Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 535: Thiên đạo sống lại

Chương 535: Thiên đạo sống lại

Ánh mắt Cố Dương sáng lên, nói như vậy trong Dao Trì tiên cung còn có bàn đào sao?

Lão giả này vì bàn đào mà đến đây.

Hắn đang định gật đầu, đột nhiên nghĩ đến điều gì, đột ngột ngẩn ra.

Đợi chút…

“Mỗi một lần trong mô phỏng ta đều gặp phải cấm chế của Dao Trì tiên cung khi tham gia đại hội Dao Trì, sẽ không phải đều vì chuyện này đấy chứ?”

Má nó chứ!

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Trong hai lần trước khi giúp đỡ cho lão giả đều nhận được chỗ tốt rất lớn.

Lần đầu tiên khi ở Long Môn đảo, lão giả giúp hắn một tay, đánh tinh huyết trong gan phượng hoàng vào trong cơ thể hắn. Sau này để tránh cho hắn tránh được vận mệnh bị Phượng Hoàng coi thành bảo vật nạp điện.

Lại còn cho Bùi Thiến Lan một giọt Tẩy Long trì chân chính, khiến cho nàng phạt gân tẩy tủy, có được tư chất tuyệt đỉnh nhất.

Lần thứ hai khi ở Hoàng Tuyền động thiên, lại hỗ trợ lão giả một lần, từ đó biết được biện pháp đối phó với Xích Minh thiên tôn.

Có kinh nghiệm ăn mồi hai lần này rồi, hắn đều sẽ không lo lắng quá nhiều.

Sau đó đã bị lừa gạt.

Cố Dương càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, lão giả này chưa hẳn cố ý định chơi xỏ hắn. Nhưng nếu gặp phải nguy hiểm, khẳng định chắc sẽ không lãng phí lực lượng đến cứu hắn.

Chuyện này thật ra bình thường, nghĩ ngược lại, nếu như lão giả này gặp nguy hiểm gì, mình khẳng định sẽ không thể mạo hiểm nguy hiểm đi giúp hắn.

Hắn nghĩ đến đây, không nhịn được mở hệ thống ra, định chứng thực xem.

[Có sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao một mảnh nhỏ.]

“Có.”



Một lát sau, Cố Dương nhìn thấy kết quả trong mô phỏng, trong lòng chửi một tiếng má nó.

Cuối cùng phá được rồi.

Hóa ra mỗi lần hắn tham gia đại hội Dao Trì đều sẽ gặp phải cấm chế đều không phải bị Dao Trì tiên cung nhằm vào mà tự mình đi tìm đường chết.

Đây chính là một trong ba thiên cung Thượng Cổ, vào thời đại Thượng Cổ chính là thế lực cao nhất, nhất định có đại năng đã ngoài Kim Tiên tọa trấn.

Hắn còn định nhằm vào bàn đào của người ta, không tìm đường chết thì là gì?



Ngọc Lộ thần tướng nói, “… Hiện giờ giới tu hành điêu linh, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện đến Thiên Nhân cảnh. Đây chỉ là khởi điểm của Nhân Tiên, chỉ có tuổi thọ hai ba ngàn năm. Chẳng lẽ các vị không định đến cảnh giới càng cao hơn sao?”

“Chúng ta tổ chức đại hội Dao Trì này là định tiếp thu ý kiến, lấy kinh nghiệm của các vị, cộng thêm công pháp tu tiên của tiên cung, hai bên kết hợp, tìm được phương pháp để tiến vào cảnh giới càng cao hơn!”

Nói một tràng khiến không ít người ở đây đều động lòng.

Cho dù là người có tính cảnh giác tương đối mạnh đều không nghĩ ra Dao Trì tiên cung mời bọn họ đến tham gia đại hội Dao Trì này là có lý do gì khác nữa rồi.

Nếu như nói không xuôi tai, người ta định trừ bỏ bọn họ vốn không cần phiền toái như vậy, khi tìm được bọn họ cứ ra tay thẳng là được.

Cường giả Bất Lậu cảnh ở đây, trừ bỏ lão giả thần bí kia ra thì có một người tính một người, nhất định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Cần gì phải hao tốn tâm tư phát thiệp mời ch bọn họ, lừa bọn họ đến tiên cung rồi giết chứ?

Đây chính là nguyên nhân vì sao bọn họ đến nơi hẹn đúng giờ.

Trên thực tế, tuy rằng thái độ của hai sứ giả tiên cung này hơi cứng rắn, nhưng thật sự không hề tổn thương gì đến tính mạng của người khác.

Một lần này, phần lớn người ở đây đều bán tín bán nghi, nhưng không ai đưa ra dị nghị gì nữa.

Ngọc Lộ thần tướng không cho bọn họ thời gian suy xét quá lâu, nói, “Thời gian lập tức đến rồi, các vị, đi thôi.”

Nói xong đã bay lên trước, bay lên bầu trời.



“Cái bánh này vẽ đến…”

Cố Dương vừa nghe xong lời của Ngọc Lộ thần tướng kia nói đã có một cảm giác quen thuộc, đây chẳng phải là bánh vẽ sao?

Hắn đã từ trong mô phỏng sớm biết được sau dó không lâu Dao Trì tiên cung sẽ công thành chiếm đất khắp nơi, khi giết người thật sự không hề chùn tay.

Không bao lâu nữa, không chỉ Đại Chu, người tu hành của các đại thế giới động thiên gần như đều bị bọn họ giết hại không còn.

Nếu đã biết được vẻ mặt thật của Dao Trì tiên cung, hắn tự nhiên xì mũi coi thường lời Ngọc Lộ thần tướng nói.

Lúc này trong đầu hắn lại tiếp tục vang lên giọng nói của lão giả, “Tiểu tử, đã cân nhắc xong chưa?”

Hắn lập tức lắc đầu, tỏ vẻ không đi.

Giỡn hả, khó khăn lắm mới phát hiện ra cái hố to này, hắn tránh còn sợ không kịp, nào có thể nhảy vào trong đó được chứ?

Kế hoạch của hắn nguyên bản là nếu thật sự bị vây ở đó, xử lý nhiều cung nữ tiên giai như vậy, chắc ít nhiều gì có thể lấy được một ít mảnh nhỏ đi.

Sau đó sẽ thông qua mô phỏng không ngừng, dốc sức tăng thực lực lên, xem có thể xông ra khỏi cấm chế kia không.

Nhưng đây chỉ là biện pháp khi không có cách nào mà thôi, có thể xông ra từ trong cấm chế hay không còn chưa chắc đâu.

Hiện giờ có thể tránh được chỗ chết kia, hắn đương nhiên chạy được nhanh bao nhiêu thì bấy nhiêu.

“Đáng tiếc.”

Trong giọng nói của lão giả hơi tiếc nuối, ngược lại không phải tức giận vì bị từ chối.

Bây giờ không giống ngày xưa, sau khi Cố Dương đến Thiên Nhân cảnh, kể cả hắn đều phải coi trọng một chút.

Cố Dương không muốn đi, hắn không cách nào ép buộc được.



Một đám người đi theo Ngọc Lộ thần tướng, càng bay càng cao, vết máu trên bầu trời kia nhìn càng ngày càng gần.

Một lát sau, giọng nói của lão giả lại tiếp tục vang lên, “Tiểu tử, có phải ngươi đột phá ở nhân gian không?”

Cố Dương nghe được âm thanh này, trong lòng vừa động, đã bất chấp gì khác, truyền âm hỏi, “Tiền bối, có vấn đề gì sao?”

“Ha, vấn đề lớn.”

Lão giả thấy hắn hỏi như vậy, đã biết được mình đoán không sai, nói, “Tóm lại, ngươi tự thu xếp ổn thỏa đi.”

Cố Dương vội vàng hỏi tới, “Kính xin tiền bối giải thích nghi hoặc giúp vãn bối.”

“Tiểu tử, ngươi chỉ cần biết rằng vì sự lỗ mãng của ngươi nên đã phá hủy kế hoạch của rất nhiều người. Đoán chừng đại nhân vật này đều hận không thể nghiền xương ngươi thành tro.”

Cố Dương nghe ra được một tia sát ý từ trong lời nói của lão giả, trong lòng không khỏi lạnh lẽo, cười khan nói, “Không phải chỉ là đột phá sao? Có nghiêm trọng như vậy à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận