Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 501: Thu hoạch (2)

Chương 501: Thu hoạch (2)

Hắn có thể điều khiển được ma trơi hoàn toàn dựa vào U Minh đồ kia, thu lấy hồn phách về cho mình dùng, nhưng công năng này đều được kèm theo chí bảo này.

Trên thực tế công pháp mà hắn tu luyện là huyền môn chính tông, là truyền thừa của một môn phái Thượng Cổ nào đó. Cũng không hề kém hơn công pháp của mấy danh môn đại phái kia bao nhiêu.

Nhưng mà cho đến bây giờ hắn không dám lộ ra ở trước mặt mọi người.

Trước hắn, không phải không có ai nhận được truyền thừa của môn phái Thượng Cổ, nhưng mà người như vậy, một khi để lộ ra thiên phú phi phàm đều có kết cục chết oan chết uổng.

Không phải chết vào trong tay cường giả tả đạo thì cũng bị danh môn đại phái giết chết.

Cho nên đến bây giờ hắn vẫn ngụy trang thành một người của bàng môn tả đạo, không dám để cho bất cứ kẻ nào biết được, nên mới thuận lợi tu luyện đến trình độ này.

Suốt quá trình, hắn chú ý mọi chỗ, cẩn thận mọi chuyện, cho dù trở thành người đứng đầu tà đạo nhưng vẫn không để cho ai biết nền tảng chân chính của hắn.

Nhưng đến bây giờ lại không để ý được nữa.

Vì món đồ này, hắn đã lấy ra hết át chủ bài.

Phi kiếm màu đỏ thắm hóa thành một đường kiếm quang, vẽ ra một đường cong tuyệt vời, khi sắp vào đến phạm vi bên người Cố Dương thì đột nhiên một phân thành hai, hai phân thành bốn…

Trong nháy mắt đã hóa thành trên trăm đường kiếm ti.

Chính là kiếm thuật kiếm khí hóa ti.

Một lần này, Hoàng Vĩnh Khang cách đó không xa nhìn xem mà trợn tròn mắt.

Kiếm thuật như vậy đủ để so sánh với trưởng lão Nguyên Anh kỳ của danh môn đại phái rồi. Đây thật sự là một ma đầu tà đạo rút linh hồn người ta, luyện thành một Vạn Hồn phiên trong truyền thuyết sao?



Ngay sau đó, trên trăm đường kiếm ti đã tiến vào phạm vi vài trăm mét quanh người Cố Dương.

Sau đó kiếm ti này đồng thời biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

“Làm sao có thể chứ?”

U Minh lão tổ nheo mắt lại, trong lòng kinh hãi đến cực điểm.

Ngay sau đó hắn đã bị mất cảm ứng với phi kiếm bổn mạng.

Phụt!

Hắn phun ra một búng máu ngay tại chỗ, mất đi phi kiếm tâm huyết tương liên, tính mệnh giao tu, khiến cho hắn bị trọng thương.

“Lĩnh vực cấm ma, thật sự dùng quá tốt.”

Sủng thú mà Cố Dương lấy ra từ trong không gian ngự thú chính là Ma Tâm Lĩnh Chủ danh tiếng lẫy lừng ở Mê Vụ sâm lâm.

Hắn chủ yếu chỉ định kiểm tra uy lực của lĩnh vực cấm ma thôi, kết quả chứng minh, kể cả phi kiếm tiến vào trong lĩnh vực cũng phải gục xuống.

Hắn kêu sóc thu hồi lĩnh vực cấm ma, tay khẽ vẫy, thu phi kiếm màu đỏ thắm này lại.

Sau đó hắn tiến hành một thí nghiệm khác, lại một lần nữa mở lĩnh vực ra.

[Kiểm tra được nguồn năng lượng, có tiến hành nạp giá trị không?]

Cố Dương nhìn thấy nhắc nhở này, khóe miệng nở nụ cười.

Xem ra, cho dù là lĩnh vực cấm ma đều không cách nào hạn chế hệ thống được.

“Có.”

Thanh phi kiếm màu đỏ thắm ở trên tay lập tức tự dưng biến mất.

[Nạp giá trị thành công, nhận được năm trăm điểm năng lượng.]

Được đấy, tương đương với giết một Bất Lậu cảnh tam trọng thiên.

Tu sĩ của Thủy Nguyệt động thiên gần như trên tay ai cũng có một món pháp bảo, cấp bậc còn không thấp, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn lựa chọn Thủy Nguyệt động thiên.

Làm thí nghiệm xong, Cố Dương kêu sóc mở rộng phạm vi lĩnh vực cấm ma.

Chỉ thấy ma trơi bốn phía lập tức tiêu tán, rất nhanh đã lan tràn ra ngoài hai ngàn mét.

Sau đó vẻ mặt của sóc trông đã thành cố hết sức rồi, xem ra đây ước chừng đã là cực hạn.

Lúc này, Hoàng Vĩnh Khang, U Minh lão tổ, bốn con quỷ vật bên cạnh nó, còn có Bạch Hổ và Tử Điện Kim Thiền đang trong đại chiến đều bị bao phủ trong đó.

“Ối!”

Hoàng Vĩnh Khang đột nhiên phát hiện pháp thuật phù không mất tác dụng, lập tức lộn nhào xuống dưới, giật nảy cả mình.

U Minh lão tổ mới vừa trọng thương cũng bị rơi xuống, vẻ mặt biến thành sợ hãi.

Bốn quỷ vật ở bên cạnh hắn còn chưa kêu được một tiếng đã tiêu thành tro bụi như vậy.

Lĩnh vực cấm ma chính là khắc tinh của quỷ hồn này, nháy mắt có thể khiến cho nó mất đi trụ cột của tồn tại, hóa thành hư vô.

Kể cả Bạch Hổ và Tử Điện Kim Thiền cũng đều mất đi thần thông của mình, đồng loạt rơi xuống. Trong không trung lại không hề dừng tay, biến thành vật lộn nguyên thủy nhất.

Lúc rơi xuống đất, Bạch Hổ cuối cùng đã tìm được một cơ hội, một móng vuốt đâm vào bụng của nó, kết thúc tính mạng của nó.

[Nhận được năm trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt một ngàn năm trăm điểm.]

Trước mắt Cố Dương xuất hiện một nhắc nhở, có ý nghĩa rằng con côn trùng hiếm có thể đánh có qua có lại với thần thú Bạch Hổ đã chết hẳn rồi.

Ngay sau đó trước mắt hắn lại nhảy ra một nhắc nhở, [Nhận được năm trăm điểm năng lượng, số dư trước mắt hai ngàn điểm.]

Sao lại thế này?

Hắn hơi kỳ quái, cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ kia đã biến thành một đống thịt nát. Ngay khi Nguyên Anh bay ra ngoài đã bị lĩnh vực cấm ma tàn phá.

Hay thật, thân thể này cũng quá yếu đi, chỉ từ độ cao mấy trăm mét mà đã ngã chết toi được luôn rồi.

Hắn liếc nhìn Hoàng Vĩnh Khang, thấy hắn không biết kiếm đâu ra mảnh vải, biến thành dù để nhảy, giảm chậm tốc độ xuống.

Tiểu tử này thật đúng là kẻ thông minh.

Lúc này Cố Dương đã thí nghiệm được tương đối, nên kêu sóc thu lĩnh vực cấm ma lại, đưa nó quay về không gian ngự thú.



“Tiền bối, lần sau trước khi thi triển thần thông, có thể báo trước một tiếng được không.”

Hoàng Vĩnh Khang cảm thấy pháp lực lại quay về trên người rồi, vội vàng thi triển một phù không thuật, rơi lên trên mặt đất, vẻ mặt nghĩ lại mà sợ, đau khổ nói, “Ta thiếu chút nữa ngã chết rồi.”

Hắn nhìn đống thịt nát cách đó không xa, trong lòng không khỏi khẽ run rẩy.

Đường đường đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, đại ma đầu siêu cấp danh chấn đại lục lại ngã chết tươi như vậy rồi.

Chuyện này nói ra, chỉ sợ không có ai tin cả.

Lúc này, khi hắn nhìn vị tiền bối lai lịch thần bí ở đối diện này đã kính sợ tới cực điểm.

Người có thể thoải mái xử lý một đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ là tồn tại như thế nào?



Cố Dương đã đi đến bên cạnh thi thể kia, cầm lấy lá cờ cắm ở bên cạnh lê.

Sau khi mất đi chủ nhân, nó không hề có vẻ thu hút gì, không hề nhìn ra được đây là một pháp bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận