Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 381: Vạn Tượng động thiên

Chương 381: Vạn Tượng động thiên

Cố Dương còn sợ hãi, nguyên thần của hắn chỉ dừng lại ở bên ngoài không đến một giây mà giống như đã bị thương vì lạnh rồi.

Chỉ cần vài giây thôi, nguyên thần của hắn sẽ triệt để tiêu tán.

“Sao có thể như vậy chứ?”

Trong lòng hắn hơi nghi hoặc.

“Luyện Thần Thiên” của hắn đã tu luyện đến tầng thứ sáu, nguyên thần còn mạnh hơn Pháp Lực cảnh khác đến sáu lần, nhưng lại vẫn còn yếu ớt như thế.

“Cảm giác giống như chỉ cần một trận gió thôi, nguyên thần đã gần như bị thổi tan.”

Cố Dương nhớ lại cảm giác mới vừa rồi, chỉ có thể nói môi trường bên ngoài rất ác liệt đối với nguyên thần.

Xem ra không đến Thiên Nhân cảnh thì nguyên thần xuất khiếu chính là tự tìm đường chết.

Chẳng trách loại pháp thuật này gần như đã thất truyền, hắn đã mô phỏng nhiều lần như vậy rồi mà chưa bao giờ học nó.

Pháp thuật này không hề có bất cứ tác dụng nào đối với võ giả Thiên Nhân trở xuống, mà khi dùng tương đương với tự sát.

Nhưng không thể nói nó hoàn toàn vô dụng được, tình huống giống như Tào Y Y hiện giờ có thể phát huy được công dụng.

“Được rồi.”

Cố Dương nói, đi vào trong hồ, tay đè lên trên đỉnh đầu Tào Y Y, nhắm hai mắt lại.

Khoảnh khắc tiếp theo, nguyên thần của hắn đã thoát khỏi thân thể, tiến vào trong một nơi kỳ lạ.

Đập vào mắt hắn là một sa mạc hoang vu, ngoại trừ cát vàng đầy trời ra thì không có gì khác nữa.

Nhưng mà hắn quả thật không bị nhận lấy cảm giác bài trừ.

“Làm thế nào mới tìm được ý thức của nàng đây?”

Hắn quay đầu nhìn xung quanh, khắp nơi đều là sa mạc mênh mông vô bờ, thấy hơi khó khăn.

Đột nhiên, đuôi khóe mắt hắn thoáng thấy một vệt xanh, nên bay sang bên đó.

Đó là một bãi cỏ màu xanh, nhưng chỉ nho nhỏ mà thôi, bên cạnh còn có một cây hoa nở ra đóa hoa màu đen, đang lắc lư theo gió.

Không trung còn có có một quả cầu màu trắng đang lơ lửng.

Cố Dương tiến đến gần, quả cầu chiếu ra một hình ảnh.

Một thiếu phụ không nhìn rõ mặt đang đẩy một chiếc xích đu, người ngồi trên xích đu là một tiểu cô nương chừng ba bốn tuổi, mỗi lần đu lên cao cao sẽ bật cười khanh khách.

Trên khuôn mặt của tiểu cô nương kia có thể mơ hồ nhìn ra được bóng dáng của Tào Y Y.

Quả cầu này hiển nhiên là Huyền Phách châu.

Nàng bị nhốt trong Huyền Phách châu chính bởi vì mải chơi đu dây ư?

Cố Dương không biết nên nói gì cho phải.

Mỗi một người không bình thường đều có một thời thơ ấu bất hạnh sao?

Đột nhiên, tiểu Tào Y Y trong đó ngẩng đầu lên, thấy hắn đi tới, vui vẻ nói: “Ngươi cũng đi vào chơi đi.”

Bàn tay Cố Dương vừa chạm vào hạt châu này, cả người đã bị hút vào trong đó, xuất hiện trong một viện, đứng đối diện nữ nhân không nhìn rõ diện mạo.

Tiểu Tào Y Y vui sướng nói: “Ngươi ngồi bên kia, chơi vui lắm.”

Bên cạnh đột nhiên xuất hiện thêm một chiếc xích đu.

Cố Dương không hề nhúc nhích, nói với nàng: “Chơi hơi lâu rồi, cần phải đi thôi.”

Cái miệng nhỏ nhắn của nàng bĩu ra, la lớn lên: “Ta không đi, ta còn muốn chơi. Ta muốn ngươi cùng chơi đùa với ta.”

“Ta không có thời gian ở trong này chơi với ngươi, dừng lại.” Giọng Cố Dương rất cứng rắn.

Nàng không vui vẻ gì nói: “Ngươi không chơi với ta phải không?”

“Ta đến đây để mang ngươi đi.”

“Ta không muốn đi, nơi này chơi rất vui, ta không đi đâu.”

“Ngươi không đi, vậy thì ta sẽ đi.”

Cố Dương nói xong, giả bộ như định rời đi.

Lúc này, cuối cùng xích đu cũng dừng lại.

Tiểu Tào Y Y gào lên: “Ta không cho ngươi đi.”

Lập tức, phong cảnh bốn phía thay đổi, biến thành một nhà giam, chặn kín toàn bộ bốn phía lại.

Nàng nói: “Ta muốn ngươi vĩnh viễn ở trong này chơi với ta.”

Cố Dương lắc đầu nói: “Thứ này không chặn được ta đâu.”

Dứt lời, một Thông Thiên Thần Viên đã xuất hiện, hình thể không ngừng lớn lên, bỗng chốc đã xốc nóc nhà lên, xuất hiện một lối đi thông ra bên ngoài.

Hắn nói: “Từ nay về sau, nhân quả giữa ta và ngươi đã xong.”

Sau đó hắn nhảy ra.

Người nhảy ra sa mạc bên ngoài.

“Đừng đi mà!”

Tiểu Tào Y Y ở bên trong nóng nảy, dẫm mạnh chân xuống, cũng nhảy ra theo.

Sau đó, tất cả mọi thứ bắt đầu sụp đổ, nữ nhân không nhìn rõ mặt kia cũng tiêu tán theo.

Khi nàng nhảy ra khỏi quả cầu kia, đặt chân xuống mặt đất, toàn bộ không gian lập tức biến đổi, vô số thực vật xuất hiện từ dưới đất cát.

Trong nháy mắt, sa mạc hoang vu đã biến thành thảo nguyên, còn có vô số cây cối mọc lên, thay đổi thành sức sống bừng bừng.

Tào Y Y vẫn có dáng vẻ bốn năm tuổi, cầu khẩn nói: “Đừng rời khỏi ta!”

Cố Dương quay đầu lại nhìn nàng, không nói gì cả, bay ra khỏi không gian này.



Bên ngoài, Lăng Linh và Như Cầm đứng đó, vẻ măth đều hơi lo lắng.

Lăng Linh đang lo lắng cho Cố Dương.

Còn Như Cầm lại lo lắng cho Tào Y Y.

Chuyện liên quan đến nguyên thần tương đối nguy hiểm, lỡ sơ sẩy, nguyên thần bị hao tổn, đó chính là tổn thương không thể nào cứu vãn được, sao mà Lăng Linh không lo lắng cho được.

Mười mấy giây trôi qua, thân thể của Tào Y Y đột nhiên chấn động, tròng mắt dưới mi mắt bắt đầu giật giật.

Như Cầm nhìn thấy mà mừng rỡ, thời gian dài như vậy, đây là lần đầu tiên thân thể của tiểu thư có phản ứng.

Quả nhiên tìm Cố Dương là chuẩn xác.

Tiểu thư thật sự rễ tình đâm sâu với nam nhân này.

Trước đó nàng mới chỉ hoài nghi như vậy thôi, nhưng hiện giờ cuối cùng nàng đã tin tưởng điều này rồi.

Lúc này, Cố Dương đã mở mắt ra, bay lên trên bờ, còn chưa nói gì đã cảm ứng được khí tức của Tào Côn Bằng đang cấp tốc đến gần.

Bên kia, Tào Y Y trong linh trì chợt mở to mắt ra, tỉnh lại.

Dây mây màu trắng đang quấn quanh trên người nàng tự động thả lỏng ra, rơi vào trong tay nàng, một đầu của nó vẫn đâm vào trong hư vô.

Nàng kêu to một tiếng: “Cố Dương!”

Lập tức, một luồng dao động kỳ dị đã khẽ quấn lấy Cố Dương.

Hắn không hề giãy giụa, một tay ôm Lăng Linh đang đứng bên cạnh vào trong lòng.

Trong tức khắc, bọn họ đã bị kéo vào trong hư không.

“Không!”

Lúc này Tào Côn Bằng đã chạy đến, hơi tức giận hét lớn lên.

Nhưng mà hắn vẫn chậm một bước rồi, không thể ngăn cản được nữ nhi.



Sau một trận trời đất ngả nghiêng, ba người Cố Dương xuất hiện trong một khe núi, bốn phía đều là thực vật xanh um tốt tươi.

Nơi này chính là Vạn Tượng động thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận