Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 540: Ta tới

Chương 540: Ta tới

Trên đại hội Dao Trì hoàn toàn tĩnh mịch.

Tất cả võ giả đến từ Thần Châu đại lục ở đây, cho dù là các Thiên Nhân đã thua dưới tay Ngọc Lộ thần tướng hay là các võ giả Bất Lậu cảnh ở bên cạnh đều tự mình cảm nhận được chênh lệch với Dao Trì tiên cung thế lực tiên môn Thượng Cổ này vĩ đại đến cỡ nào.

Lớn đến khiến người ta tuyệt vọng.

Hôm nay người có mặt ở đây không chỉ có Lạc vương đến từ Đại Chu, hai Thiên Nhân đến từ Man tộc thảo nguyên và hai Thiên Nhân xa lạ khác.

Còn có cả Thiên Nhân đến từ tứ đại thánh địa, ba vị của Tam Thánh môn đều có mặt, bên Tinh Thần hải có một vị đến đây.

Vẫn bị đánh bại.

Từ đầu đến cuối đối phương chỉ có một mình Ngọc Lộ thần tướng ra tay.

Một lần so đấu này, Thần Châu đại lục thất bại thảm hại.

Giờ phút này, cho dù là người đến từ thế lực nào thì trong lòng đều nặng nề lạ thường.

Sự hiện thế của Dao Trì tiên cung có ý nghĩa rằng toàn bộ Thần Châu đại lục một lần nữa đảo bài, giống như lúc trước sự xuất hiện của tứ đại thánh địa, Hạ triều khổng lồ như vậy đã nhanh chóng sụp đổ rồi.

Đại Chu hiện giờ không có cách nào so sánh được với Hạ triều.

Kể cả tứ đại thánh địa chúa tể chân chính trên mảnh đại lục này còn bị đánh bại, ai có thể chống lại Dao Trì tiên cung được nữa?

Mắt thấy lại là một cục diện thay đổi lớn ngàn năm chưa gặp.

Mỗi người đều bắt đầu lo lắng, nên bảo vệ bản thân và thế lực nhà mình như thế nào trong cục diện thay đổi lớn sắp tới?

Lúc này, nữ tử cung trang Lục Anh nhìn mọi người xung quanh, hỏi, “Còn có ai muốn lên không?”

Kể cả Tam Thánh môn đều bị đánh bại, còn có ai có thể khiêu chiến được Ngọc Lộ thần tướng kia nữa?

Sau khi Hạ triều sụp đổ, toàn bộ Thần Châu đại lục, trên đại lục thật sự do tứ đại thánh địa làm chúa tể, thế lực lớn nhất trong đó là Tam thánh môn với Xích Minh thiên.

Một ngàn năm đến nay, tất cả võ giả của Đại Chu đều sống dưới cái bóng của tứ đại thánh địa.

Tất cả ba vị Đại Thánh của Tam Thánh môn đều bị bại dưới tay Ngọc Lộ thần tướng kia, kinh ngạc mang đến cho bọn họ là vĩ đại.

“Ta tới!”

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên.

Quét mắt qua, mọi người liếc nhìn về phía người vừa lên tiếng.

“Cố Dương?”

Lúc này mọi người mới nhớ ra còn có hắn chưa ra tay.

Nhưng mà thì sao chứ?

Kể cả Tam Thánh môn đều bị đánh bại, hắn là một Thiên Nhân mới vừa đột phá, đâu thể là đối thủ của Ngọc Lộ thần tướng được?



Cố Dương ngược lại không định lưu lại làm người cuối cùng ra sân, nhưng người khác thật sự không cho hắn cơ hội, một đám tranh cướp ra tay, giống như chỉ sợ bị rơi xuống sau người khác.

Dù sao hắn không vội, cứ chờ những người khác lên trước, đợi đến khi tất cả mọi người đều bại trận, chưa có ai cướp với hắn, hắn mới mở miệng.

Ba vị Đại Thánh kia của Tam Thánh môn đều bị đánh bại hơi ngoài dự đoán của hắn.

Thực lực của ba vị này không nên chỉ có mức này mới đúng.

Không lâu trước kia Triêu Dương Đại Thánh đã bị Hồng Nguyệt Đại Thánh ám toán, bản thể đều bị hủy đi, thực lực hao tổn lớn, thua coi như bình thường.

Còn hai vị khác, Hồng Nguyệt và Thanh Ngọc đều ở trạng thái hoàn chỉnh, sao thực lực có thể kém như vậy được?

Tuy rằng thực lực của Ngọc Lộ thần tướng này mạnh, nhưng không đến mức mạnh đến đủ để nghiền áp tất cả như vậy.

Cố Dương không nhịn được sử dụng thần thông của Chúc Long nhìn sang, lần này thần thông của Chúc Long mất đi hiệu lực rồi, không nhìn thấy gì cả.

Cấm chế của nơi này quả thật lợi hại, kể cả thần thông của Chúc Long đều bị hạn chế rồi.

Hắn chỉ có thể dằn nghi vấn này xuống dưới đáy lòng, sau khi nghe được câu nói của Lục Anh, mở miệng ứng chiến.

Sau đó hắn cất bước đi đến trước mặt Ngọc Lộ thần tướng, lấy một thanh kiếm từ trong không gian ngự thú.

Ong!

Trên thân kiếm, một đường kiếm ý kinh người lan ra, mang theo một loại khí phách trừ ta còn ai, chỉ có độc tôn.

Ngọc Lộ thần tướng ở đối diện vốn không chú ý đến, khi thấy kiếm trong tay Cố Dương lại thay đổi sắc mặt, thất thanh nói, “Nhân Hoàng kiếm?”

Nhân Hoàng kiếm!

Lục Anh và Tư Thần chân nhân đều lắp bắp kinh hãi, nhìn kỹ lại, thật sự là Nhân Hoàng kiếm không thể nghi ngờ.

“Không phải Nhân Hoàng kiếm đã bị hủy đi rồi sao?”

Tư Thần chân nhân hơi nghi ngờ nói, trong trận đại kiếp nạn vạn năm trước, nhân gian giới đứng mũi chịu sào, trong trận đại kiếp nạn trước nay chưa từng có kia, Nhân Hoàng kiếm cũng bị phá hủy.

Việc chí bảo đầu tiên đại biểu cho nhân tộc quật khởi này bị phá hủy có nghĩa rằng huy hoàng của nhân tộc bắt đầu kết thúc.

Hiện giờ Nhân Hoàng kiếm thế mà lại tái hiện nhân gian.

Chuyện này làm sao không khiến bọn họ nghi hoặc cho được?

May mà Nhân Hoàng kiếm hiện giờ đã không còn uy lực hủy thiên diệt địa giống như thời Thượng Cổ nữa, bằng không, Lục Anh và Tư Thần chân nhân đều phải xoay người bỏ chạy rồi.

Nhưng mà Nhân Hoàng kiếm chính là Nhân Hoàng kiếm, trong phần lớn tiên thiên linh bảo thì nó là một món đặc thù nhất, uy lực mạnh yếu của nó có cùng một nhịp thở với số mệnh của bản thân nhân tộc.

Có thể nói nó là linh bảo chịu ảnh hưởng của thiên đạo ít nhất.

Chỉ cần số mệnh của nhân tộc đủ mạnh, vào thời đại này khôi phục lại uy lực của thời đại Thượng Cổ cũng không phải là chuyện không thể.

Lục Anh biết người gây ra hiện tượng kỳ lạ “Huyết thiên” chính là người này.

Trong lòng nàng vốn cực kỳ phẫn nộ, sự xuất hiện của “Huyết thiên” có ý nghĩa rằng đại kiếp nạn lần thứ ba giáng xuống, lâu thì mười năm, ngắn thì mấy năm, toàn bộ tam giới lại một lần nữa gặp phải một trận đại kiếp nạn.

Tất cả kế hoạch của nàng đều bị rối loạn.

Năm đó, sau lần đại kiếp nạn thứ hai, cung chủ của Dao Trì tiên cung cũng chính là sư tôn của nàng đã lấy thần thông tuyệt đại che giấu tiên cung vào chỗ sâu nhất trong biển không gian, tất cả mọi người trong tiên cung đều rơi vào ngủ say để chống đỡ lấy cọ rửa vô tận của thời gian.

Các nàng vốn sẽ thức tỉnh sau chín vạn năm.

Ai ngờ Trấn Yêu tháp trở về trước khiến cho các nàng giật mình tỉnh lại từ trong giấc ngủ say.

Lần ngoài ý muốn này khiến cho các nàng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận