Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 279: Thi thể

Chương 279: Thi thể

Lão giả kia dáng người cao lớn, khuôn mặt hình chữ quốc, thoạt nhìn rất uy nghiêm, y phục trên người nhìn qua cũng không đáng chú ý, nhưng chất liệu lại không tầm thường.

Khi ở trên Long Môn đảo, lão giả thần bí mà hắn gặp được kia đã từng lấy tinh huyết trong gan của Phượng Hoàng đánh vào mi tâm của hắn, cũng cho Bùi Thiến Lan một giọt nước Tẩy Long trì, giúp nàng thoát thai hoán cốt.

Lão giả nhìn thấy Cố Dương cũng hơi ngạc nhiên: “Là ngươi.”

Hắn cẩn thận đánh giá vài lần, tấm tắc khen ngợi: “Kỳ ngộ này của ngươi thật sự là bất phàm, nhanh như vậy đã sắp đến Pháp Lực cảnh rồi, khá lắm.”

“Cũng may mà lần trước được tiền bối giúp đỡ.”

Cố Dương chính thức cảm ơn.

“Ngươi có thể có thành tựu hôm nay, không có liên quan nhiều tới giọt máu kia.”

Lão giả lại bắt đầu vui vẻ: “Đúng lúc có ngươi ở đây, giúp ta một việc, yên tâm, sẽ không có nguy hiểm gì.”

“Tiền bối cứ việc phân phó.”

Cố Dương hiện tại cũng hoàn toàn không nhìn thấu rốt cuộc lão giả này có cảnh giới gì, hơn nữa vừa rồi còn dọa quỷ vật Bất Lậu cảnh chạy mất, có thể tưởng tượng được thực lực của hắn mạnh đến trình độ nào.

Điều hắn khó hiểu chính là, vì sao mô phỏng vừa rồi không có đề cập đến chuyện gặp phải lão giả này?

...

Lão giả nói: “Đi theo ta.”

Cố Dương dẫn theo Hi Hoàng đi theo.

Lão giả cứ nghênh ngang đi về phía trước, quỷ vật dọc đường gặp phải đều né tránh rất xa, giống như là gặp phải thiên địch.

Cố Dương phát hiện, phương hướng mà lão giả chọn là Vạn Tịch lâm.

Đó là nơi nguy hiểm nhất xung quanh Mộc Hoang thành.

Người giải thích bản đồ cho hắn từng nói, đây là một tử địa, cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ tiến vào trong đó cũng chắc chắn chết không thể nghi ngờ, được liệt vào cấm địa.

Thậm chí hắn còn nghi ngờ quỷ vật Bất Lậu cảnh đỉnh phong kia ẩn nấp ở chỗ này.

Sau khi tiến vào rừng, quả thật bên trong vô cùng tĩnh mịch, không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào.

Ngay cả tiếng bước chân của hắn cũng biến mất một cách kỳ lạ.

Cây cối ở đây đều xám xịt, thoạt nhìn giống như vẽ lên vậy.

Cố Dương sợ mất dấu nên đi sát theo phía sau lão giả.

Nơi này mang lại cho người ta cảm giác rất không thoải mái, khiến hắn cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Cố Dương âm thầm mở hệ thống ra, trước mắt hiện lên một nhắc nhở.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[…]

Sau khi mô phỏng lần trước kết thúc, hắn còn chưa nhận thưởng, phải nhận thưởng của lần trước rồi mới có thể mở lượt mô phỏng mới.

“Chọn điều hai.”

Trong đầu hắn lập tức xuất hiện thêm ký ức của ba trận chiến đấu.

Đột nhiên, lão giả đi trước dẫn đường quay đầu lại, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn.

Cố Dương hỏi: “Tiền bối, có chuyện gì à?”

Lão giả lại thoáng nhìn qua bốn phía, lắc đầu nói: “Cẩn thận một chút đi, ở đây có gì đó không đúng lắm.”

“À.”

Trái tim vọt lên tận họng của Cố Dương như được thả xuống, còn tưởng rằng bị phát hiện rồi chứ.

Hắn không có thời gian kiểm tra kinh nghiệm chiến đấu này, cứ mở một lần mô phỏng đã.

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Kim Thân tam trọng. Ngươi đi tới Hoàng Tuyền động thiên, gặp một lão giả thần bí.]

[Ngươi đi theo lão giả thần bí kia, đến một khu vực thần bí. Sau khi ngươi đuổi một đám dơi hút máu đi, lão giả giải đáp cho ngươi một nghi vấn rồi biến mất.]

[Ngươi và Hi Hoàng rời khỏi Hoàng Tuyền động thiên…]

[Các ngươi đi tới bí cảnh ở Thiên Trụ sơn, dốc lòng khổ tu.]

[Chín năm sau, các ngươi rời khỏi bí cảnh, đi tới Thần Đô, đến Văn viện rồi vào Thủy Nguyệt động thiên. Sau đó không lâu, người của Cổ Giang kiếm phái tìm đến cửa, bị Hi Hoàng giết chết.]

[Ba năm sau, một vị Thiên Nhân ra tay, Hi Hoàng không địch lại, bị trấn áp. Các ngươi đều chết trận, hưởng thọ ba mươi bốn tuổi.]

Xem xong kết quả của lần mô phỏng này, Cố Dương yên lòng rồi, chuyến này không hề có nguy hiểm gì.

Nhưng mà đến cuối cùng lão giả lại không hề cho hắn cái gì cả, chỉ giải đáp cho hắn một nghi vấn mà thôi.

Hắn còn tưởng rằng lần này có thể lợi dụng máy mô phỏng, lấy được lợi ích một lần nữa chứ.

Kết quả là suy nghĩ nhiều rồi.

Ký ức trong mô phỏng thì không cách nào mang gì về được.

Cố Dương vứt hết những suy nghĩ lung tung lộn xộn này sang một bên, bắt đầu suy xét xem chút nữa nên hỏi vấn đề gì đây.

Trong lòng hắn có không ít vấn đề, nên hỏi vấn đề nào mới được đây?



Cuối cùng, lão giả đi phía trước dừng lại, nói: “Chờ lát nữa gặp một đám dơi hút máu, phượng hoàng là thiên địch của chúng, các ngươi đuổi chúng nó đi là được.”

Cố Dương đáp: “Được.”

Lão giả vạch ngón tay xuống dưới, mặt đất lập tức xuất hiện một lốc xoáy.

“Đi.”

Hắn nhảy xuống trước.

Cố Dương kéo Hi Hoàng nhảy xuống theo.

Thân thể không ngừng rơi xuống dưới, bốn phía hoàn toàn âm u, không có chút ánh sáng gì, thậm chí cả giác quan đều mất tác dụng. Hắn không cảm nhận được sự tồn tại của lão giả kia, ngay cả Hi Hoàng đang gần trong gang tấc cũng không cảm ứng được.

Chỉ có Hi Hoàng đang nắm chặt tay hắn, báo cho hắn biết nàng vẫn đang bên cạnh.

Không biết qua bao lâu, Cố Dương chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, tất cả cảm giác đều quay về.

Hắn quay đầu nhìn sang Hi Hoàng ở bên cạnh, thấy sắc mặt nàng hơi trắng bệch, hiển nhiên đã bị dọa sợ.

Hắn vỗ tay nàng, tỏ ý an ủi.

Sau đó, hắn quan sát cảnh vật bốn phía.

Đây là một không gian vô cùng lớn, hai bên là vách đá trơ trọi, nhìn giống như ở trong lòng đất.

Không khí rất khô, nhiệt độ rất cao, ít nhất có tầm bảy tám chục độ.

Hắn đang suy nghĩ thì một loạt cái bóng màu đỏ thẫm xuất hiện ở cuối tầm mắt, ngay sau đó là cả một đám.

Dơi hút máu!

“Pháp Lực cảnh!”

Cố Dương lắp bắp kinh hãi.

Không ngờ đám dơi hút máu này lại có tu vi Pháp Lực cảnh, một đàn này có ít nhất trên trăm con, tụ tập cùng một nơi hình thành nên dao động khủng bố.

Cố Dương không dám chậm trễ, vận “Thần Hoàng Quyết”, hóa thân thành phượng hoàng.

Ngay lập tức, ngọn lửa màu đỏ rực đã chiếu sáng toàn bộ không gian, mang theo khí tức quang minh thần thánh.

Đám dơi hút máu ở xa xa kia xuất hiện rối loạn, dùng tốc độ còn nhanh hơn lúc đến con sau nối đuôi con trước trốn đi, đảo mắt đã không thấy gì nữa.

Cố Dương khôi phục lại hình người, nói: “Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận