Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 367: Ngươi không có tư cách đưa ra điều kiện với ta (2)

Chương 367: Ngươi không có tư cách đưa ra điều kiện với ta (2)

“Ngươi phá giải huyễn cảnh của Huyễn Ngọc Điệp như thế nào vậy?”

Mục Quân thật sự không nghĩ ra được, huyễn thuật của Huyễn Ngọc Điệp từ trước đến nay vẫn luôn luôn không bị rơi xuống thế bất lợi, vì sao lại có thể bị thua ở đây được, nếu như không hỏi rõ ràng thì cho dù chết hắn đều không nhắm mắt được.

Cố Dương nói: “Ta có thần thông có thể nhìn thấu một vài huyễn thuật.”

Hắn không hề nói dối, “Thần Chúc Quyết” của hắn đã tu luyện đến tầng thứ năm. Chúc Long trời sinh có được năng lực quan sát và phá nát huyễn thuật, có thể được gọi là chân thực chi nhãn, là khắc tinh của tất cả huyễn thuật.

Hắn mượn dùng thần thông của Chúc Long, dễ dàng nhìn thấu huyễn thuật này.

Sử dụng huyễn thuật ở trước mặt hắn vốn có thần thông của Chúc Long thật sự giống như múa đao ở trước mặt Quan Công vậy.

“Thì ra là thế, ta thua không oan.” Mục Quân cười thảm một tiếng.

Ánh mắt của Cố Dương dừng lại trên đóa hoa ở trước ngực hắn: “Ngươi có thể nghe hiểu được lời của ta là dựa vào đóa hoa này đó hả?”

Hắn có thể cảm ứng được trên đóa hoa này có một kiểu dao động đặc thù, tương tự như pháp khí.

Mục Quân nói: “Đây là giải ngữ hoa, là một sinh vật siêu phàm đặc thù, có thể tự động phiên dịch tất cả các loại ngôn ngữ của sinh vật có trí khôn, đây là công cụ nhất định không thể thiếu được đối với người mạo hiểm.”

Nói đến đây, hắn dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Các hạ đã không định giết ta, đương nhiên là có yêu cầu. Ta sẽ nói tất cả những gì ta biết cho các hạ, chỉ cần các hạ đừng giết ta và những sủng thú của ta thôi.”

Thái độ của hắn lúc này khiêm tốn giống như Hàn Mộng Linh hôm qua vậy.

Cố Dương nở nụ cười: “Ngươi thật thông minh, nhưng mà ngươi cảm thấy ngươi còn có tư cách đưa ra điều kiện với ta sao?”

Mục Quân không hề bị dọa sợ: “Ngự thú sư bọn ta có một thủ đoạn tự sát, nếu ta muốn chết, ngươi không ngăn được ta đâu. Ta cam đoan, sau khi chết rồi, ngươi không có khả năng gặp được vị ngự thú sư thứ hai cũng không thể có được bất cứ tri thức gì về ngự thú sư cả.”

“Uy hiếp ta?”

Cố Dương cười lạnh một tiếng, dùng một chưởng bất ngờ đánh hắn ngất đi.

Sau đó hắn mở hệ thống ra, mở một lần mô phỏng.

[…Ngươi đánh bại ngự thú sư đến từ đại lục khác, bắt giữ lấy hắn, ép hỏi phương pháp tu hành của ngự thú sư, nửa năm sau ngươi thả hắn đi đúng theo lời hứa.]

[Một ngày kia, Triêu Dương Đại Thánh xuất hiện, bắt lấy ngươi. Một năm sau ngươi bị khô kiệt căn nguyên mà chết. Hưởng thọ hai mươi ba tuổi.]

“Thật sự cho rằng ta không có cách nào với ngươi sao?”

Cố Dương nhìn Mục Quân đã rơi vào hôn mê, hiện giờ để cho ngươi kiến thức một phen xem cái gì gọi là gian lận.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi ba tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi ba tuổi.]

[Ba, bài học cuộc sống năm hai mươi ba tuổi.]

“Ta chọn điều hai.”

Lập tức, vô số tri thức kỳ quái đã dũng mãnh tuôn vào trong đầu Cố Dương.

Nội dung về trở thành ngự thú sư như thế nào, bắt được sinh vật siêu phàm như thế nào, ký kết khế ước như thế nào, bồi dưỡng sủng thú như thế nào…

Đây gần như là một hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, tri thức liên quan đến thật sự vô cùng nhiều.

Chỉ riêng sắp xếp lại những kiến thức này thôi đã tiêu tốn không ít thời gian của hắn rồi.

Muốn trở thành ngự thú sư, có hai điểm mấu chốt, một là không gian ngự thú, hai là ký kết khế ước với sinh vật siêu phàm.

Để xét xem một ngự thú sư có cường đại hay không chính là nhìn vào cấp bậc cao thấp của không gian ngự thú.

Không gian ngự thú cấp thấp thì không cách nào vây khốn được sinh vật siêu phàm đẳng cấp cao, cho dù thu phục được nó rồi để vào trong không gian ngự thú thì cũng rất dễ dàng bị nó trốn đi khỏi không gian.

Nói cách khác, ý tưởng trước đó của Cố Dương chính là để một người bình thường thu phục một con yêu thú Thiên Nhân cảnh, một bước lên trời là không thể thực hiện được.

Ngự thú sư tập sự yếu nhất thì không gian ngự thú vô cùng yếu ớt, đừng nói yêu thú Thiên Nhân cảnh, kể cả là yêu thú Kim Thân cảnh còn không chứa nổi, nói không chừng con yêu thú mới vừa hắt xì hơi một cái thì không gian ngự thú đã bị mở bung ra rồi.

Mà không gian ngự thú cường đại hay không lại căn cứ vào trình độ tri thức của bản thân ngự thú sư, còn có liên quan đến cả trình độ tinh thần lực nữa.

Điểm này có phần giống với thuật sĩ của Tây Đê đại lục.

Cố Dương sắp xếp lại những tri thức này rồi nhắm hai mắt lại, hồi tưởng về nội dung của ngự thú sư…

“Quả nhiên không đơn giản như vậy.”

Một lúc lâu sau, Cố Dương mở mắt, không nhịn được thở dài.

Hắn vốn định trực tiếp xây dựng không gian ngự thú, kết quả thất bại đáng xấu hổ.

Vốn tưởng rằng với sự cường đại của nguyên thần của hắn thì xây dựng một không gian ngự thú còn chẳng phải chỉ là một chuyện nhỏ nhặt thôi sao, ai biết lại một lần nữa bị hiện thực làm mất mặt.

Hắn không nên ôm lấy chờ mong gì đối với tư chất của mình.

[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao bốn mươi điểm năng lượng.]

“Có.”

Vẫn nên đàng hoàng tử tế sử dụng máy mô phỏng đi

[…Ngươi đi theo Mục Quân đi đến Thụy Cầm đại lục, dưới sự giúp đỡ của hắn, tốn thời gian ba năm đã thành công xây dựng được một không gian ngự thú, trở thành ngự thú sư tập sự.]

[Ngươi theo lời thả Mục Quân rời đi, sau đó rời khỏi di tích kia, tìm một nơi không người tiềm tu.]

[Năm năm sau, trải qua nỗ lực không ngừng, ngươi cuối cùng đã thăng cấp được không gian ngự thú, trở thành ngự thú sư sơ cấp.]

[Một ngày kia, ngươi cảm ứng được gần đó có đại chiến giữa Thiên Nhân, nên không thể không rời khỏi nơi ẩn cư này.]

[Chẳng mấy chốc, ngươi phát hiện ra khắp nơi trên Thụy Cầm đại lục đều là khói lửa, khắp nơi đều có ngọn lửa chiến tranh, biết được có cường giả đại lục khác xâm nhập, đã có mấy vị ngự thú sư Truyền Thuyết cấp khác chết trận.]

[Ngọn lửa chiến tranh nhanh chóng lan tràn đến đất liền, nửa năm sau ngươi vẫn không cách nào thoát khỏi chiến tranh, bị một vị cường giả Thiên Nhân bắt lấy, mang về tiên cung, trấn áp trong tiên ngục. Nửa năm sau, ngươi bị rút hết pháp lực mà chết, hưởng thọ ba mươi mốt tuổi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận