nhất mấy trăm năm, trên tường gạch và mái ngói đều có thể nhìn ra dấu vết của năm tháng.

Thế gia ngàn năm này, nội tình không phải sâu bình thường. Đột nhiên, hắn chú ý tới vẻ mặt Hi Hoàng không đúng cho lắm, dáng vẻ mất hồn mất vía, nên vội nắm lấy tay nàng, khi chạm vào lại thấy lạnh như băng, bèn vội vàng truyền một luồng chân nguyên qua.

Hi Hoàng chấn động, giống như mới tỉnh lại từ giấc mộng, giơ tay lau nước mắt trên mặt, một bàn tay nắm chặt lấy vạt áo của Cố Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận