Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 311: Pháp Lực nhị trọng (2)

Chương 311: Pháp Lực nhị trọng (2)

[… Ngươi lẻn vào Sở gia, mang Sở Tích Nguyệt đi, tới Quỳnh Vũ sơn, dùng ngọc bội mở đại môn của Quảng Hàn tiên cung ra.]

[Lúc đại môn mở ra, thu hút cả lão tổ Sở gia cùng tiến vào Quảng Hàn tiên cung.]

[Lão tổ Sở gia và yêu thú thủ vệ tiến hành một trận đại chiến, đồng quy vu tận. Trước khi chết nàng đã truyền công lực còn sót lại cho Sở Tích Nguyệt, trợ giúp nàng bước vào Thần Thông cảnh.]

[Các ngươi đi tới cung điện còn hoàn hảo duy nhất ở Quảng Hàn tiên cung, Sở Tích Nguyệt thành công đẩy cửa ra, tiến vào trong đó.]

[Các ngươi khổ tu trong Quảng Hàn tiên cung.]

[Ba năm sau, Sở Tích Nguyệt bước vào Pháp Lực cảnh.]

[Lại năm năm nữa, Sở Tích Nguyệt bước vào Bất Lậu cảnh.]

[Lại mười năm nữa, Sở Tích Nguyệt thành tựu Thiên Nhân. Sau đó, nàng một kiếm giết chết ngươi. Hưởng thọ bốn mươi tuổi.]

Đây là phát triển như thế nào vậy?

Một lần này khiến Cố Dương không biết phải làm gì cả.

Trong vòng mười tám năm ngắn ngủi Sở Tích Nguyệt đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh, đúng là vô lý.

Tư chất này còn khoa trương hơn cả Diệp Lăng Ba.

Càng kỳ lạ hơn chính là sau khi nàng đột phá đến Thiên Nhân cảnh rồi, tại sao lại muốn giết hắn chứ?

Cố Dương thật sự nghĩ không ra.

Chẳng lẽ ở trong Quảng Hàn tiên cung, hắn làm ra chuyện gì khiến cả người và thần đều phẫn nộ sao?

Cũng không đúng.

Nếu như hắn thật sự làm ra chuyện gì không thể nói ra với Sở Tích Nguyệt, nàng chắc chắn cũng cam tâm tình nguyện mà.

Trong này chắc chắn có vấn đề gì rồi.

Liên tưởng đến tốc độ tu hành nhanh đến không bình thường của Sở Tích Nguyệt.

Cố Dương có một suy đoán to gan, rất có khả năng vào thời điểm nàng bước vào Thiên Nhân cảnh đã bị một đại năng Thượng Cổ nào đó ở trong Quảng Hàn tiên cung đoạt xá.

Danh hiệu của Sở Tích Nguyệt ở trên Hồng Nhan bảng chính là bế nguyệt tu hoa, có lẽ đây thật sự không phải phán đoán bừa đâu.

Thêm với Tần Vũ không tiếc lấy Minh Nguyệt đao làm sính lễ để cưới nàng về Tần gia.

Đã đủ để chứng minh trên người nàng nhất định có chỗ đặc thù nào đó.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm bốn mươi tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm bốn mươi tuổi.]

[Ba, bài học cuộc sống năm bốn mươi tuổi.]

Cho dù kết cục như thế nào, lần mô phỏng này thật sự đã tìm cho hắn một đường ra tốt nhất.

Một lần này hắn cuối cùng có thể yên tâm lựa chọn: “Ta chọn điều một.’



……

[… Ngươi và Sở Tích Nguyệt khổ tu ở Quảng Hàn tiên cung, các ngươi tự định chung thân, sau khi bái thiên địa, chính thức thành thân.]

[…]

[Hai mươi năm sau, Sở Tích Nguyệt bước vào Thiên Nhân cảnh, một kiếm giết chết ngươi, hưởng thọ bốn mươi hai tuổi.]

Đã thành thân rồi mà còn hạ sát thủ với hắn.

Cố Dương có thể chắc chắn lúc Sở Tích Nguyệt đột phá đến Thiên Nhân cảnh nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.

Nhưng mà có thể kéo dài thêm hai năm thời gian, coi như là chuyện tốt đi.



……

[… Ngươi và Sở Tích Nguyệt đã bái thiên địa, chính thức thành thân.]

[Hai năm sau, Sở Tích Nguyệt sinh một nữ nhi, đặt tên là Cố Tích.]

[Mười năm sau, Cố Tích bước vào Kim Thân cảnh.]

[Lại năm năm nữa, Cố Tích bước vào Pháp Lực cảnh.]

[Lại tám năm, Cố Tích thành tựu Thiên Nhân, vung tay lên ném các ngươi ra khỏi Quảng Hàn tiên cung.]

[Trở lại Đại Chu, các ngươi bị cường giả Tinh La tông vây công. Một năm sau chết trên tay một vị Thiên Nhân, hưởng thọ bốn mươi tám tuổi.]

Phát triển lần này lại một lần nữa ngoài dự đoán của Cố Dương.

Hắn vốn nghĩ sinh một hài tử rồi, nói không chừng còn có thể kéo thêm được vài năm. Hơn nữa nói không chừng Sở Tích Nguyệt nể mặt hài tử, có thể tha cho hắn một mạng đấy.

Kết quả vị đại năng Thượng Cổ kia lại làm một hành động ngớ ngẩn, thế mà lại nhập vào trên người nữ nhi của bọn họ.

Đến cuối cùng nghịch tử này còn đuổi bọn họ ra khỏi Quảng Hàn tiên cung.

Nhưng mà ít nhất con đường thời gian đã quay trở lại quỹ đạo ban đầu, biến trở lại thời gian tương lai Tinh La tông xâm nhập.

Thêm với lại kéo dài thêm được sáu năm, coi như đạt tới mục đích.



……

[… Ngươi và Sở Tích Nguyệt đã bái thiên địa, chính thức thành thân.]

[Hai năm sau, Sở Tích Nguyệt sinh một nữ nhi, đặt tên Cố Tích.]

[Lại một năm nữa, Sở Tích Nguyệt lại sinh một nhi tử.]

[Sau năm năm, Sở Tích Nguyệt lại sinh hai nữ nhi một nhi tử.]

[… Mười bảy năm sau, Cố Tích bước vào Thiên Nhân cảnh. Nàng vào trong hư không lấy ra một thanh kiếm tiên. Đột nhiên trên không trung có một đường quang mang màu vàng giáng xuống, ngươi chết, hưởng thọ bốn mươi bảy tuổi.]

Lần này Cố Tích không đuổi bọn họ đi nữa.

Kế hoạch của Cố Dương đã thành công.

Là người hiện đại, hắn biết hoàn cảnh gia đình tạo cho hài tử ảnh hưởng bao lớn.

Hắn định sinh xuất hiện thêm mấy hài tử để Cố Tích đã được hưởng nhiều ấm áp gia đình từ nhỏ.

Kế hoạch này đã thành công rồi, đáng tiếc, biến cố tiếp theo lại là kết cục hắn không ngờ đến.

Đường quang mang màu vàng kia là cái quỷ gì vậy?

Không thể để cho hắn yên ổn sống thêm vài năm được sao?

Cố Dương cảm thấy thật mệt mỏi.



……

Cố Dương lại mở hệ thống ra, số dư của hắn chỉ còn lại có hai mươi tám. Còn có thể tiến hành thêm hai lần mô phỏng nữa.

Đột nhiên, bên tai hắn vang lên tiếng chim xanh kêu lên: “Chủ nhân, ngươi sắp đến Pháp Lực nhị trọng rồi.”

Hắn liếc nhìn chim xanh, đột nhiên hỏi: “Quảng Hàn tiên cung rốt cuộc do ai tiêu diệt vậy?”

Chim xanh nói: “Không nhớ được.”

Quả nhiên không thể trông cậy vào nó được.

Cố Dương nhìn Hi Hoàng, trong tay nàng cầm thanh thần binh tuyệt thế lấy được từ chỗ Lục Vân Sơn.

Thần binh này không phù hợp với công pháp nàng tu luyện, cho đến bây giờ mới chỉ luyện hóa được một phần nhỏ.

“Thôi, đây chính là thần binh tuyệt thế, lấy ra nạp giá trị thì quá mức lãng phí.”

Tính ra nạp được nhiều nhất vài chục điểm, cũng như muối bỏ biển.

Muốn vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt, hắn cần ít nhất là tu vi Bất Lậu cảnh, một thanh kiếm không thể giải quyết được.

Hiện giờ đột phá tu vi lên trước sau đó lại nghĩ cách đi.

Cố Dương lại mở mô phỏng ra.

Một lát sau, một ngọn lửa màu đỏ thắm bốc lên từ trong cơ thể hắn, khí tức khủng bố phóng lên cao.

Pháp Lực cảnh nhị trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận