Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 483: Đồ long (2)

Chương 483: Đồ long (2)

Cố Dương thả cả sáu hóa thân thần thú ra, chỉ còn lại một Thái m U Huỳnh. Vậy đã đủ.

[Nhận được một trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt sáu trăm ba mươi điểm.]

[Nhận được một trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt bảy trăm ba mươi điểm.]



Tổng cộng năm nhắc nhở, thu được năm trăm điểm năng lượng.

Cự long được năm hóa thân thần thú chú ý đến đều là hắc ám cự long có thực lực yếu nhất, tất cả đều là Truyền Kỳ nhất giai, phải tiêu diệt hoàn toàn.

Sau đó, mười con cự long còn lại phản ứng kịp, bổ nhào về phía chúng nó, bắt đầu hỗn chiến.

Tuy rằng số lượng hóa thân thần thú của hắn ít hơn, nhưng không hề rơi vào thế yếu, đặc biệt là phượng hoàng và Thông Thiên thần viên, thực lực cường đại nhất, đánh đến cự long này gào thét lên.

Nhưng mà những cự long còn lại đều thật chịu được đánh. Tạm thời khó đánh chết được chúng nó.

“Vẫn để ta tới.”

Cố Dương lấy Cự Linh chùy từ trong không gian ngự thú ra, vèo một cái xuất hiện ở trước mặt một con hắc ám cự long có hình thể nhỏ nhất, chùy trong tay nện xuống.

Đáng thương thay cho nó mới vừa bị một công kích tinh thần của Chúc Long đánh đến đầu óc choáng váng, thậm chí không phản ứng kịp đã bị Cự Linh chùy nện lên trên đầu, óc vỡ ngay tại chỗ, còn chưa kịp kêu một tiếng đã chết thảm tại trận.

[Nhận được hai trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt một ngàn hai trăm ba mươi điểm.]

Cố Dương hóa thân sát thần, như đi vào chỗ không người, từng chùy đánh xuống, trong nháy mắt đã có năm con cự long mất mạng dưới Cự Linh chùy của hắn.

Đây là lần đầu tiên linh khí này triển lộ ra uy lực của nó ở đại lục khác, khiến năm con cự long còn lại bị dọa bể mật, cuối cùng không còn quan tâm chuyện gì khác, quay đầu bỏ chạy.

“Định chạy?”

Cố Dương đã giết đỏ mắt rồi, mang theo Cự Linh chùy với sáu hóa thân đuổi tới.

Đây đều là năng lượng cả đó!



Phía dưới, Tinh Linh nữ vương và đại tế tư với một đám tinh linh thật sự như rơi vào trong mộng.

Đây chính là hắc ám cự long, là tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất ở Tây Đê đại lục.

Ở trong tay Cố Dương giống như giết gà. Một chùy đập chết một cự long.

Anh hùng đồ long trong truyền thuyết tính là gì khi so sánh với nam nhân trước mắt này chứ?

Một màn này khắc ấn thật sâu trong đầu mỗi người ở đây, cả đời đều không xóa đi được.

Cuối cùng các nàng đã biết được vì sao Cố Dương có thể thu phục được nhiều ma thú siêu giai như thế, hóa ra thực lực của hắn còn khủng bố hơn ma thú siêu giai nhiều lắm.



“…”

Trong thụ ốc, Hanh Lợi nhìn đến chăm chú, khẽ nhếch miệng, thật lâu không thốt nên lời.

Hắn thật sự không dám tin vào hai mắt mình.

Một nhân loại, mang theo một cây chùy, trong nháy mắt đập chết năm cự long.

Nhân loại này thật sự đã làm điều đó sao?

Không phải là ma thú chủng loại mới nào chứ?

Phong chi hiền giả ở bên cạnh cũng nhìn xem đến mí mắt nhảy dựng, quá mạnh mẽ, quá bạo lực rồi.

Người này rốt cuộc có được một thân thần lực như vậy bằng cách nào?

Phương thức chiến đấu này còn mạnh hơn thánh kỵ sĩ và võ thánh không biết bao nhiêu lần.

Chưa từng nghe nói đến nhân loại có thể vật lộn được với cự long.

Đúng lúc này, Cố Dương đã đuổi theo một hắc ám cự long, đối diện với hơi thở của nó, một chùy nện toàn bộ thân thể nó thành bánh thịt.

Đây chính là rồng lâu đời Truyền Kỳ tam giai, kể cả hắn đụng phải đều là sẽ là tồn tại đau đầu. Lại bị người đánh chết ở ngay trước mắt hắn.

Cứ như vậy, Cố Dương đuổi theo một đám, nện chùy lên bốn con hắc ám cự long cũng là Truyền Kỳ tam giai, cự long này vùng vẫy giãy chết, không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho hắn.

Phong chi hiền giả nhìn nam nhân giết mười cự long, lại không hề bị tổn hại gì, không khỏi sinh lòng sợ hãi.

[Nhận được năm trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt hai ngàn năm trăm ba mươi điểm.]

[Nhận được năm trăm điểm năng lượng…]



Khi Cố Dương xử lý một hắc ám cự long cuối cùng, số dư năng lượng đã đạt đến bốn ngàn năm trăm ba mươi điểm.

Mười lăm con cự long để cho hắn thu hoạch được tròn bốn ngàn điểm năng lượng.

Chỉ riêng một khoản này thôi đã xứng đáng vé khứ hồi rồi.

Đúng rồi, còn có hai con.

Hắn quay đầu lại, nhìn về phía hai tinh linh đã phản bội tộc đàn, An Na và Khải Lỵ.

Lúc này các nàng mở ra lá chắn bảo vệ cực lớn, các Truyền Kỳ tinh linh còn lại đang vây công quanh lá chắn bảo vệ kia, một đống pháp thuật đánh lên trên đó, nhưng không cách nào rung động được lá chắn bảo vệ kia.

Các Truyền Kỳ tinh linh bị thương rất nặng, có thể sử dụng pháp thuật Truyền Kỳ chỉ có mấy người, trong khoảng thời gian ngắn lại không có cách gì với hai tên phản đồ.

Trong lá chắn bảo vệ, An Na và Khải Lỵ đang ngâm xướng chú ngữ, trên người không ngừng trào ra sương mù màu đen nồng đậm.

Cố Dương nhớ tới trong lần mô phỏng trước, cường giả Thiên Nhân xuất hiện vào thời điểm cuối cùng, ánh mắt nheo lại.

Hắn không chút do dự lấy Nhân Hoàng kiếm từ trong không gian ngự thú ra, dùng hết toàn lực ném.

“Đi!”

Vèo ——

Nhân Hoàng kiếm hóa thành một ngôi sao màu vàng, nháy mắt vượt qua khoảng cách mười mấy kilomet, lá chắn bảo vệ kia ngăn cản nó được một phần trăm giây đã bị xuyên thủng.

Phập!

Hai tinh linh đang ngâm xướng chú ngữ vốn không kịp trốn tránh đã bị Nhân Hoàng kiếm xuyên thẳng qua cơ thể, lực lượng khủng bố đánh vỡ các nàng thành một cục bọt thịt.

Pháp thuật chỉ ngâm xướng được một nửa nhất thời không khống chế được, nguyên tố lực lượng ngưng tụ bùng nổ, xóa tất cả dấu vết các nàng lưu lại trên thế gian này đi.

[Nhận được hai trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt bốn ngàn bảy trăm ba mươi điểm.]

[Nhận được năm trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt năm ngàn hai trăm ba mươi điểm.]

Cố Dương nhìn thấy hai nhắc nhở này mới yên lòng.

Vèo1

Nhân Hoàng kiếm bị ném đi nhanh chóng tự động bay về, rơi lên tay hắn, được hắn thu hồi vào trong không gian ngự thú.

Vào thời khắc mấu chốt, vẫn là chí bảo Nhân tộc này dùng được.

Bằng vào mũi kiếm của nó cũng đủ để phá vỡ pháp thuật và lá chắn bảo vệ từ tiên giai đổ xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận