Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 479: Thành giao (2)

Chương 479: Thành giao (2)

Vẫn là đại tế tư mở miệng hỏi, “Cố Dương tiên sinh, như thế nào?”

Cố Dương không đáp mà hỏi lại, “Các ngươi phái người đến bên Thần châu tìm kiếm Chí Dương đinh, cũng chính là thân thể của mẫu thụ thì có thể cứu sống được mẫu thụ sao?”

Đại đế tư lắc đầu nói, “Đó là lựa chọn vạn bất đắc dĩ thôi. Chém bỏ mẫu thụ, chỉ để lại bộ rễ không bị ô nhiễm, dùng phần thân thể kia một lần nữa mọc ra một mẫu thụ mới. Nhưng mà như vậy thì phải cần một ngàn năm sau mẫu thụ mới có thể thành thục, có thể sinh ra tinh linh mới được.”

Cố Dương lại hỏi, “Các ngươi có biết mẫu thụ bị lực lượng gì ô nhiễm không?”

“Lực lượng này cực kỳ tà ác, chắc đến từ vực sâu, nhưng cụ thể là Quân Vương của tầng vực sâu nào thì không rõ ràng.”

Lúc này, Tinh Linh nữ vương cuối cùng không nhịn được nữa, “Ngươi có thể cứu được mẫu thụ không?”

Cố Dương nhìn ba tinh linh đang vẻ mặt khẩn trương chờ mong trước mắt, “Ta chỉ nắm chắc sáu phần.”

Trong mắt Đại tế tư và Tinh Linh nữ vương đều hiện lên vẻ vui mừng không kiềm chế được.

Cho đến tận bây giờ, các nàng đã từng hỏi rất nhiều cường giả Truyền Kỳ, pháp sư, thuật sự, thậm chí là kỵ sĩ, còn có Truyền Kỳ của các chủng tộc. Sau khi mọi người nhìn tình huống của mẫu thụ đều tỏ vẻ không có cách nào.

Kể cả đại nhân vật từ thời kỳ xa xưa như Phong chi hiền giả đều bó tay chịu thua.

Trong lòng các nàng đều sắp tuyệt vọng, hiện giờ cuối cùng gặp được một người nói có cách.

Đừng nói nắm chắc sáu phần, cho dù chỉ có hai phần cũng tốt hơn không làm được gì, ở đây chờ mẫu thụ chết héo.

Hơn nữa người nói ra lời này còn là người nhà của mẫu thần, độ tin cậy trong lời này vô cùng cao.

Tuy rằng đại tế tư và Tinh Linh nữ vương cố hết sức không đề cập đến thân phận người nhà của Cố Dương, nhưng khi hắn cầm lấy cây cung của Nguyệt Thần, trong lòng các nàng đã thừa nhận hắn chính là người nhà.

Nhưng mà xuất phát từ lo nghĩ cho hiện thực, các nàng không có khả năng thừa nhận một điểm này. Nếu không rất có thể sẽ xé rách Tinh Linh tộc đàn.

Đại tế tư trịnh trọng nói, “Cố Dương tiên sinh, chỉ cần người có thể cứu sống mẫu thụ, ta nguyện tặng cây cung của Nguyệt Thần.”

Thức thời!

Cố Dương thầm khen trong lòng, nàng có thể chủ động đề xuất, tự nhiên tốt nhất.

Không thể đo lường được giá trị của một linh bảo, cho dù lấy ra nạp giá trị, ít nhất cũng có giá trị trên một ngàn điểm, không tệ.

“Thành giao.”





Bàn điều kiện xong, Cố Dương không vội vã ra tay mà kêu Y Phù tới, rỉ tai nói vài câu với nàng.

Vì đề phòng người khác nghe lén, hắn còn sử dụng pháp lực ngăn cách trong ngoài.

Y Phù nghe xong lời hắn nói lập tức biến sắc, theo bản năng nhìn về phía các trưởng bối xung quanh.

Lúc này, tất cả cấp cao của tinh linh gần như đã đến rồi, sau khi các nàng phát hiện ra đại tế tư dẫn Cố Dương đến đây nên chạy tới.

Ở đây có hai mươi mấy tinh linh, gần một nửa là Truyền Kỳ, cho dù không phải Truyền Kỳ thì đều có bối phận rất cao, giữ chức vị quan trọng trong vương đình.

Có thể nói, nhân vật quan trọng của Tinh Linh bộ tộc gần như đến đông đủ.

Tất cả những người này đều là trưởng bối của Y Phù, chỉ có tuổi của nàng nhỏ nhất, bối phận cũng nhỏ.

Nàng nghe xong lời Cố Dương nói, trên mặt tỏ vẻ khó có thể tin được, những trưởng bối này làm sao có thể làm ra chuyện gây bất lợi cho tinh linh được?

Nhưng mà nàng không có cách nào vi phạm mệnh lệnh của Cố Dương.

Nàng chỉ có thể viện cớ mang theo Cố Dương rời khỏi đây, đến một chỗ không người, làm một kính tượng thuật cấp bậc Truyền Kỳ.

Nàng không hề nắm giữ pháp thuật này, nhưng vừa khéo mới vừa rồi mẫu thân cho nàng mấy quyển trục dùng để bảo mệnh, trong đó có một tờ là kính tượng thuật.

Sau đó bản thể của Cố Dương thu liễm khí tức, lưu lại đó.

Y Phù mang theo kính tượng của Cố Dương trở lại trước Tinh Linh mẫu thụ.

Kính tượng thuật cấp bậc Truyền Kỳ có thể tạo ra một kính tượng giống với bản thể như đúc, thậm chí có được thực lực tương tự với bản thể, bất cứ kẻ nào đều không nhìn ra được sơ hở.

Kính tượng của Cố Dương đi đến trước mẫu thụ, giơ tay ấn lên trên vết đen đang không ngừng chảy ra dịch nhờn màu đen, một ngọn lửa màu đỏ thắm bắt đầu bốc cháy, đốt thân cây ra một cái lỗ lớn.

Phượng Hoàng chân viêm!

Phía sau không xa, tất cả cấp cao của Tinh Linh tộc đều khẩn trương nhìn động tác của hắn.

Mẫu thụ bị năng lượng lạ kỳ ô nhiễm, các nàng cũng đã từng nghĩ đến cắt bỏ bộ phận bị ô nhiễm đi.

Nhưng mà vô dụng, năng lượng kỳ lạ này giống như vật còn sống, có thể tùy tiện chuyển dời sang bộ phận khác.

Cuối cùng, các nàng phát hiện, trừ phi chặt bỏ cả mẫu thụ, bằng không thì không thể nào trừ sạch được năng lượng kỳ lạ này.

Năng lượng kỳ lạ kia vô cùng quỷ dị, bất kể cả thần lực hay đủ loại pháp thuật đều không thể quét sạch được.

Lúc này, dưới đốt cháy của ngọn lửa màu đỏ thắm kia, một loạt âm thanh tách tách, thân mẫu thụ bị đốt ra một cái lỗ.

Đồng thời vết đên kia cũng bị đốt cháy hầu như không còn.

Năng lượng kỳ lạ này triệt để biến mất.

Một phen này, cho dù là Tinh Linh nữ vương hay là đại tế tư, còn có phần lớn cấp cao của tinh linh, trên mặt đều hiện lên vẻ kích động.

Mẫu thụ cuối cùng được cứu rồi!

Mẫu thần phù hộ!

Chỉ cần có thể trừ sạch được năng lượng kỳ lạ này, lấy sức sống của mẫu thụ, thời gian không bao lâu có thể khôi phục lại được.

Trên mẫu thụ tổng cộng có mười mấy chỗ năng lượng kỳ lạ.

Tiếp theo chỉ chờ nhân loại kia quét sạch chúng nó…

Đúng lúc này, hai luồng dao động mạnh mẽ gần như đồng thời xuất hiện.

Pháp thuật Truyền Kỳ, thứ nguyên phóng trục!

Pháp thuật Truyền Kỳ, liệt giải thuật!

Mục tiêu, Cố Dương.

Bên cạnh hắn xuất hiện một khe hở không gian, đồng thời liệt giải thuật kia xé rách tất cả phòng ngự của hắn, đánh hắn vào trong không gian thứ nguyên, biến mất không thấy gì nữa.

Biến cố này xảy ra quá mức bất ngờ, ngoài dự đoán của mọi người. Kể cả đại tế tư và Tinh Linh nữ vương đều không phản ứng lại kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Dương bị trục xuất vào trong không gian thứ nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận